Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1071: Đồng Hồ

Chương 1071: Đồng Hồ

Suốt cả buổi chiều, Dương Gian dành phần lớn thời gian cho việc đi dạo lung tung trong thành phố. Dù sao hiện tại đã bắt đầu thực hiện kế hoạch xử lý quỷ họa, nên nếu hắn cứ suốt ngày ru rú trong khách sạn Bình An thì khó bề ăn nói với tổng bộ. Cho nên hắn quyết định đi lang thang một vòng cho có cái mà báo cáo với tổng bộ.

Kết quả không khó để đoán.

Sau khi đi mấy vòng đọc các con phố ăn vặt, ngoài trừ cái bụng có chút đói ra, thì không còn điều gì nữa, tất cả mọi thứ đều bình thường.

Quả nhiên, buổi trưa bị mẹ của Hùng Văn Văn đuôi ra ngoài cho nên chưa có ăn no.

Dương Gian nhìn nhìn thời gian, sắp sửa đến 6 giờ rồi.

"Thời gian cũng sắp đến rồi, tan tầm thôi."

Hắn cảm thấy cũng đã đến giờ nên trở về khách sạn Bình An, ngày mai lại đi làm tiếp.

Chỉ cần hai ngày này không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, là hắn có thể thuận lợi trở về thành phố Đại Xương. Mặc dù lần công tác này đã gặp phải không ít nguy hiểm, đụng trúng mấy chuyện linh dị, nhưng ít ra vẫn có thu hoạch và mục đích chính khi đến đây của hắn đã được hoàn thành.

Trước đó mục đích khi đến thành phố Đại Kinh của hắn chính là vì xử lý xong vấn đề thân thể đang càng ngày càng tồi tệ, ngoài ra còn có lệ quỷ khôi phục.

Hiện tại hắn đã khống chế được ba con lệ quỷ và trạng thái của ba con quỷ này cực kỳ cân bằng. Cộng thêm việc khi ở tổng bộ hắn đã xử lý Cao Chí Cường và lấy đi con quỷ trong người của tên kia. Hắn đã thử lợi dụng con quỷ kia để khôi phục lại tình trạng của cơ thể và kết quả của việc này còn tốt hơn những gì hắn mong đợi.

Ngoại trừ điều đó ra, hắn còn lấy được một số món đồ linh dị, cùng gia tăng số lượng quỷ nến ở trong tay.

Nếu sau này không có chuyện bất ngờ nào xảy ra, thì Dương Gian có thể sống được một đoạn thời gian tương đối dài.

Mà trong khoảng thời gian đó, hắn còn muốn đi làm một số việc.

Hắn vừa suy nghĩ vừa đi về phía khách sạn Bình An.

Mà đúng lúc này.

Hắn cũng đột nhiên cảm giác được một loại nguy hiểm cực kỳ trí mạng đang lặng lẽ tiến đến.

Hiện tại, ở bên trong một căn phòng làm việc của tòa cao ốc Bình An.

Phương Thế Minh ngồi yên một chỗ trên bàn làm việc, hắn ta ngồi yên ở đó, cứ như một pho tượng suốt mấy giờ liền.

Kiên nhẫn, là thứ mà hắn ta không thiếu, cho dù hiện tại có ngồi yên ở đây cả ngày hắn ta cũng làm được.

Dù sao hắn ta có còn là người bình thường nữa đâu.

Mùa đông, mặt trời lặn sớm hơn so với bình thường.

Vốn trước đó căn phòng đang sáng ngời, nhưng hiện tại đã là một mảng tối tăm. Lúc này hắn ta cũng lười đứng dậy đi bật đèn và vì trước đó hắn ta từng dặn dò qua, cho nên không có bất cứ ai dám đi vào quấy rầy hắn ta, nên đèn trong phòng không bật, khiến không gian xung quanh trở nên cực kỳ yên tĩnh.

Không biết hắn ta ngồi đợi bao lâu ở bên trong căn phòng tối tăm này.

Đến khi chiếc đồng hồ trên bàn báo đã đến 5 giờ 50 phút, thì Phương Thế Minh mới bắt đầu cử động.

Hắn ta chậm rãi đưa tay lấy từ trong túi quần ra một chiếc hộp.

Chiếc hộp này không hề lớn, nó chỉ lớn hơn một chút so với chiếc điện thoại thông minh. Nó có màu vàng kim cực kỳ bắt mắt, bởi vì nó được làm từ vàng.

Chỉ có vàng mới ngăn cách được toàn bộ lực lượng linh dị, đây là kiến thức bình thường ở trong giới ngự quỷ nhân.

Chiếc hộp bị hàn kín mít, không để lộ ra kẽ hở nào.

Phương Thế Minh lấy ra một cây dao nhỏ, sao đó vạch dọc theo vết hàn trên hộp. Ngay lập tức chiếc hộp đã bị hàn kín kia bị mở ra.

Vừa mới mở chiếc hộp ra.

Bên trong căn phòng tối tăm lập tức trở nên âm lãnh, không khi tràn ngâm một mùi hôi thối, giống như có thứ gì đó bị mục nát vậy.

Bên trong hộp là một cây kéo.

Phong cách của cây kéo này khá cổ, không giống như những cây kéo thời này. Đây hẳn là hình dáng của chiếc kéo thời kỳ dân quốc. Không biết thứ này đã bị chôn ở trong đất bao lâu, mà bên trên nó dính đầy những vết màu đen, không thể nào rửa sạch được. Không biết những vết màu đen này là do cây kéo bị ghỉ hay là dính phải một số đồ vật không sạch sẽ tạo thành.

Điều quỷ dị nhất chính là trên tay cầm của cây kéo, có quấn lấy những sợi tóc màu đen, thậm chí có một số sợi tóc còn dính cả da đầu.

Dường như mùi hôi thối kia được phát ra từ đây.

Cây kéo quỷ!

Phương Thế Minh gọi thứ này với cái tên như vậy, khá đơn giản, mà cũng hình dung đúng về nó. Đây là thứ mà hắn lấy được từ trên người của quỷ ở bên trong một chuyện linh dị.

"Không muốn sử dụng thứ này một chút nào."

Hắn ta nhíu mày, dường như cây kéo quỷ này tồn tại một thứ gì đó khiến cho hắn ta kiêng kỵ, để hắn ta không dám sử dụng nó tùy tiện. Nên chỉ còn cách cất nó vào bên trong chiếc hộp làm bằng vàng, sau đó mang theo bên người.

Nhưng...

Khi nhìn thấy bức ảnh chụp Dương Gian ở trên bàn.

Phương Thế Minh biết, mắt quỷ Dương Gian không dễ giết chút nào. Nếu phải đối cứng chọi cứng với Dương Gian, Phương Thế Minh dám đảm bảo bản thân có thể thắng, nhưng chắc chắn sẽ bị Dương Gian kéo theo một chân, khiến cho lệ quỷ gần khôi phục lại, cuối cùng hắn ta sẽ phải chết.

Thế nhưng, không thể không giết Dương Gian được.

Không chỉ là uy hiếp khi để Dương Gian sống, mà Dương Gian còn biết đến sự tồn tại của cây kéo quỷ, thậm chí còn coi đây là điều kiện đưa cho Khương Thượng Bạch.

Điều này đã chạm đến giới hạn của Phương Thế Minh, cho nên thái độ của hắn ta cực kỳ kiên quyết, không tồn tại việc bị xao động hay gì gì mà thay đổi ý định. Cho dù lúc trưa Tào Duyên Hoa không có tạo áp lực đối với hắn ta, thì hắn ta cũng đã quyết định sẽ xử lý Dương Gian vào lúc 6 giờ tối ngày hôm nay.

"Tiếc là không lấy được cây đinh đóng quan tài, nếu không hai thứ này khắc chế lẫn nhau sẽ càng có lợi hơn đối với mình."

Ánh mắt Phương Thế Minh hơi chuyển, lúc này đồng hồ đã chỉ vào 5 giờ 59 phút.

Chỉ còn thiếu một phút nữa là đến 6 giờ.

Phương Thế Minh không có động vào chiếc kéo, mà cầm lấy bút mực, sau đó ghi vào trong bức ảnh chụp toàn thân của của Dương Gian hai chữ: "Dương Gian"

Tên thật, cùng ảnh chụp toàn thân, đây chính là cách phát động quy luật giết người của cây kéo quỷ.

Ít ra đến hiện tại đây là điều mà Phương Thế Minh có thể lục lọi ra được.

Cho nên mức độ uy hiếp của thứ này khi rơi vào tay người khác sẽ cao hơn rất nhiều so với khi nó nằm ở trong tay của quỷ.

Nếu không trước đó Phương Thế Minh cũng sẽ không cố lấy cho bằng được thứ này từ trên người của quỷ.

Phương Thế Minh nhìn thấy đồng hồ chỉ vào con số 6.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch