Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1017: Phế Vật

Chương 1017: Phế Vật

Chỉ có ngự quỷ nhân mới hiểu được ngự quỷ nhân, Hạ Thiên Hùng cực kỳ hiểu trạng thái hiện tại của Dương Gian, bởi vì hắn ta từng trải qua cảm giác này cực kỳ nhiều lần rồi.

Sử dụng lực lượng lệ quỷ dồn dập trong một quãng thời gian ngắn chẳng khác gì đang tự sát cả. Cho nên phần lớn ngự quỷ nhân sẽ không bao giờ sử dụng năng lực lệ quỷ lung tung, trừ phí đó là thời điểm sống còn.

Thế nhưng, dù hiện tại xung quanh đã không còn quỷ vực nữa, thì tâm trạng của Hạ Thiên Hùng vẫn rất nặng nề. Bởi vì từ đầu đến giờ, Dương Gian còn chưa sử dụng năng lực của hai con quỷ còn lại. Mà lần tấn công tiếp theo của Dương Gian hắn ta sẽ không thể nào tránh né dễ dàng như lúc đầu nữa.

"Mẹ nó chứ, so với mấy con quỷ của Dương Gian, mày đúng là thứ phế vật. Cả ngày chỉ biết giẫm vào bả vai của tao. Hiện tại tao sắp chết đến nơi rồi, chẳng lẽ mày không định giúp đỡ một chút hay sao."

Lúc này Hạ Thiên Hùng nhịn không nổi phải mắng cỗ thi thể đang giẫm trên vai. Ánh mắt hơi liếc lên, vẫn là hai bàn chân gầy còm, mọc đầy thi ban kia.

Dù hắn ta gặp phải tình huống nguy hiểm như vừa nãy, mà thứ này vẫn không có ý định tấn công Dương Gian. Thậm chí sự sống chết của Hạ Thiên Hùng còn không ảnh hưởng đến hành động của con quỷ này.

Trừ phi Dương Gian ngẩng đầu lên, để cho thứ này chú ý đến hắn.

"Dù tình huống vừa nãy có hơi nguy hiểm, nhưng nhân lúc Dương Gian xảy ra vấn đề, mình đã tiến vào được bên trong phòng an toàn. Chắc thứ này sẽ ngăn cản được thêm một lát. Mà hiện tại... Thời gian chỉ còn lại có hai phút nữa thôi."

Hạ Thiên Hùng nhìn đồng hồ.

Lúc này chỉ còn cách thời gian ước định giữa hai bên có một đoạn.

Nếu Dương Gian tuân thủ ước định, thì khả năng cao hắn ta sẽ không bị chết vào hôm nay.

- Ầm!

Còn chưa kịp suy nghĩ gì nhiều, thì ở bên ngoài lập tức truyền đến âm thanh va đập cực lớn. Trong nháy mắt cửa phòng bị đập lõm vào một cục, dường như chỉ cần đập thêm mấy phát là cánh cửa đặc chế này sẽ bị đập vỡ.

Trong lòng Hạ Thiên Hùng cực kỳ hoảng sợ, hiện tại hắn ta đã không còn chỗ nào để trốn nữa rồi. Nếu Dương Gian thật sự đi vào thì hắn ta không còn cách nào khác ngoài đối chọi trực diện.

Cởi áo ra, hắn ta phát hiện ở ngực có một miếng đã bị hư thối đến mức không tưởng tượng nổi. Huyết nhục đã mục rữa gần như hết sạch, bên trong lộ ra những chiếc xương màu đen cùng những cây đinh màu vàng kim. Dường như những cây đinh này chỉnh là được thêm vào sau đó, nhằm thay thế những cây xương đã bị đứt gãy kia.

Dường như ở bên trong lồng ngực trống rỗng kia không hề có bất cứ thứ gì, dựa theo bình thường thì Hạ Thiên Hùng chắc chắn đã chết từ lâu.

Nhưng hiện tại hắn ta vẫn còn sống.

Sở dĩ hắn ta còn có thể sống là nhờ con quỷ thứ hai.

Đó chính là một khối thịt của người chết được cất ở trong ngực.

Cục thịt hư thối màu đen này đang không ngừng to ra, không, đúng ra mà nói, thì cục thịt kia đang dần dần thay thế da thịt trong người hắn ta. Đầu tiên, huyết nhục trong người hắn ta sẽ bị mục nát, sau đó thứ này sẽ phát triển. Đến cuối cùng bản thân hắn ta sẽ biến thành bộ dạng như nào thì Hạ Thiên Hùng không thể biét được. Nhưng Hạ Thiên Hùng biết, đến khi toàn bộ huyết nhục trong người bị thay thế hết, thì hắn ta sẽ chết.

Đến lúc đó thì hắn ta có biến thành bộ dạng như thế nào cũng không còn quan trọng nữa.

Thực ra con lệ quỷ đầu tiên mà Hạ Thiên Hùng khống chế không phải là cỗ thi thể giẫm trên bả vai của hắn ta, mà chính là cục thịt đang ăn mòn huyết nhục của hắn ta dần dần này. Lúc đó, mỗi ngày hắn ta đều phải chứng kiến thân thể đang mục nát dần dần, đồng thời thứ không thuộc về bản thân lại đang mọc ra. Loại cảm giác tra tấn kia, nhưng không thể chết được để kết thúc đã là ác mộng trong suốt đời này của hắn ta.

Nhưng sự xuất hiện của thứ giống như nguyền rủa này ở trên người của hắn ta chưa hẳn đã là chuyện xấu.

Hạ Thiên Hùng phát hiện ra một điều cực kỳ không bình thường, đó chính là hắn ta không thể chết.

Hắn ta từng thử nhảy lầu, ngay cả đầu cũng bị vỡ nát rồi, thậm chí được người khác đưa vào lò hỏa táng rồi. Nhưng mà tối đến hắn là lại tỉnh dậy, nhưng chỗ bị vỡ kia đã khép lại. Chỉ xấu một chỗ là cục thịt ở trên người kia lại lớn hơn trước.

Ngoại trừ cái này ra, Hạ Thiên Hùng còn phát hiện ra một chuyện khác nữa.

Nếu hắn ta gặp phải quỷ, thì quỷ sẽ không tập kích chỗ đang bị hư thối kia. Dù quỷ có tập kích hắn ta đi nữa, thì chỗ bị hư thối đó cũng sẽ không nhận thương tổn.

Chỉ là dường như điều này không có tác dụng gì cho lắm, trừ phi toàn bộ da thịt trên người hắn ta bị mục nát hết và mọc ra đống thịt giống như người chết này mới được.

Thế nhưng khi đó bản thân hắn ta chắc chắn sẽ chết mất rồi.

Thế nhưng sau khi hắn ta khống chế được con quỷ thứ hai, mọi chuyện lại trở nên tốt đẹp hơn không ít.

Cỗ thi thể giẫm trên bả vai của hắn ta thành công kìm hãm tốc độ hư thối của thân thể. Hắn ta có thể nhìn thấy phần thịt nằm dưới bả vai của hắn ta đều cực kỳ khỏe mạnh. Loại ăn mòn kia đã bị hai bàn chân kia trì hoãn lại ở tại bả vai.

Dựa theo ý nghĩ của Hạ Thiên Hùng, chỉ cần đầu của hắn ta không có bị mục nát, thì dù toàn bộ thân thể mục nát hết cũng chẳng sao, dù sao ý thức mới là thứ quan trọng nhất.

"Cỗ thân thể này có chống đỡ được sự tấn công của tên kia không đây?"

Hạ Thiên Hùng nhìn lấy cỗ thân thể đã không còn được nguyên vẹn này, nhưng trong lòng lại không tin tưởng lắm.

Trừ phi cỗ thi thể giẫm trên bả vai của hắn ta chủ động đi xuống.

Nhưng Dương Gian đã biết trước điều này rồi, nên sẽ không thể nào để cho con quỷ kia có cơ hội đi xuống nữa.

- Ầm!

Lại một tiếng va đập thật lớn vang lên, cánh cửa bắt đầu lõm xuống thêm một cục lớn. Cửa không còn đóng chặt được nữa, mà đã xuất hiện lổ hổng. Cánh cửa mà hắn ta tiêu tốn cực kỳ nhiều tiền để kiến tạo kia đã bị công phá sau hai lần va chạm.

Theo sự xuất hiện của khe cửa, ở bên ngoài lập tức tràn vào một thứ màu đen sì sì, đồng thời đang dần dần lan ra xung quanh.

con ngươi Hạ Thiên Hùng co rụt lại.

"Là quỷ ảnh của Dương Gian."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch