Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1095: Ý Thức Trở Về

Chương 1095: Ý Thức Trở Về

AI ĐỘNG VÀO RAU HẸ NHÀ TA (BẢN DỊCH): Hài hước, đô thị, hiện đại, dị năng, võng du, đấu trí...

---

Lúc này Hoàng Tử Nhã đã thực sự tuyệt vọng, cô ta biết bản thân sắp sửa bị chết vì lệ quỷ khôi phục. Mái tóc màu đen kia của cô ta thật sự rất đáng sợ, bên trong nó dường như được kết nối với địa ngục. Và hiện tại nó đang muốn lôi kéo cô ta xuống dưới đó, cô ta không thể nào phản kháng lại điều này, bởi vì quỷ ở ngay bên trong người của cô ta.

Thế nhưng cô ta không muốn từ bỏ, không muốn bản thân phải chết một cách như thế này. Nếu cô ta muốn chết, thì sẽ không thể nào sống đến hiện tại. Mà chắc đã phát điên trong đoạn thời gian cô ta trở thành ngự quỷ nhân, để rồi tự sát để kết thúc mọi thứ.

Ngay khi Hoàng Tử Nhã có cảm giác bản thân sắp sửa bị thứ quỷ dị này nuốt mất, thì hai cánh tay còn chưa bị nuốt kia của cô ta đột nhiên cảm nhận được có ai đó túm lấy tay cô ta.

Một bàn tay băng lãnh, cứng ngắc, không có một chút nhiệt độ, dường như đây là một cỗ thi thể và nó đang túm lấy cô ta.

"Là Dương Gian..."

Lúc này Hoàng Tử Nhã đã bị tóc quỷ che lấp hết, nên không thể nào nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài. Tuy nhiên khi cảm nhận có người nào đó đang túm lấy tay, cô ta lập tức biết được người đó là ai. Nỗi hoảng sợ trong lòng của cô ta dần hạ xuống, thay thế cho nó là một hy vọng sống mãnh liệt. Đồng thời nhanh chóng túm lấy tay của Dương Gian.

Vốn dĩ Hoàng Tử Nhã còn định mở miệng kêu cứu, nhưng xung quanh mặt cô ta đang bị vô số sợi tóc quấn lấy, khiến cho cô ta chỉ còn lại bộ dạng hình người. Ngoài ra trong miệng cô ta bị nhét vô số sợi tóc màu đen, khiến người ta phải cảm thấy rùng mình.

Dường như loại tóc này không chỉ mọc từ trên đầu của cô ta, mà là mọc ra từ khắp các bộ phận trên người.

"Ai bảo mình không thể mở miệng nói chuyện, anh ta hẳn sẽ biết được tình trạng hiện tại của mình. Nhưng... Có cứu mình được không đây?"

Sau sự vui mừng vì được cứu, Hoàng Tử Nhã bắt đầu thấp thỏm không yên. Hiện tại cô ta đã hoàn toàn mất đi sự khống chế đối với con quỷ trong thân thể. Lệ quỷ bắt đầu ăn mòn bản thân cô ta, dù hiện tại Dương Gian có khôi phục lại đi nữa, chưa chắc hắn đã có thể ngăn cản được chuyện này.

Tuy nhiên, ngay khi ý nghĩ này của cô ta vừa mới xuất hiện.

Một cảnh tượng mà cô ta không thể tưởng tượng nổi xảy ra.

Hoàng Tử Nhã cảm giác được, từng sợi tóc dày đặc kia đang dần dần thu hồi. Ngay cả cô ta cũng bắt đầu cảm nhận được sự tồn tại của mặt đất, không còn cảm giác bị hãm sâu xuống dưới, hay rơi vào vực sâu nữa.

Dường như lực ảnh hưởng của quỷ đối với cô ta đã bị suy yếu.

Không, đây không phải là suy yếu, mà nó đang bị áp chế.

Quỷ của cô ta không còn khôi phục nữa, mà trở về với trạng thái như lúc đầu. Thậm chí trạng thái lúc này của cô ta còn tốt hơn, bởi vì cô ta không cảm giác được sự tồn tại của con quỷ kia nữa. Dường như cô ta đã biến thành một người bình thường, thân thể, cảm giác tốt chưa từng có.

Sau một lát, con quỷ kia đã bị áp chế, cuối cùng Hoàng Tử Nhã đã khôi phục lại được hành động. Cô ta nhanh chóng ngẩng đầu nhìn, xuyên qua lớp tóc còn lại lưa thưa, cô ta có thể miễn cưỡng nhìn thấy tình hình xung quanh.

Chỉ thấy lúc này Dương Gian đang ngồi xổm trước mặt cô ta, cả người hắn nhuốm đầy máu. Thân thể hắn cứng ngắc, cả người tỏa ra một mùi máu tươi nồng đậm. Trên cổ hắn chỉ còn lại một nửa cái đầu, khiến cho nó trở nên cực kỳ dữ tợn. Không thể nào nhìn ra bất cứ đặc điểm của sự sống nào đối với bộ dạng này của hắn, đây chẳng khác gì một con lệ quỷ đã hoàn toàn khôi phục.

"Trạng thái này, không được thích hợp."

Khi Hoàng Tử Nhã nhìn thấy đầu của Dương Gian bị biến mất một nửa, thì sắc mặt lập tức thay đổi.

Cô ta là người tham gia vào quá trình cứu viện Dương Gian từ đầu đến cuối, nên hiểu rất rõ trạng thái của hắn. Lúc trước, ý thức của Dương Gian chỉ tồn tại ở phần đầu phía trên, còn phần phía dưới chỉ là một khối thi thể bình thường, không có bất cứ dị thường nào.

Mà hiện tại, phần đầu chứa đựng ý thức của Dương Gian lại đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.

Điều này là ý thức hắn trở về hay là lệ quỷ khôi phục?

Hoàng Tử Nhã cảm nhận được lực lượng trên đến từ cánh tay của Dương Gian, giống như một người trước khi chết nên phải túm chặt lấy một thứ gì đó. Mấy ngón tay cứng ngắc kia của hắn không hề có dấu hiệu muốn buông ra. Lúc này cô ta thấy những sợi tóc quỷ dị trên người đã biến mất gần hết, thì hơi cựa quậy, định rút tay ra.

Tuy nhiên cô ta không có cách nào để rút tay ra khỏi bàn tay băng lãnh kia được.

Dương Gian vẫn như trước, ngồi xổm tại chỗ không nhúc nhích, giống như một bức tượng vậy, không có bất cứ động tác nào.

Không có tập kích cô ta, cũng không chịu thả tay của cô ta, mà còn không có bất cứ biểu hiện nào hết.

Hoàng Tử Nhã sờ sờ túi, tâm thần có chút bất định.

"Có nên thắp quỷ nến không?"

Mặc dù trước đó đã sử dụng qua cây quỷ nến này rồi, nhưng cũng chưa đốt mất nhiều. Dù sao trước đó cũng chỉ dùng để tìm kiếm thi thể không đầu, chứ không có đối kháng trực diện với lệ quỷ, cho nên không tiêu hao quá nhiều, lúc này vẫn còn thừa hơn nửa cây.

"Lúc này có dùng quỷ nến cũng vô dụng. Nếu Dương Gian thực sự không thể nào khống chế thân thể, thì quỷ nến cũng chỉ trì hoãn thời gian mà thôi, mà thời gian trì hoãn được cũng không nhiều. Con quỷ trong thân thể của anh ta thật đáng sợ, mình mới tiếp xúc với thân thể của anh ta có một lát mà thiếu chút nữa bị chết vì lệ quỷ khôi phục rồi."

Hoàng Tử Nhã khẽ cắn môi, vì không nỡ dùng thứ này, nên cuối cùng cô ta quyết định từ bỏ.

Nếu lỡ Dương Gian khôi phục bình thường, vậy chẳng phải là cô ta đã tốn mất một cây quỷ nến vô ích hay sao. Như vậy sau đó cô ta sẽ rất khó mà bàn giao lại cho hắn. Dù sao thứ này cũng cực kỳ quý giá. Dựa vào tư cách của cô ta hiện tại, căn bản không thể nào xin được quyền sử dụng quỷ nến. Nếu hiện tại mà dùng hết, lở tý nữa Dương Gian đòi thì cô ta biết lấy cái gì để bồi thường cho hắn đây.

Chờ thêm một lát.

Hoàng Tử Nhã quyết định chờ thêm một lát, chí ít hiện tại cô ta đã không còn nguy hiểm vì lệ quỷ khôi phục nữa. Trạng thái đã khôi phục lại bình thường, cho nên dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, nó cũng sẽ không tồi tệ hơn chuyện vữa nãy được đâu.

Ý thức của Dương Gian thực sự đã trở về.

Nhưng loại trở về này không được bình thường, bản thân hắn xuất hiện vấn đề.

Việc hắn cưỡng ép vặn vẹo không gian của quỷ vực, để cho nửa đầu trên của hắn chồng vào thân thể. Thế nhưng việc chồng lên này không được tinh tế, nó quá thô ráp, giống như việc cưỡng ép nhét một thứ gì đó vào trong người vậy. Nó không thể nào kết nối được với một nửa đầu khác của hắn.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch