Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1063: Chịu Đựng

Chương 1063: Chịu Đựng

Đọc chương nào THÍCH chương đó để dịch giả có động lực các bạn ơi!

---

Lời nói của hắn ta rất đơn giản, không màu mè hoa lá, trực tiếp đi vào trọng điểm.

Có người lập tức tỏ ra kinh hãi.

- Cái gì? Đi vào bên trong bức tranh để tìm kiếm quỷ họa?

Mức độ nguy hiểm của việc này là cực kỳ cao.

Đi vào thế giới của quỷ để kiếm đồ, một khi chịu đựng không nổi sẽ bị quỷ giết chết ở trong thế giới của quỷ họa.

Vương Tiểu Minh tiếp tục nói:

- Đây chỉ là suy đoán cá nhân của tôi mà thôi. Mọi người có thể chú ý đến bối cảnh của bốn bức tranh này mà xem. Tiểu khu Thượng Phong, công viên Sâm Lâm, đại học Đại Kinh, đường Thiên Kiều. Mọi người có phát hiện ra không, các địa điểm này không hề lặp lại, mặc dù bức tranh thứ năm, thứ sáu còn chưa xuất hiện, nhưng nếu có xuất hiện thì nó cũng sẽ chứng minh suy đoán của tôi là không hề sai.

- Bối cảnh phía sau bức tranh hẳn có đặc tính liên thông nào đó, nói cách khác, chúng ta có thể đi vào bức tranh này, sau đó đi đến một bức tranh khác.

- Việc tiến vào bên trong bức tranh là điều hoàn toàn có thể làm được, bởi vì thi thể của mấy người bị hại không có ở bên ngoài, mà xuất hiện bên trong bức tranh. Mọi người hãy nhìn kỹ đi.

Vương Tiểu Minh chỉ tay vào một nơi khá hẻo lánh của bức tranh thứ nhất.

Chỗ kia được nhân viên phóng to lên, ở đó có thi thể của một người phụ nữ. Mặc dù thi thể kia bị khung cảnh tối tăm của bối cảnh bao phủ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ một cái hình dáng mơ hồ.

Khương Thượng Bạch trầm giọng nói:

- Giáo sư Vương, đây chỉ là suy đoán của ngài mà thôi. Không thể nào để cho người khác mạo hiểm tiến vào bên trong để tìm hiểu ngọn nguồn với một cái suy đoán chưa được chứng thực như vậy cả, không cẩn thận là chết rất nhiều người đó.

Vương Tiểu Minh nghiêm túc nói:

- Không có manh mối, cho nên chúng ta chỉ có thể dựa vào suy đoán để quyết định sự việc, đây đã là phương pháp tốt nhất rồi. Ngoại trừ cái này ra, không còn phương pháp nào tốt hơn hết cả, vả lại tôi cho rằng suy đoán này là hoàn toàn chính xác.

Có người hỏi:

- Giả sử những bức tranh có thể liên thông với nhau, như vậy nếu sau khi đi vào bên trong thế giới của quỷ họa mà không tìm thấy ngọn nguồn thì sao, chẳng lẽ phải chết ở bên trong à/

Vương Tiểu Minh nói:

- Đây là một câu hỏi cực kỳ ngu xuẩn, nếu bức tranh đã là lối vào, vậy nó chắc chắn sẽ là lối ra. Trong tay chúng ta có bốn bức tranh, điều này có nghĩa là chúng ta sẽ có tận 4 lối ra. Điều kiện tiên quyết là mấy người không được mất tích ở bên trong. Dù sao đó cũng là thế giới của quỷ họa, cho nên nó có phát sinh ra điều gì ở trong đó thì tôi không thể nào biết được.

- Thậm chí khả năng việc tiến vào bên trong bức tranh là một cái bẫy cũng không phải là không có. Tôi chỉ nói khả năng này ra cho mọi người biết thôi, còn nếu muốn nó đúng hay sai thì cần phải có ai đó mạo hiểm xác nhận một chút.

Mạo hiểm một lần?

Nói đùa cái gì thế, đây là lấy mạng đi nếm thử đó.

- Với lại động tác của mấy người cần phải nhanh nhanh một chút, dường như bối cảnh của bức tranh là một hành động ghép hình. Dường như nó đang cố tình ghép từng khu vực kia lại với nhau. Nếu toàn bộ khu vực mà liên thông với nhau, thì khả năng toàn bộ lối ra sẽ bị nó xóa bỏ, khi đó có lẽ quỷ họa cũng bắt đầu khôi phục lại. Quỷ vực của nó sẽ có thể bao phủ hết toàn bộ một tòa thành thị, đồng thời phạm vi này còn đang tiếp tục gia tăng.

- Còn về nguyên nhân xuất hiện của bức tranh, hiện tại tôi còn chưa thể hiểu rõ vấn đề này lắm. Bởi vì không nhận được bất cứ tin tức nào về điều này, giống như nó có thể xuất hiện từ không khí vậy. Cho nên tôi cần các cậu cung cấp thông tin cho tôi về vấn đề này. Ngoại trừ điều này ra còn có một khả năng khác nữa...

Dương Gian nghe Vương Tiểu Minh phân tích như vậy, thì trong lòng không khỏi trầm xuống.

Suy đoán của tên này rất táo bạo, cũng cực kỳ hợp lý, điều này hắn đã được chứng kiến trước đó rồi.

Những bức tranh kia có thể kết nối với nhau?

Chui vào bên trong bức tranh để tìm kiếm ngọn nguồn?

"Nếu suy đoán của Vương Tiểu Minh là thật, như vậy tại thời điểm mình xử lý bức tranh lần trước, ở bên trong khu vực bị quỷ vực của quỷ họa bao phủ kia hẳn phải có một lối đi vào thế giới của quỷ họa mới phải. Nhưng lúc đó mình lại không nhìn thấy... Hay là do suy đoán của Vương Tiểu Minh là sai?"

Dương Gian cũng suy tư một chút về chuyện này, đồng thời chú ý nghe suy đoán còn lại của Vương Tiểu Minh.

Đó chính là quỷ họa là một con quỷ đơn thuần như những con quỷ khác, chỉ là nó đang ẩn núp ở một chỗ nào đó bên trong thành phố. Chỉ cần tìm ra được nó và xử lý là có thể kết thúc được chuyện lần này.

Nhưng Vương Tiểu Minh lại tỏ ra không hài lòng đối với suy đoán này.

Bởi vì nó quá mức đơn giản.

Nếu chuyện linh dị của quỷ họa mà đơn giản như này chắc chắn người ta đã xử lý nó khi nó xảy ra ở nước ngoài rồi. Cho nên hắn ta có thiên hướng nghiêng về suy đoán đầu tiên hơn, nhưng Vương Tiểu Minh cũng không có bác bỏ suy đoán thứ hai.

Bởi vì nếu lỡ chuyện này lại đơn giản như vậy thì sao?

Ngoại trừ cái đó ra, hắn ta còn có suy đoán thứ ba, suy đoán thứ tư... Chỉ là khả năng xảy những suy đoán này cực kỳ nhỏ, cho nên hắn ta không muốn nói ra , tranh làm nhiễu loạn tư duy của tất cả mọi người.

Nếu muốn kiểm chứng suy đoán này của hắn ta, còn cần mọi người phải hành động để tìm kiếm manh mối và tình báo.

"Thật sự là càng ngày càng rồi."

Càng nghe Dương Gian càng cảm thấy đau đầu.

Hai con quỷ đi ra từ trong thế giới của quỷ họa, có khả năng thay đổi bộ dạng, bộ dạng cuối cùng của chúng là Tô Phàm cùng Liễu Tam.

Bối cảnh phía trong bức tranh có thể kết nối được vào nhau, giống như là đang ghép hình, đang ăn mòn tòa thành thị này vậy. Một khi ghép hình thành công, quỷ có khả năng khôi phục hoàn toàn.

Quỷ sẽ liên tục chui ra khỏi bức tranh, một loại năng lực tương tự khởi động lại, nếu muốn xử lý nó cần có sự hợp tác của hai người.

Cảnh sát quỷ biến mất ở bên trong quỷ vực của quỷ họa.

Một đám ngự quỷ nhân đỉnh phong của nước ngoài bị chết, hiện tại những con quỷ của mấy người kia đang ở đâu?

Phức tạp.

Quá phức tạp.

Những manh mối có được quá lộn xong, suy đoán chỉ là suy đoán, hoàn toàn không thể nào kết nối lại với nhau.

Nó còn phức tạp hơn rất nhiều so với chuyện linh dị của quỷ chết đói tại thành phố Đại Xương.

Lúc trước chỉ cần tìm kiếm ra quy luật giết người của quỷ chết đói, đồng thời tìm ra ngọn nguồn của nó là được.

Nhưng hiện tại thì sao?

Từng bức họa xuất hiện một cách trống rỗng, quỷ dị đến mức không ai có thể hiểu được. Lại thêm việc chưa biết được quy luật giết người của nó, cũng không biết được vị trí của ngọn nguồn nằm ở đâu, tất cả mọi thứ đều là một điều bí ẩn.

Dương Gian cũng phán đoán một chút tình hình của bản thân.

"Quỷ họa còn có năng lực áp chế mắt quỷ của mình, khi đối mặt với quỷ họa mình sẽ rơi vào thế hạ phong. Tốt nhất mình không nên tham dự vào chuyện lần này, nếu không, một khi gặp phải nguy hiểm, khả năng cao mình sẽ bi ngỏm tại đây."

Hắn cho rằng bản thân không cần thiết phải chui vào vũng nước đục này làm gì cho mệt, cùng lắm là đi đến đánh đấm mấy cái cho có khí thế rồi thôi, qua mấy ngày nữa là hắn có thể chuồn rồi.

Ở đây có nhiều người như vậy, chưa đến lượt hắn phải đứng ra gánh đâu.

Vả lại...

Dương Gian đưa mặt nhìn về phía ông lão họ Tần ngồi im từ khi đi vào phòng đến giờ.

Có ông lão này ở đây thì cục diện sẽ không đến mức không thể vãn hồi được.

Sau khi hạ quyết tâm, Dương Gian quyết định thời gian tới bản thân vẫn nên dồn lực chú ý lên Khương Thượng Bạch và đám người Hội anh em.

Xung đột ngày hôm nay đã là một mối lửa, cũng là một cái tín hiệu.

Nếu suy đoán của hắn không sai, thì sau đó Hội anh em sẽ tiến hành một đợt phản công để trả thù.

Chỉ cần hắn chịu đựng được, như vậy đám người Hội anh em kia dù không xong, thì sau này cũng không thể gượng dậy nổi nữa. Ít ra sau này, khi đối mặt với hắn, bọn họ sẽ không dám nói ra câu nói muốn xử lý hắn một cách nhẹ nhàng như lần này.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch