Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1037: Trầm Tư

Chương 1037: Trầm Tư

Không khó để tưởng tượng ra, hẳn là trước đó, chỗ bị trống trên bức tranh này có vẽ một người nào đó.

Không, nói đúng hơn thì phải là vẽ một con quỷ.

Nhưng mà hiện tại con quỷ bên trong lại biến mất, cho nên chỗ này đang để trống.

Dương Gian lập tức suy đoán.

"Quỷ bên trong bức tranh đã đi ra ngoài?"

Lại kết hợp với tình cảnh hoảng sợ của Tôn Vu Giai lúc nhảy lầu, nếu như có quỷ thì chắc chắn cô ta đã gặp phải con quỷ đi ra từ trong bức tranh.

Chỉ là hiện tại con quỷ đó ở đâu rồi?

Dương Gian nhíu mày.

Chỗ này chỉ có hai tầng bị quỷ vực bao phủ, mà cả hai đều được hắn tìm kiếm, cũng không nhìn thấy bất cứ chỗ nào có khả năng có quỷ xuất hiện.

Hiện tại mắt quỷ của hắn bị mù, nhưng không đến mức bị mù không nhìn thấy cái gì hết như vậy chứ.

Nhưng không chờ cho hắn kịp suy nghĩ gì nhiều, ở bên trong điện thoại di động định vị vệ tinh truyền ra giọng nói của Vương Tuyền.

- Dương tiên sinh, quỷ xuất hiện, ở phòng ngủ số 402, tôi đang ở bên cạnh.

Giọng điệu được ép lại rất nhỏ, lộ rõ vẻ khẩn trương cùng bất an.

Dương Gian đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía đối diện dọc theo hành lang.

Vương Tuyền vẫn đứng ở chỗ đó, không nói gì, nhưng tay lại chỉ chỉ về phía căn phòng ngủ bên cạnh. Dường như đang ám chỉ cho hắn quỷ ở bên trong.

Quỷ ở trong căn phòng số 402?

Nghe được lời Vương Tuyền nói, cùng với ký hiệu mà hắn ta đưa. Ánh mắt Dương Gian ngưng tụ lại, nhìn về phía căn phòng ngủ đang có quỷ kia.

Suy đoán của hắn đã rất chính xác, quỷ thực sự đi ra khỏi bức tranh, đồng thời còn quanh quẩn ở gần đây. Chỉ là do vận khí của hắn tốt hơn một chút, nên không gặp phải con quỷ đi ra ngoài mà thôi.

Dường như đám người Vương Tuyền có hơi xui xẻo, lại gặp phải quỷ trước hắn.

Chỉ là.

Mặc dù Dương Gian đã biết được vị trí của quỷ, nhưng không đưa ra bất cứ hành động nào, mà ngược lại, hắn bắt đầu rơi vào trầm tư.

Hiện tại quỷ đang ở bên trong căn phòng ngủ 402, nhưng quỷ họa lại ở bên cạnh hắn.

Cả hai thứ này không nằm cùng một chỗ.

Nếu hiện tại hắn đi đến và hạn chế con quỷ đi ra từ trong bức tranh, như vậy hắn cần làm gì với bức tranh này đây?

Là để mặc nó ở đây, không thèm quan tâm, hay làm cái gì khác. Nếu cứ để nó ở đây, thì một tý nữa hắn quay lại, thứ này có còn nằm tại chỗ cũ nữa hay không? Với lại ngọn nguồn của chuyện linh dị lần này là bức tranh bên cạnh hắn, hay là con quỷ đi ra khỏi bức tranh kia?

Điều này cực kỳ quan trọng, bởi vì nó ảnh hưởng đến những hành động tiếp theo của hắn.

Dù sao hiện tại bàn tay quỷ của hắn cũng chỉ nhân lúc mắt quỷ tạm thời rơi vào trạng thái chết máy mà hạn chế được một con quỷ.

Nếu lúc này hắn hạn chế bức tranh sơn dầu, thì sau đó sẽ không còn slot để hạn chế con quỷ đi ra từ bức tranh nữa. Hắn không có lòng tin vào việc dùng quỷ ảnh để đối kháng với con quỷ kia. Đến lúc đó hẳn hắn sẽ gặp phải nguy hiểm, không thể không dùng quỷ nến.

Nếu chỉ vì đối phó với một bức tranh, hàng nhái của quỷ họa mà khiến hắn mất đi một cây quỷ nến, thì có thể nói lần hành động này cực kỳ thất bại.

Một người nhân viên nhỏ giọng nói:

- Đội trưởng vương, có gì đó không thích hợp, Dương tiên sinh vẫn không có hành động. Ngài ấy còn đứng yên tại chỗ nhìn về phía chúng ta.

Một người khác lo lắng nói:

- Sẽ không phải là không có ý định hành động, mà đang chờ chúng ta đi dò xét quỷ luật giết người của quỷ đó chứ?

Mặc dù vẫn có khả năng tồn tại việc này, bọn họ cũng hiểu và biết được loại hành vi đó. Nhưng khi đến thời điểm sống chết của bản thân, thì ai cũng đều cảm thấy có chút lạnh lẽo, cùng không cam lòng.

- Im miệng ngay. Bình thường mấy người không nói gì mà sao hôm nay lại lắm lời thế.

Vương Tuyền cực kỳ nghiêm khắc để ngăn chặn loại hành vi này của bọn họ.

- Nhìn kỹ tay của Dương Gian đi, hiện tại tay hắn vẫn giữ chặt cánh cửa, không hề thả ra. Với khoảng cách này thì hai cậu hẳn cũng có thể nhìn thấy được đúng không. Đó căn bản không phải cánh cửa của phòng ngủ, mà chính là một bức tranh được đóng khung, lồng kính. Bức tranh đã được Dương tiên sinh tìm ra được, nhưng hiện tại quỷ lại đang ở bên cạnh chúng ta. Cho nên lúc này ngài ấy phải đưa ra một lựa chọn.

- May là lần tuyển chọn kia của tổng bộ đã đào thải các cậu, nếu không, với năng lực quan sát ít ỏi này của các cậu, thì dù có trở thành ngự quỷ nhân cũng sẽ không thể sống sót qua chuyện linh dị thứ nhất. Đừng có khinh thường loại lựa chọn này, một khi chọn sại, khả năng cao sẽ đẩy bản thân và những người khác đi vào đường chết.

- Ngự quỷ nhân cũng không phải hoàn toàn vô địch, trên báo cáo mà mấy cậu đọc còn thiếu ngự quỷ nhân chết trong chuyện linh dị hay sao?

Hai người nhân viên bị Vương Tuyền la mắng, không dám lên tiếng cãi lại, nhưng vì có liên quan đến sự sống chết của bọn họ, nên nhịn không được phải dò hỏi:

- Như vậy, đội trưởng Vương, hiện tại Dương tiên sinh đang lựa chọn cái gì vậy? Là giam giữ bức tranh và bỏ qua tất cả chúng ta, hay đi qua đây để đối phó quỷ phải không?

Sắc mặt Vương Tuyền trở nên cực kỳ ngưng trọng:

- Hắn còn chưa đưa ra quyết định. Nhưng nếu tôi đoán không sai, thì hẳn là hiện tại Dương tiên sinh đang suy đoán tình thế. Tình huống này quá đặc biệt, mặc dù quỷ đã đi vào bên trong căn phòng ngủ số 402, nhưng sau đó lại chưa từng xuất hiện. Cho nên Dương tiên sinh không thể vì một câu nói của chúng ta mà chạy sang đây đối phó với quỷ được.

- Nếu lỡ đây chỉ là do quỷ nguy trang thì sao? Hoặc nói đây là cái bẫy do quỷ tạo ra, nhằm lừa Dương tiên sinh rời khỏi bức tranh kia? Hoặc là chúng ta đang nói dối thì sao?

- Chúng ta không gánh nổi trách nhiệm khi quỷ họa bị mất khống chế đâu. Cho nên kể từ giờ trở đi, chúng ta không cần làm gì hết, cũng đừng có làm loạn, cố gắng đứng yên và nhìn lấy mọi chuyện xảy ra là được. Mở mắt to ra mà nhìn xem ngự quỷ nhân đỉnh phong xử lý chuyện linh dị như thế nào. Nếu có chết ở chỗ này, thì đó là số mạng của mấy cậu, nếu ai dám phản kháng thì tôi sẽ xử lý các cậu ngay.

Nói xong, hắn ta đưa tay lên bên hông.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch