Ba thúc mỉm cười đáp: “Xem ra vận may của ngươi rất tốt.”
Ở bên cạnh Khủng Long hơi mất kiên nhẫn hỏi: “Ba thúc, ngài tìm chúng ta đến có việc gì?”
Ở Đồn Môn, tuy Ba thúc là người đứng đầu, tuy nhiên xét về sức mạnh thì Khủng Long và Thẩm Đống đều mạnh hơn ông ta.
Chỉ là Ba thúc ở Hồng Hưng là phận trưởng bối, nên vẫn còn được kính trọng.
Hai người mới không động đến ông và cho phép ông chiếm giữ những con phố sầm uất nhất ở Đồn Môn.
Trước đây Thẩm Đống cũng giống như Khủng Long, đều có thái độ không tốt với Ba thúc, nhưng bây giờ Trầm Đống sẽ không làm những chuyện ngu xuẩn như vậy nữa.
Thẩm Đống trịnh trọng nói: “Ba thúc, từ khi gia nhập Hồng Hưng, sớm đã cùng ngài lăn lộn nhiều. Nếu ngài có chuyện cần nhờ, ta nhất định sẽ giúp đỡ ngài không một lời từ chối.”
Trên khuôn mặt già nua của Ba thúc hiện rõ một nụ cười, ông nói: “A Đống, ngươi có thể nói ra những lời này khiến ta thấy rất vui.”
“Hôm nay gọi hai ngươi tới đây vốn để nói cho hai người hai việc như sau, một tuần nữa, ta sẽ nghỉ hưu.”
“Và đến lúc đó ta sẽ ở trong đại hội của Hồng Hưng đề cử hai người các ngươi.”
“Còn về việc ai có thể nhận được sự ưu ái của Tưởng tiên sinh và những người khác, đành phải chờ xem bản lĩnh năng lực của hai ngươi rồi.”
Khủng Long nhìn Thẩm Đống một cái, nói: “A Đống, ta vào bang sớm hơn ngươi bốn năm, ngươi sẽ không tranh chấp với ta chứ nhỉ?”
Thẩm Đống nhấp một ngụm trà, chậm rãi đáp: “Khủng Long ca, vào bang sớm không nói lên ý nghĩa gì đâu, chủ yếu là dựa vào năng lực cơ mà. Ta vào bang cách đây năm năm, đã dẫn dắt anh em của mình chiến đấu đến chết để chiếm giữ được 4 con phố. Bất kể năng lực hay sức mạnh hay mưu kế, ta đều không thua ngươi, tại sao lại không thể cạnh tranh vị trí đại ca băng nhóm?”
Khủng Long cong khóe môi nói: “Vậy chúng ta cùng tranh đấu thử đi.”
Nói rồi Khủng Long đứng dậy trực tiếp rời đi.
Ba thúc rất không hài lòng với thái độ phớt lờ mình, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói: “Khủng Long cũng đã gần ba mươi rồi, còn trẻ như vậy mà ngạo mạn, thực sự là vẫn chưa hiểu chuyện.”
Thẩm Đống cười nói: “Ai bảo hắn ta có một người anh tốt cơ chứ, vốn đã sẵn kiêu ngạo mà.”
Ba thúc vỗ vai Thẩm Đống mà nói: “Quả thực Tân Ni Hổ là một người văn võ toàn tài, chính vì vậy mà không có nhiều người muốn Khủng Long lên nắm quyền, cả Tưởng tiên sinh cũng vậy. A Đống, ngươi hiểu ý của ta mà.”
Trong số mười hai vị thủ lĩnh của băng đảng, Tân Ni Hổ là người có nhiều tiền nhất, thực lực cũng mạnh nhất, hơn nữa hắn là người khiêm tốn, giỏi ẩn náu và có mối quan hệ tốt với các thủ lĩnh băng đảng khác, chính vì lẽ đó mà đối với tư cách là lão đại, Tưởng tiên sinh cũng phải kiêng dè hắn ta.
Nếu để cho người em thân cận của hắn ta đảm nhiệm chức thủ lĩnh băng đảng, Tưởng tiên sinh e là ngủ không ngon giấc nổi.
Thẩm Đống nói: “ Ba thúc, ta cũng đã xem qua Tam Quốc rồi.”
Ba thúc cười nói: “Ngươi người này, đầu óc ngươi quả nhiên là thông minh lên không ít.”
...
Sau khi tiếp trà cùng Ba thúc, giao lưu tâm tình, Thẩm Đống đi tới Huy Hoàng Bar của mình.
Đây là tài sản duy nhất mà hắn chiếm giữ, cũng là căn cứ của hắn và anh em đồng bọn.
Sở dĩ Thẩm Đống làm hồng côn của Hồng Hưng, chủ yếu là do hắn đã cầm đầu anh em đánh chiếm được 4 con phố, điều đó làm tăng thêm sức mạnh của Hồng Môn.
Trong bốn con phố, chỉ duy mỗi con phố này là làm ăn phát đạt, ba con phố còn lại thì làm ăn chẳng ra gì.
Cũng hết cách rồi, quận Đồn Môn này là quá nghèo rồi.
Mỗi tháng Thẩm Đống thu nhập được khoảng 80 vạn tệ, ngoài việc phải nộp lên trên 30 vạn tệ, trong 50 vạn còn lại, hắn chỉ tiêu 10 vạn, dành 40 vạn tệ để tiêu cho anh em của mình.
Chính vì vậy mà cũng dễ hiểu tại sao anh em của hắn lại chịu liều mạng vì hắn.
Cũng may Thẩm Đống có một quán Bar như vậy, có thể giúp hắn kiếm không ít lời.
Nếu không chỉ sợ đến nhà của hắn cũng không mua nổi.
“Đống ca, đã xảy ra chuyện rồi.” A Hoa chạy vào quán Bar, nói với Thẩm Đống.
A Hoa chính là ngôi sao của bộ phim .
Thẩm Đống vừa xuyên không tới, trùng hợp nhìn thấy hắn ta đến nhờ vả mình, thuận thế liền thu phục hắn ta làm đàn em thân tín của mình.
“Có chuyện gì?”
“Tang Đông của Đông Tinh đang tập hợp lực lượng, hình như mục tiêu là chúng ta.”
Thẩm Đống lóe lên ánh mắt lạnh lùng, nói: “Tin tức đáng tin cậy không?”
A Hoa nói: “Đáng tin cậy. Có hai người của mình đang thăm dò.”
Thẩm Đống đứng dậy, nói: “Vận động đi, tối nay chúng ta qua Tang Đông cắm cờ.
Tang Đông là con tướng số một của Đông Tinh Tiếu Diện Hổ, có mối quan hệ với Thẩm Đống không được tốt cho lắm, đàn em của hai bên thường xuyên xảy ra xung đột với nhau.