Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1066: Về Nhà Hùng Văn Văn

Chương 1066: Về Nhà Hùng Văn Văn

Dương Gian rời khỏi tổng bộ và trở lại khách sạn Bình An lúc giữa trưa.

Bên trong đại sảnh của khách sạn, mấy người Trương Lôi, Hoàng Tử Nhã, Vương Giang, còn có Phùng Toàn đều chờ hắn ở đây. Ngay cả Hùng Văn Văn cũng ngồi chơi game ở trong góc, giống như nó quyết tâm muốn ôm cho bằng được cái bắp đùi này.

Phùng Toàn mở miệng trực tiếp hỏi:

- Đại ca, sao trở về nhanh như vậy, mọi chuyện thế nào rồi?

Dương Gian vừa đi vào bên trong vừa nói:

- Còn có thể thế nào được nữa, giống như những gì tôi nghĩ, Tào Duyên Hoa muốn khuyên can hai bên. nếu Hội anh em thật sự đáp ứng yêu cầu của tôi, thì mọi chuyện chỉ có thể dừng lại tại đây. Tôi cũng nể mặt của Tào Duyên Hoa, nên cho bọn họ thêm thời gian nửa ngày để bàn bạc. Mà thôi, trước tiên không cần nói đến chuyện này. Tôi phải thông báo cho mọi người biết một tin tức khá quan trọng, đó là tôi đã từ bỏ chức vị đội trưởng.

Lần này, không chỉ đám người Phùng Toàn, Trương Lôi, Hoàng Tử Nhã giật mình nhìn hắn, mà Hùng Văn Văn còn dùng ánh mắt như nhìn một kẻ ngu để nhìn hắn.

Phùng Toàn kinh ngạc nói:

- Sao cậu lại từ bỏ nó làm gì, vất vả lắm cậu mới trở thành đội trưởng chứ có dễ dàng gì đâu, sao lại nói không cần là không cần luôn như thế chứ? Tôi còn đang định tổ đội với mọi người đây. Chúng tôi cũng thương lượng với nhau xong rồi, thậm chí cả tên của tổ đội cũng đã nghĩ ra.

Dương Gian nói:

- Trở thành đội trưởng không có quá nhiều lợi ích đối với tôi, mà tôi còn có rất nhiều việc cần phải làm, nên không muốn tham dự vào mớ lộn xộn đó được. Nhưng tôi vẫn có quyền thành lập tổ đội, bên phía tổng bộ cho tôi 6 danh ngạch. Nói cách khác, tại tổng bộ, tôi có thể thành lập một nhóm ngự quỷ nhân, nhiều nhất là 6 người. Tuy nhiên chức vị đội trưởng sẽ không phải nhận loại hạn chế này, muốn lập đội bao nhiêu người thì lập.

Hùng Văn Văn vội vàng chạy đến, trên mặt tỏ ra bộ dạng ghét bỏ.

- Chỉ có 6 người, tên Tào Duyên Hoa này keo kiệt quá.

Ánh mắt Hoàng Tử Nhã dừng lại trên người Dương Gian rồi nói:

- Có 6 người đã là không tệ rồi, ít ra chúng ta có thể họp lại thành một tiểu đội, sau này có thể chiếu cố được lẫn nhau.

Dưới cái nhìn của cô ta, nhân số bao nhiêu không quan trọng, quan trọng là trong đội có Dương Gian hay không? Chỉ cần có Dương Gian, thì dù tiểu đội có ít người đi nữa, bọn họ vẫn có khả năng sống sót. Mặc dù điều này có chút khoa trương, nhưng trong số những người mà cô ta từng tiếp xúc qua, không có một ai ưu tú hơn Dương Gian.

Hùng Văn Văn tỏ ra không hài lòng.

- Có 6 slot chắc chắn không đủ được, tôi đang định thu thêm mấy tên tiểu đệ đâu. Hiện tại chỉ có mấy người chúng ta, không phải tôi sẽ là người nhỏ nhất trong nhóm hay sao? Nếu mấy người hợp lực khi dễ tôi thì tôi biết nên làm cái gì bây giờ?

Dương Gian nói:

- Tôi đã nói cho phép cậu gia nhập đâu, mà chuyện quan trọng như vậy cậu nên về hỏi ý kiến của mẹ cậu một chút đi. Nếu lỡ mẹ cậu không đồng ý thì dù hiện tại chúng ta có nói gì cũng đều vô dụng.

Hùng Văn Văn nói:

- Điều này anh không cần quan tâm đâu, mẹ tôi nhất định sẽ đồng ý.

Dương Gian nói:

- Vẫn nên hỏi trước một chút thì tốt hơn, tránh cho đến lúc đó lại gây ra hiểu lầm, bảo là tôi dụ dỗ trẻ vị thành niên, cũng tránh việc cậu bị mẹ cậu đánh cho một trận.

- Hỏi thì hỏi, tôi gọi điện thoại cho mẹ tôi ngay.

Hùng Văn Văn thở phì phà phì phò, lôi điện thoại di động ra, tiếp đến nó tỏ ra hơi chút do dự, cuối cùng cắn răng một cái rồi nhấn nút gọi.

Trong quãng thời gian Hùng Văn Văn đang gọi điện thoại hỏi ý kiến của người thân. Dương Gian lại nói tiếp:

- Ngoài ra, tạm thời chúng ta phải tạm hoãn việc tổ đội lại một chút. Chờ sau khi tôi xử lý chuyện này đã rồi chúng ta lại thương lượng sau. Dù sao hiện tại tất cả mọi người đều phải ở lại khách sạn Bình An, nên đến lúc đó chỉ cần gặp mặt lại bàn bạc là được.

Trương Lôi gật đầu nói:

- Không sao hết, trước tiên anh cứ xử lý chuyện của anh đi đã, việc tổ đội cũng không cần gấp đâu.

- Vậy sau này tôi hẳn phải thay đổi cách xưng hô rồi, đúng không đội trưởng?

Hoàng Tử Nhã vừa cười vừa nói, giống như đã coi bản thân là người trong tiểu đội của Dương Gian vậy.

Dương Gian nói:

- Có là đội trưởng hay không không quan trọng, điều quan trọng chính là làm thế nào để có thể tiếp tục sống sót.

Phùng Toàn nói:

- Cậu đã tìm hiểu ra chuyện của Đồng Thiến chưa? Nếu tìm ra cô ấy, như vậy để cho cô ấy nhập đội cũng là một lựa chọn tốt.

- Tôi hỏi rồi, Tào Duyên Hoa đưa cho tôi cái địa chỉ này.

Nói xong, Dương Gian đưa ra một tấm danh thiếp, nói tiếp:

- Ông ta bảo Đồng Thiến đang ở chỗ này. Xem ra cô ấy cũng không có mất tích, cũng không phải đã xảy ra chuyện. Tôi đã nói rồi mà, làm sao có chuyện một người sống sờ sờ lại đột nhiên mất tích như vậy được. Xem ra cô ấy có việc gì đó phải đi thôi, gần đây anh có bận việc gì không? Nếu không thì đi qua đó kiểm tra một chút, thuận tiện nói cho cô ấy biết chuyện ngày hôm nay luôn, thử xem cô ấy có đồng ý hay không.

Phùng Toàn cầm lấy tấm danh thiếp rồi nói:

- Được rồi, buổi chiều tôi sẽ đi qua xem thử.

Lúc này Hùng Văn Văn đã để điện thoại xuống, tâm trạng của nó có chút bất an:

- Dương Gian, tôi đã nói với mẹ về chuyện tổ đội rồi. Nhưng mẹ tôi bảo muốn gặp anh, cùng nói chuyện với anh.

- Gặp tôi?

Dương Gian hơi sững sờ một chút rồi nói:

- Ừm, cũng là việc bình thường mà thôi. Dù sao không có cha mẹ nào lại cam tâm giao con cho một người mà bản thân không hiểu rõ cả.

Nhìn nhìn đồng hồ, sau đó nói:

- Mẹ cậu muốn gặp tôi lúc nào?

Hùng Văn Văn là một đứa trẻ đặc biệt. Nếu Dương Gian muốn lập tổ đội, thì nó là một trong những thành viên cực kỳ quan trọng. Cho nên Dương Gian cảm thấy bản thân cần phải đi gặp mặt người nhà của nó một chút.

- Vậy thì gặp mặt hôm nay đi, vừa vặn tôi cũng muốn trở về nhà ăn cơm.

Nói đến đây, nó tỏ ra dương dương đắc ý:

- Cũng đừng có bảo là tôi không chiếu cố anh đấy nhé. Nếu anh có thể đưa tôi về nhà, tôi có thể mời anh ăn một bữa cơm do mẹ tôi nấu.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch