Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1038: Quen Thuộc

Chương 1038: Quen Thuộc

*Đọc truyện Đệ Nhất Danh Sách (Dịch), hài hước - dị năng - mạt thế để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé!

---

Trong ba người, chỉ có Vương Tuyền là được phân phối vũ khí, vì hắn ta là đội trưởng.

Hiển nhiên thứ này không phải dùng để đối phó với quỷ rồi.

Bời vì khi phải đối mặt với thứ khủng bố và tuyệt vọng như chuyện linh dị, bất cứ ai đều sẽ sinh ra sự dao động. Mà đối với một số người mà nói, sự dao động này lại là động cơ khiến cho bọn họ có những hành động không tưởng, từ đó làm cho chuyện linh dị trở nên xấu đi.

Điều Vương Tuyền muốn ngăn chặn chính là không cho sự dao động này chuyển thành hành động.

Trong lòng hắn ta hiểu rất rõ, hai người cấp dưới này khá non nớt kinh nghiệm. Mà hiện tại còn phải nhận áp lực lớn nữa, khả năng cao sẽ xuất hiện việc bị mất không chết. Nhưng hắn ta tin tưởng, chỉ cần hai người có thể trụ qua lần thứ nhất này, sau đó hai người sẽ nhanh chóng trưởng thành, trở thành một nhân viên hợp cách.

- Vâng, đội trưởng.

Hai người kia không còn dám suy nghĩ lung tung.

Vương Tuyền gật gật đầu, đồng thời vì để tạo cho hai người một chút lòng tin, hắn ta mới nói:

- Không cần phải lo lắng, phải biết lần hành động này của chúng ta là cực kỳ may mắn, dù sao người phụ trách lần này là mắt quỷ Dương Gian.

Là người ở trong vòng thì đều từng nghe qua cái tên này.

Còn hắn ta lại càng quen thuộc hơn.

Bởi vì tính cho đến hiện tại, Dương Gian là người duy nhất xử lý chuyện linh dị cấp S một mình. Đồng thời còn có thể sống sót qua rất nhiều chuyện linh dị như quỷ gõ của, quỷ quan tài, quỷ anh, cảnh sát quỷ. Đó đều là những chuyện linh dị rất đáng sợ.

Ngay cả loại người phụ trách như vậy mà còn không tin tưởng thì Vương Tuyền không biết nên tin vào ai được nữa.

Trên thực tế, những lời phân tích của Vương Tuyền không sai.

Hiện tại Dương Gian đang phán đoán, cũng đang chờ đợi.

Hắn chờ quỷ xuất hiện lần thứ hai.

Trước khi quỷ xuất hiện, hắn sẽ không vì đi kiếm con quỷ kia mà từ bỏ bức tranh này. Dựa vào tình báo của Vương Tuyền mà hắn đã vội hành động thì đó là hành động cực kỳ ngu xuẩn. Hắn cần phải nhìn thấy quỷ tận mắt, nếu không hắn sẽ không đi, dù chỉ đi có nửa bước.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Ở trong thời điểm như hiện tại, mỗi giây mỗi phút đều cực kỳ dài. Vì khoảng cách giữa hai bên không quá xa, nên Dương Gian và Vương Tuyền đều có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của đối phương. Nhưng với khoảng cách đó, một khi quỷ đi ra, cái chết sẽ đến trong nháy mắt. Vả lại khoảng cách xa hay gần đều không ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng khi quỷ xuất hiện.

"Quỷ sẽ tiếp tục đi ra ngoài từ căn phòng 402 hay sao? Hay là nó cứ thế mà biến mất không thấy đâu nữa?"

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, cái bóng màu đen ở sau lưng cũng đang lắc lư, chuẩn bị kỹ càng, bất cứ lúc nào cũng có thể chiến đấu.

Loại trầm mặc này không có diễn ra quá lâu.

Rất nhanh, khung cảnh yên tĩnh này đã xuất hiện động tĩnh.

Một tiếng két vang lên, cửa của căn phòng số 402 bất chợt mở ra từ từ, sau đó là một cái bóng mờ mờ được đèn phòng ngủ phản chiếu ra, kéo dài trên mặt đất.

Mặc dù tiếng mở cửa rất bình thường, nhưng khi rơi vào trong tai mấy người Vương Tuyền, kết hợp với cái bóng kéo dài kia lại khiến bọn họ cảm thấy kinh dị.

Quỷ đã giết chết cô gái trong phòng lúc nãy và hiện tại nó muốn đi ra.

Mà cách quỷ gần nhất chỉ có mấy người bình thường bọn họ.

Tiếp theo là tiếng bước chân rất nhỏ, gần như không thể nghe được xuất hiện. Cuối cùng một thân ảnh ẩn núp ở trong phòng ngủ số 402 từ lâu rốt cục đi ra ngoài.

Một khuôn mặt mơ hồ, không thể nhìn rõ vượt qua cánh cửa đầu tiên và rơi vào tầm mắt của Dương Gian.

Sau đó là bộ quần áo màu đỏ, tựa như được vẽ ở trong bức tranh sơn dầu che lấp hết toàn bộ cơ thể của người kia. Nó chỉ để lộ ra một đôi tay trắng nõn và hai chân hơi hư ảo, như được vẽ ra.

Không có tràng cảnh máu me như bọn họ tưởng tượng.

Nhưng ở trong tầm mắt của tất cả mọi người lại có một loại cảm giác quỷ dị nào đó không nói nên lời.

Sau khi đi ra khỏi phòng ngủ, con quỷ kia cũng không có lập tức đưa ra hành động, mà hơi dừng lại ở đó một lúc.

Đây là lần đầu tiên Dương Gian chứng kiến tận mắt con quỷ bên trong bức tranh. Hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào bóng dáng màu đỏ mơ hồ kia. Đồng thời lưu ý đến hai tay tinh tế, tỉ mỉ mà tái nhợt kia. Theo đó một đoạn ký ức đã bị chôn sâu trong tâm trí của hắn được moi móc ra.

Đối với con quỷ này, hắn có một loại cảm giác quen thuộc.

Dường như hắn đã gặp qua ở đâu đó rồi.

Không, trước kia hắn chưa từng gặp thứ này, chỉ là hắn nhìn thấy một số thứ khá quen thuộc.

Trên người con quỷ của quỷ họa có mặc quần áo màu đỏ, khá giống với quần áo của cô dâu xác sống hắn từng gặp trên xe buýt quỷ.

Hắn không thể xác định xem hai bộ này có phải là một hay không, bởi vì phong cách vẽ của tranh sơn dầu khá mông lung, có quá nhiều chi tiết không thể nhìn rõ được.

Mà đôi tay để lộ ở ra ngoài kia, cùng với hình tượng của cô gái này khiến cho Dương Gian liên tưởng đến một món đồ linh dị được hắn cất ở thành phố Đại Xương.

Tủ quỷ.

Đúng hơn mà nói, thì đây là điều kiện giao dịch cuối cùng giữa hắn và tủ quỷ.

Điều kiện giao dịch này do tủ quỷ đưa ra, bảo hắn trong thời gian một năm, tìm ra cô gái trong bức ảnh. Sau đó hắn nhận được một bức ảnh chụp từ tủ quỷ.

Đến hiện tại Dương Gian đều nhớ rõ nội dung bên trong bức ảnh kia, là một cô gái ngồi trước cánh cửa gỗ cũ kỹ, trên người mặc một bộ áo dài thời dân quốc, có mái tóc đen nhánh, và một đôi tay trắng nõn như đồ sứ. Ngoài ra dưới chân còn có một đôi chân tinh xảo, mặc giày thêu.

Điều quan trọng nhất chính là con quỷ bên trong bức tranh rất giống với cô gái bên trong bức ảnh mà tủ quỷ đưa. Mặc dù khuôn mặt của quỷ khá mơ hồ, không thể nhìn rõ, nhưng Dương Gian cảm giác được hai cô gái này hẳn sẽ giống nhau.

Nhưng, thứ tủ quỷ muốn tìm là quỷ họa?

Hay là con quỷ bên trong bức họa?

Ngoại trừ điều này ra, một đôi giày thêu giống như vẽ kia lại giống với đôi giày mà hắn lấy được khi bị cuốn vào trong chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ ở căn cứ huấn luyện.

Ánh mắt Dương Gian lấp lóe không ngừg, trong đầu hắn có rất nhiều tin tức khủng bố đang bắt đầu móc nối lại với nhau.

Bộ quần áo trên người của cô dâu xác sống, con quỷ trong bức họa, căn nhà cổ với hai chiếc đèn lồng treo trước cửa mà hắn nhìn thấy khi ngồi trên xe buýt quỷ cùng bức tranh do tủ quỷ đưa ra.

Những thứ này đang bị hắn thử ghép lại với nhau, giữa chúng đang có một mối liên hệ đặc biệt nào đó.

Đương nhiên cũng có khả năng điều này chỉ là những suy đoán lung tung của hắn, không thể nào vì thấy một số con quỷ giống nhau mà lại cưỡng ép ghép chúng vào làm một cả.

Nhưng nếu suy đoán của Dương Gian là đúng.

Thì có lẽ hắn đã tìm ra được một phần lớn trong bức tranh ghép hình của quỷ.

Giờ phút này, ở trong đầu của hắn không khỏi toát ra một ý nghĩ cực kỳ lớn mật, nếu giúp con quỷ này tìm kiếm đầy đủ những mảnh ghép của nó, thì sẽ xảy ra chuyện gì? Sẽ biến thành cô gái ở trong bức hình hay sao?

Hoặc là nó sẽ trở thành một con quỷ nào đó đáng sợ hơn, cũng có thể tất cả đều không phải, mà sản sinh ra một loại biến dị nào đó chưa từng có trước đây.

Bởi vì cho đến nay chưa có một ai tề tưu đủ tất cả mảnh ghép của một con quỷ cả, cho nên ý tưởng này chưa thể được chứng thực.

Loại tin tức ẩn giấu ở bên trong chuyện linh dị đều có hấp dẫn cực lớn đối với ngự quỷ nhân, hoặc là nói, đây là sự hiếu kỳ đối với chân tướng của ngự quỷ nhân.

Nhưng ngay khi ý nghĩ này vừa xuất hiện, nó đã bị Dương Gian vứt ra sau đầu.

Lúc này không thể suy nghĩ lung tung như vậy được.

Quỷ đã xuất hiện trước mặt hắn rồi, tiếp theo hắn cần phải hành động, nếu còn tiếp tục trễ nữa sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Hiện tại, hoặc là hắn từ bỏ bức tranh, đi xử lý con quỷ, hoặc là không để ý đến quỷ, lập tức xử lý khung tranh này.

Hắn chỉ làm được một trong hai chuyện.

Vì với điều kiện hiện tại của hắn chỉ cho phép hắn xử lý thành công một việc.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch