Vừa nhìn lướt qua nam tử mặt đỏ ấy Diệp Thần đã nhận ra lai lịch người kia.
Quan Vũ !
Quan Vũ chính là siêu nhất lưu lịch sử võ tướng, là người dũng mãnh, phi thường trung nghĩa, hào khí can vân, thiết cốt tranh phong, được thế nhân nhớ kĩ.
Diệp Thần tự nhiên biết điều này hơn nữa còn nghĩ tới thu phục Quan Vũ.
Chẳng qua cốt truyện nhỏ Đào Viên kết nghĩa sắp mở ra, Diệp Thần tính toán thời gian thu phục Quan Vũ đã có khả năng quá trễ.
Nhưng tình huống trước mắt Quan Vũ vậy mà xuất hiện ở nơi này.
Thế này bảo sao Diệp Thần có thể không kinh ngạc đương nhiên nhiều hơn cả là kinh hỉ.
Mẹ nó lão tử vui muốn thành tiên rồi cứ cho là Quan Vũ không muốn đi theo lão tử cũng không thể để bị hắn Lưu Bị kia lừa gạt ...
Diệp Thần mới vừa nghĩa xong Quan Vũ liền tiến lên vài bước khom người bái nói:
“Hà Đông Quan Vũ Quan Vân Trường, bái kiến Phiêu Kỵ Đại tướng quân!”
Nghe vậy, Diệp Thần “đánh giá” Quan Vũ một chút rồi sau đó gật gật đầu mở miệng hỏi: “Vân Trường tới đây là vì chuyện gì?”
“Khởi bẩm Phiêu Kỵ Đại tướng quân, Quan mỗ tình cờ đi qua nơi này nghe được tiếng hò hét rung trời nên dừng lại tìm hiểu một chút không ngờ gặp được ngài đang bình định vùng này.” Quan Vũ thấy Diệp Thần hỏi mình liền vội khom người đáp.
Diệp Thần nghe thế liền hiểu ra.
Thì ra là vậy......
Ta nói Quan Vũ thế nào lại đột nhiên chạy đến đây......
Nghĩ đến đây Diệp Thần ha ha cười rồi sau đó mở miệng nói:
“Thì ra là thế, Vân Trường ta thấy ngươi thân hình hữu lực chắc c võ lực bất phàm, không biết Vân Trường ngươi có nguyện ý đi cùng ta lập nên nghiệp lớn?”
Quan Vũ sửng sốt sau đó trên mặt là biểu tình mừng như điên.
Vốn dĩ hắn định bỏ đi bởi trên chiến trường này vốn đã không còn chỗ cho y hỗ trợ vì đại quân Luân Hồi Thành mạnh đến nỗi không ai có thể chống lại.
Nhưng mà khi Quan Vũ phát hiện người đang lãnh binh đúng là Phiêu Kỵ Đại tướng quân Diệp Thần đế quốc Đại Hán thanh danh chính thịnh thế nên quẳng luôn ý định bỏ đi.
Phải biết rằng uy danh Diệp Thần giờ phút này sớm đã truyền khắp đế quốc Đại Hán, không ai không biết không ai không rõ mà Quan Vũ cũng không ngoại lệ.
Cũng bởi vì biết mới kính nể Diệp Thần, bởi vì Diệp Thần là tướng quân còn tại mạnh nhất từ trước đến nay trong lịch sử đế quốc Đại Hán.
Nhiều năm như vậy không ai có thể tiêu diệt hoàn toàn tộc Ô Hoàn mà Diệp Thần vừa ra tay đã diệt được ngay mà còn diệt cả ngàn tên.
Quan Vũ là người ngạo mạn nhưng sau khi nghe được sự tích về Diệp Thần trong lòng không tự chủ được khắc ra một chữ “phục” thật lớn.
Cũng là lúc ấy là y đã nảy ra ý định đi theo.
Mà hiện tại khi Quan Vũ chạm mặt Diệp Thần ý định lúc trước khó tránh khỏi lại xuất hiện lần nữa mất cơ hội lần này chắc chắn sẽ không còn thời cơ nào khác.
Một phần y thật tình muốn đi theo phò trợ Diệp Thần, một phần khác cũng muốn xem xét người này có đáng giá theo phò trợ hay không có giống như lời đồn đại hay không.
Kết quả hoàn toàn ngoài dự kiến của Quan Vũ, Diệp Thần chẳng những không chê bai thân phận dân thường bình dân của y ngược lại rất coi trọng và còn có ý muốn chiêu mộ
Kết quả này đối với mong muốn trong lòng Quan Vũ hoàn toàn ăn khớp y sao có thể không cao hứng sao có thể không hưng phấn.
Nghĩ đến đây Quan Vũ hít sâu một hơi rồi thở hắt ra ngay sau đó quỳ một gối xuống đất lớn tiếng bái nói:
“Quan Vũ Quan Vân Trường, bái kiến chủ công!”
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được siêu nhất lưu lịch sử võ tướng, Quan Vũ nguyện trung thành.”
Nghe hệ thống thông báo trước mắt Diệp Thần sáng ngời nhanh chóng xoay người xuống ngựa đỡ Quan Vũ đứng lên.
Vỗ vỗ bả vai võ tướng mới thu nhận cực kì nổi tiếng trong lịch sử kia Diệp Thần ngửa mặt lên trời cuồng tiếu:
“Tốt! Có thể được Vân Trường phò trợ sầu gì đại nghiệp không thành! Ngay trong hôm nay Vân Trường trở thành vị đại tướng cầm binh thứ năm của Luân Hồi Thành ta!”
Quan Vũ sửng sốt.
Hắn chẳng thể nghĩ tới Diệp Thần coi trọng hắn thế nhưng coi trọng đến mức này vừa đến đã nắm quyền cầm binh của đại tướng.
Quan Vũ vốn cho rằng hắn sẽ từ giáo úy hoặc là thiên tướng linh tinh gì đó làm bắt đầu.
Không ngờ tới vừa quy phục chủ công đã cho thành đại tướng cầm binh.
Triệu Vân, Điển Vi, Cao Thuận, Triệu Mãnh mang binh trên chiến trường là điều Quan Vũ chính là tận mắt nhìn thấy mỗi người thống lĩnh mười vạn đại quân.
Mà hiện tại chỉ mới vừa mới đi theo Diệp Thần đã được giao cho loại quyền lực này.
Đây Diệp Thần coi trọng và tín nhiệm y nếu không căn bản không có khả năng xuất hiện kết quả này.
Nghĩ vậy Quan Vũ không tự chủ được hơi run lên.
Bởi vì kích động, bởi vì biết ơn.
Giây tiếp theo, Quan Vũ “thụp” một tiếng quỳ xuống đất cao giọng hô:
“Mạt tướng thề sống chết đi theo chủ công! Nếu phạm lời thề trời tru đất diệt!”
“Đinh, độ trung thành của Quan Vũ +10, tiến lên tử trung.”
Diệp Thần nghe hệ thống nhắc nhở khóe miệng không khỏi câu lên.
Lại thêm một thủ hạ tử trung......
Không tồi, không tồi......
Hiện tại Quan Vũ thành tiểu đệ của ta, ta muốn nhìn tên đại nhĩ tặc Lưu Bị kia còn làm sao phất lên......
Diệp Thần tưởng tượng xong thông báo thế giới nháy mắt gian hiện lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được siêu nhất lưu lịch sử võ tướng thứ ba, hiệu trung Quan Vũ, đặc biệt khen thưởng người chơi Diệp Thần 10000 vạn lượng hoàng kim.”
......
Thế giới thông báo liên tiếp ba lần lại giống như ném một quả bom nước ném vào chảo dầu sôi, nháy mắt kíp nổ toàn bộ kênh thế giới.
“Ngọa tào! Không có thiên lý a mẹ nó có muốn để người khác chơi nữa không vậy! Diệp Thần đã có hai siêu nhất lưu lịch sử võ tướng là Điển Vi và Triệu Vân đã kinh khủng lắm rồi, sao giờ còn thu thêm Quan Vũ còn muốn để người ta sống không a!”
“Thao, Diệp Thần cái tên hỗn đản phát rồ này chả ai quản cả, con mẹ nó lão tử không phục! Vì sao cả Quan Vũ cũng có thể thu! Đào viên tam kết nghĩa tốt đẹp nay còn đâu!”
“Đúng vậy này mẹ nó, Diệp Thần thu Quan Vũ, Đào viên tam kết nghĩa không có phải không ??? Quá con mẹ nó đồ phá hoại, không được ta muốn tố cáo Diệp Thần, gian lận, đây là gian lận!”
“Hắc hắc, lão tử liền hỏi các ngươi phục hay không phục Diệp Thần lão đại là ngưu bức nhất, cái gì Đào viên tam kết nghĩa kia đều là giả dối, bất kì tướng lĩnh nào chỉ cần gặp phải Diệp Thần lão đại đều muốn quy hàng!”
“Diệp ca thiên hạ vô địch, thu Điển Vi thu Triệu Vân bây giờ thu luôn Quan Vũ, ha ha ha, siêu nhất lưu lịch sử võ tướng đều thu cả đi đừng để mấy tên lĩnh chủ hỗn đản đó có bất kì ai, cứ để chúng hâm mộ ghen tị đi thôi.”
“Ta chỉ muốn nói, Diệp Thần lão đại mới là ngưu bức nhất các ngươi cặn bã này đó đừng quá hâm mộ!”
“Quản bọn họ làm cái gì, hâm mộ ghen ghét hận đều là lĩnh chủ, cùng những người chơi như chúng ta liên quan gì.”
“Đúng vậy đúng vậy ta phải đến U Châu ngay, ha ha ha, tưởng tượng đến có thể đi cùng Diệp Thần cùng 5 vị tướng lĩnh kia thôi mà trong lòng đã thấy đặc biệt.”
“Đán hai chân đang nói gì? Võ tướng lịch sử là ai ? Rất lợi hại?”
“Có mẹ nó biết chẳng lẽ là một loại thịt mới? Mặc kệ , ta nhớ rõ Husky ngày còn sống có nói qua võ tướng lịch sử gì gì đó đều thấp nhất là cảnh giới tiên thiên.”
“Hừ, có gì mà lo lắng, cái gì Điển Vi, cái gì Triệu Vân, cái gì Quan Vũ, chờ lão tử xuất thế sẽ nuốt chửng tất cả!”