Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1062: Ngọn Nguồn Của Quỷ Họa

Chương 1062: Ngọn Nguồn Của Quỷ Họa

Sắc mặt của Tào Duyên Hoa cũng hơi động, lập tức nhìn về phía Dương Gian:

- Dương Gian, cậu đã có kinh nghiệm tiếp xúc qua với quỷ họa rồi, có thể chia sẻ chút kinh nghiệm không.

Dương Gian vẫn rất bình tĩnh:

- Không có quá nhiều điều để nói, nó không sai biệt với những chuyện linh dị khác. Quỷ vực có thể ảnh hưởng đến xung quanh và quỷ đang du đãng bên trong quỷ vực... Điều đáng chú ý duy nhất ở đây chính là, ở bên trong quỷ vực, quỷ sẽ tách ra khỏi bức tranh. Muốn giam giữ được nó thì đầu tiên phải tìm ra được bức tranh đang ẩn giấu, nếu không sẽ không thể nào xử lý được. Bởi vì dù có xử lý con quỷ đang du đãng kia đi nữa, thì nó sẽ lại tiếp tục đi ra từ bức họa một lần nữa. Cho nên bức tranh mới là ngọn nguồn của nó.

Phùng Toàn ở bên cạnh kinh ngạc nói:

- Khởi động lại?

Dương Gian nghĩ nghĩ một chút rồi nói:

- Không phải là khởi động lại, nhưng nó không khác khởi động lại là mấy. Một bức tranh sẽ đại diện cho một con quỷ, bức tranh sẽ không có gì thay đổi, nhưng nó có khả năng để cho con quỷ bên trong xuất hiện không ngừng. thứ này tương tự với việc... Phục sinh.

Tính ra khởi động lại vẫn đáng sợ hơn rất nhiều so với cái này, khởi động lại là do bản thân quỷ khởi động lại, điều này có nghĩa là ngự quỷ nhân phải đối phó thêm một lần, lại một lần nữa với quỷ. Nhưng quỷ họa lại khác, ngự quỷ nhân chỉ cần tránh con quỷ kia để tìm ra bức tranh trước, sau đó nghĩ cách giam giữ nó lại là được, độ khó sẽ giảm xuống rất nhiều.

Lý Quân hỏi:

- Dương Gian, vậy sao cậu có thể giam giữ được?

Dương Gian cũng không có ý định giấu diếm:

- Trước tiên giải quyết con quỷ đang du đãng kia, sau đó nhân lúc con quỷ còn chưa đi ra khỏi bức tranh mà động thủ giam giữ bức tranh lại. Đây là cách của tôi.

Lý Nhạc Bình chậm rãi nói:

- Nói cách khác, nếu muốn giam giữ quỷ họa thì cần có sự hợp tác giữa ngự quỷ nhân với nhau, tối thiểu là hai người? Một người xử lý quỷ, còn người kia đi tìm bức tranh, sau đó chờ đợi thời cơ.

Dương Gian nói:

- Theo lý mà nói thì điều này không sai, nhưng nên nhớ một điều rằng, đây chỉ là những bức tranh đơn giản mà thôi. Còn có ngọn nguồn của nó nữa? Ngọn nguồn của nó tuyệt đối sẽ không đơn giản như này đâu. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, anh là ai vậy? Sao tôi lại không có bất cứ ấn tượng nào với anh.

Lý Nhạc Bình nói:

- Tôi tên là Lý Nhạc Bình, cậu chỉ cần nhớ tên tôi là được. Còn về phần khuôn mặt của tôi, không ai nhớ được đâu.

Lý Nhạc Bình?

Dương Gian quay đầu đi, trong đầu hắn lập tức biết bản thân chỉ có thể nhớ rõ cái tên này, chứ không thể nhớ rõ khuôn mặt. Đồng thời ở cuộc họp lần trước hình như hắn cũng từng tiếp xúc qua với người này rồi. Nhưng những trí nhớ có liên quan đến người này... Lại hoàn toàn không tồn tại.

Một người không thể nào bị nhớ kỹ?

Con quỷ trong người đúng là cực kỳ quỷ dị.

Dương Gian lại liếc mắt nhìn người này một cái, nhưng hắn đã quên, chỉ mới chớp mắt mà đã quên. Nhưng đây cũng không phải là lần đầu tiên nữa.

Có lẽ sau này có gặp phải thì hắn cũng không thể nào nhận ra, trừ phi người kia chủ động nói ra tên.

Có người hỏi:

- Vậy có phải mục đích của cuộc họp lần này là để cho mọi người thảo luận với nhau cách xử lý chuyện linh dị của quỷ họa như thế nào phải không?

Tào Duyên Hoa nói:

- Đúng thế, ba ngày, tôi sẽ cho mọi người ba ngày. Bất kể mọi người dùng cách nào, dù có lật ngược lại tòa thành thị này cũng được, nhất định phải tìm ra quỷ họa, đồng thời xác định ngọn nguồn của nó. Nếu có ai đó làm được điều này, tổng bộ sẽ thỏa mãn một yêu cầu của người đó nếu không quá đáng.

- Nếu người đó có thể trực tiếp xử lý luôn chuyện linh dị của quỷ họa, như vậy tôi có thể đặc cách cho người đó trở thành đội trưởng của kế hoạch lần này luôn.

Ba ngày?

Sau khi nghe được kỳ hạn mà Tào Duyên Hoa đưa ra, sắc mặt của Dương Gian không khỏi hơi động.

Lúc trước hắn cũng từng nói cho Tào Duyên Hoa biết, bản thân sẽ chỉ ở lại thành phố Đại Kinh thêm năm ngày. Hiện tại đã qua hai ngày rồi, như vậy ba ngày nữa là hắn sẽ trở lại thành phố Đại Xương. Đến lúc đó những chuyện ở chỗ này sẽ không còn bất cứ mối quan hệ nào với hắn nữa.

Thế nhưng trong đoạn thời gian mấu chốt này lại xảy ra chuyện như vậy.

Xem ra ba ngày tiếp theo của hắn sẽ trôi qua không dễ chút nào.

Thế nhưng kỳ hạn mà Tào Duyên Hoa đưa ra cũng không phải hoàn toàn vì Dương Gian, mà đây là kết quả do hắn ta suy nghĩ rất nhiều, sau đó mới đưa ra.

Bởi vì, nếu không có cách nào xử lý một chuyện linh dị trong quãng thời gian ngắn, như vậy ảnh hưởng của nó sẽ là cực kỳ to lớn.

Với lại có rất nhiều người không thể ở lại đây lâu được, trước sau gì bọn họ cũng cần phải trở lại thành phố mà bọn họ phụ trách. Cho nên thời gian ba ngày kia đã là cực hạn đối với phần lớn người ở đây rồi. Nếu kéo dài lâu qua sẽ mang đến những bất lợi cho thành thị của họ.

"Giải quyết chuyện linh dị này là có thể trực tiếp trở thành đội trưởng?"

Khi nghe được điều kiện này, không ít người đã động lòng.

Vừa rồi bọn họ đã được thảo luận một lúc, cho nên hiểu được những quyền lực sau khi trở thành đội trưởng.

Phải nói nó thật là mê người.

Cai quản một khu vực rộng lớn, ít nhất cũng phải là mười mấy tòa thành thị. Có thể thành lập một đoàn đội ngự quỷ nhân của riêng mình. Đồng thời tổng bộ sẽ vô điều kiện trợ giúp một số vật tư mang tính then chốt, ngoài ra còn cố gắng đảm bảo sự sống còn cho người đội trưởng...

Chỉ cần là một người hơi có chút đã tâm sẽ không thể nào có chuyện không động tâm với điều này được.

Nhưng khi nghĩ đến độ khó khăn của việc xử lý chuyện linh dị này, không ít người phải âm thầm lắc đầu.

Chỉ vì xử lý chuyện linh dị của quỷ họa, mà tổng bộ đã phải triệu tập nhiều ngự quỷ nhân đỉnh phong như này rồi. Mặc dù trong này có một chút cẩn thận của tổng bộ, nhưng cũng không khó để đoán ra mức độ nguy hiểm cùng quỷ dị của con quỷ này là như thế nào rồi.

Có lẽ chỉ cần sơ ý một chút thôi là chết cả đám.

Tào Duyên Hoa nói:

- Nếu mọi người không có câu hỏi nào nữa, vậy tiếp theo đây giáo sư Vương sẽ giảng giải cho chúng ta biết một chút tư liệu liên quan đến chuyện linh dị của quỷ họa.

Đến lúc này, Vương Tiểu Minh mới ngẩng khuôn mặt có chút tiều tụy kia lên, dường như trước đó hắn ta vẫn còn đang ngồi ngủ vậy.

- Hồ sơ thông tin về chuyện linh dị của quỷ họa đang nằm trong tay của nước ngoài. Hẳn là bọn họ có che giấu một chút trong tư liệu, cho nên chúng ta chỉ có thể dựa vào một chút manh mối thu thập được gần đây để tiến hành chỉnh sửa cùng suy đoán... Tiếp theo sẽ là một số phân tích, quan điểm của cá nhân tôi đối với chuyện linh dị quỷ họa. Mọi người có thể nghe hoặc không, không sao hết...

Vương Tiểu Minh đứng dậy, chỉ chỉ tay vào bức ảnh chụp về quỷ họa rồi nói tiếp:

- Đầu tiên, theo suy đoán của tôi, nếu chúng ta muốn tìm ra được ngọn nguồn chính thức của quỷ họa, như vậy chúng ta cần phải chui vào bên trong một bức tranh nào đó mới được.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch