Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1094: Tín Nhiệm

Chương 1094: Tín Nhiệm

Thêm truyện vào TỦ SÁCH để nhận thông báo CHƯƠNG MỚI NHẤT

---

Mà một nửa kia mới là nơi chứa đựng ý thức của Dương Gian.

"Xuất hiện sai sót rồi."

Lúc này Dương Gian đã ý thức được vấn đề của bản thân, thầm mắng trong trong lòng không ổn.

Lúc này Hoàng Tử Nhã cũng đã rất gấp:

- Dương Gian, nhanh lên đi, tôi không chịu đựng được lâu đâu.

Lúc này mái tóc đen trên đầu của cô ta đã càng ngày càng dài, nó bao phủ gần hết người của Dương Gian, nhưng đồng thời cả người của Hoàng Tử Nhã cũng đang bị nó nuốt mất một nửa.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn cô ta cũng sẽ bị đóng tóc màu đen kia nuốt hết.

Đây là một loại lên quỷ khôi phục.

Bởi vì Hoàng Tử Nhã chỉ khống chế một con lệ quỷ, nên cô ta không dám dùng năng lực của lệ quỷ một cách linh tinh. Riêng đối với loại trường hợp giằng co như hiện tại càng dễ kích thích lệ quỷ tỉnh lại, từ đó giết chết người bị nó ký sinh.

Mặc dù Dương Gian không nghe thấy những gì Hoàng Tử Nhã nói, nhưng dựa vào sự lo lắng hiện ra trên mặt của cô ta, đồng thời nhìn thấy mái tóc màu đen đang dần nuốt hết cả hai người.

Dựa theo kinh nghiệm của hắn không khó để đoán ra được tình hình hiện tại của cả hai.

Thế nhưng tình trạng hiện tại của Dương Gian cũng đang cực kỳ tệ, nếu muốn ngăn cản được hết toàn bộ mọi thứ, hắn cần phải chiếm lấy được quyền khống chế thân thể.

"Phải làm như thế nào mới có thể khôi phục được thân thể đây?"

Trong đoạn thời gian ngắn kia, Dương Gian không ngừng tự hỏi cách giải quyết. Đồng thời hắn cũng phát hiện ra, thứ mà hắn có thể điều khiển chỉ là con mắt quỷ vừa rồi.

Thế nhưng, chỉ có một con mắt quỷ này thì sao có thể khống chế được thân thể của hắn đây.

Hiện tại quỷ ảnh vẫn đang thao túng thân thể của hắn theo bản năng, không biết nửa cái đầu của Dương Gian có chống nổi không.

"Chỉ đánh thử một chút xem sao."

Khi nhìn thấy trạng thái của Hoàng Tử Nhã, Dương Gian biết bản thân không còn nhiều thời gian. Điều mà con mắt quỷ này của hắn có thể làm chính là thay đổi vị trí của quỷ vực.

Như vậy, Dương Gian có thể lợi dụng việc thay đổi vị trí ở trong quỷ vực để gắn nửa chiếc đầu còn lại của hắn trở lại thân thể. Bởi vì bốn tầng quỷ vực điệp gia vào nhau, nên mặc dù nhìn qua thì thấy chuyện này là không thể nào, nhưng thực chất lại có thể làm được.

Chỉ là sau khi gắn nửa đầu còn lại trở về, liệu hắn có thể khôi phục hành động được hay không? Điều này hắn không biết được, cho nên mới nói là thử chút xem sao.

Hắn điều khiển mắt quỷ nhìn về phía thi thể không đầu.

Ngay lập tức không gian xung quanh quỷ vực bắt đầu vặn vẹo, giống như một tờ giấy bị gấp làm đôi vậy.

Nhưng những người khác không thể nào cảm nhận được loại biến hóa này, chỉ có một mình Dương Gian là có thể cảm nhận được, xung quanh hắn đang không ngừng thay đổi.

Dương Gian thầm nghĩ.

"Cần phải chờ thêm một lúc."

Hắn chỉ có thể dẫn dắt phương hướng biến hóa cho quỷ vực, chứ không thể nào thay đổi nó ngay lập tức được, cho nên hiệu quả không thể nào hiện ra ngay.

May là khi Dương Gian bị tấn công, hắn có mở ra quỷ vực nhưng cũng không mở ra lớn. Nếu không, thời gian cần để làm chuyện này sẽ càng dài hơn.

- Dương Gian, hiện tại tôi phải làm sao bây giờ?

Trong lòng Hoàng Tử Nhã đang rất nôn nóng, lúc này cô ta có cảm giác bản thân đã leo phải thuyền giặc rồi.

Một khi cô ta thu hồi lực lượng lệ quỷ, đầu cô ta sẽ bị hai bàn tay kia bóp nát. Nhưng nếu cứ giằng co như thế này, cô ta sẽ bị chết vì lệ quỷ khôi phục.

Đây chẳng khác gì bắt cô ta phải chết, bởi vì có lựa chọn như thế nào cũng chết.

Cách duy nhất chính là Dương Gian khôi phục lại và kết thúc hết toàn bộ mọi thứ.

Tuy nhiên, dù một loạt hành động của cô ta đã diễn ra rất thuận lợi, nhưng vấn đề mấu chốt lại xảy ra ở chỗ Dương Gian. Sau khi gắn đầu của Dương Gian trở lại thân thể, chỉ có một nửa dưới là trở về, còn nửa trên lại không thể ghép lại như cũ được, từ đó khiến cho hắn không có cách nào khống chế thân thể.

Dương Gian rất muốn nói với Hoàng Tử Nhã rằng hãy kiên trì thêm một chút, nhưng hắn lại nói không nên lời, thậm chí không thể đưa ra bất cứ lời nhắc nhở nào cho cô ta cả. Điều duy nhất hiện tại chính là Hoàng Tử Nhã phải tự mình phán đoán tình thế.

Cô ta có thể cưỡng ép để tránh né, cũng có thể lựa chọn tiếp tục đối kháng, liều mạng, mạo hiểm việc lệ quỷ khôi phục để giữ chiếc đầu ở lên trên cổ thêm một lúc.

Mái tóc rũ xuống trên đầu Hoàng Tử Nhã càng ngày càng nhiều. Hiện tại nó đã bao phủ hơn nửa người của cô ta rồi. Lúc này cô ta cảm thấy thân thể không cách nào đứng vững nữa, nó đang bị mất thăng bằng.

Ở bên trong mớ tóc dài và đen sì sì kia dường như đang có thứ gì đó lôi kéo cô ta, để cho cô ta rơi vào trong nó.

Một khi bị rơi vào bên trong, Hoàng Tử Nhã cảm thấy cô ta sẽ không thể nào ra ngoài được nữa.

"Không còn cơ hội hay sao?"

Nhìn thấy bộ dạng của Dương Gian vẫn không còn bất cứ động tĩnh nào, khóe miệng Hoàng Tử Nhã không khỏi lộ ra một nụ cười thảm.

Hiện tại, dù Dương Gian có sống sót thì thế nào đây, rốt cục cô ta vẫn phải chết vì lệ quỷ khôi phục. Bởi vì hiện tại cô ta phát hiện ra, bản thân không có cách nào để khống chế con quỷ trong thân thể nữa.

Mái tóc đen, dày trịch kia bắt đầu ăn mòn Hoàng Tử Nhã.

Thân thể của cô ta dần dần chìm xuống, cô ta cảm giác được hai chân đang bị thứ gì đó trói buộc. Đồng thời mái tóc quỷ dị kia đang dần lôi kéo cô ta vào bên trong.

Rất nhanh.

Một nửa thân thể của Hoàng Tử Nhã đã biến mất ở bên trong mái tóc dày màu đen, cô ta bắt đầu giãy dụa. Hai tay cô ta cố gắng bắt lấy cỗ thi thể băng lãnh, cứng ngắc kia, đồng thời bên trong đôi mắt tuyệt vọng của cô ta vẫn ánh lên một tia hy vọng.

Chỉ cần Dương Gian khôi phục lại, có lẽ cô ta vẫn còn cơ hội.

Loại hy vọng này không phải là ảo tưởng, mà là do sự tín nhiệm của cô ta đối với Dương Gian. Loại tín nhiệm này được thành lập từ chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ lần trước.

- Dương, Dương Gian.

Hoàng Tử Nhã la lên, bởi vì lúc này cô ta chỉ còn đầu và tay là còn dư ra bên ngoài. Những chỗ khác đã biến mất không thấy gì nữa.

Cả người cô ta đã bị mái tóc bao phủ gần hết, lực lượng lôi kéo của nó dường như trở nên lớn hơn.

Lực lượng này thậm chí còn lớn hơn cả hai tay của cỗ thi thể không đầu. Điều này khiến cho Hoàng Tử Nhã phải kêu thảm một tiếng. Trên mặt cô ta lập tức bị xé mất một mảng da. Cả người cô ta đang dần bị mất khống chế, rơi vào bên trong mái tóc màu đen, có lẽ không bao lâu nữa cô ta sẽ hoàn toàn bị vùi lấp.

Nhưng cô ta vẫn còn sống.

Cô ta chưa có chết.

Lúc này cả người cô ta chỉ lộ ra bên ngoài một đôi tay, đôi tay này đang nắm chặt lấy cỗ thi thể không đầu, không chịu thả. Tuy nhiên, hành động này của cô ta có thể níu kéo được bao lâu.

Chỉ trong chớp mắt, Hoàng Tử Nhã liền không thể chống đỡ nổi.

Cô ta buông tay ra.

Giống như một người bị chết đuối, hai tay của cô ta liên tục cào cấu lung tung.

Ngay khi Hoàng Tử Nhã sắp sửa bị mái tóc màu đen nhấn chìm và kéo vào sâu bên trong chỗ nào đó, một cánh tay băng lãnh đột nhiên túm lấy cổ tay của cô ta.

Rốt cục, thi thể của Dương Gian đã hành động.

Đường nhiên quỷ ảnh sẽ không thể nào làm ra hành động như vậy được.

Đáp án duy nhất chính là, ý thức của Dương Gian đã khống chế được thân thể.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch