Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 251: Tiến Vào Quỷ Vực

Chương 251: Tiến Vào Quỷ Vực

Dương Gian cũng đoán được chuyện này, bởi vì hắn hiểu đây chính là Triệu Kiến Quốc đang phong tỏa khu vực này nhưng còn không đợi cho hắn xuống xe để trình bày, một người cảnh sát giao thông đã nhận được mệnh lệnh từ cấp trên là:

- Cho xe này qua.

Người cảnh sát giao thông kia hơi nghi ngờ một chút, sau khi kiểm tra qua biển số xe, người này mới nói:

- Cất mấy chướng ngại vật trên đường để chiếc xe này đi qua.

- Hiệu suất làm việc nhanh đó chứ.

Dương Gian hiểu đây đều là sự sắp xếp của Triệu Kiến Quốc, nên hắn chỉ việc lái xe đi qua. Càng đi về phía trước con đường lại càng vắng vẻ, xung quanh đều có cảnh sát đứng canh đầy đường. Hiển nhiên là toàn bộ người dân bên trong đã bị sơ tán hết rồi, khi hắn quẹo qua một con đường khác thì toàn bộ đều vắng tanh, ngay cả cảnh sát cũng không còn một mống. Phía trước con đường đã dần dần tối hẳn, sau đó là chui vào một màn đêm như vực sâu không đáy.

Dương Gian khẽ híp mắt.

- Quỷ vực vẫn còn ở đó.

Quỷ vực vẫn còn thì có thể hiểu là vẫn còn người sống, chỉ khi nào giết hết toàn bộ người bên trong thì ông lão kia mới di dời quỷ vực qua chỗ khác.

Cầm quỷ nến, bật lửa, lắp sẵn đạn vào khẩu súng đặc chế. Số lượng đạn mà lúc trước hắn mua cũng đã không còn nhiều nữa, hiện tại chỉ còn lại có một hộp đạn nhưng từng đó cũng đã đủ rồi.

Dù sao hắn cũng không trông chờ vào việc thứ này có thể giết được quỷ, mục đích khi hắn cầm nó chính là muốn khiến cho mấy kẻ bình thường khiếp sợ một chút cho dễ làm việc.

Sau khi chuẩn bị mọi thứ thỏa đáng, Dương Gian đạp ga, phóng thẳng vào con đường tối tăm ở trước mặt.



Ở trung tâm thành phố Đại Xương, bầu trời ở chỗ này đều là một mảng tối tăm, không chút ánh sáng, xung quanh yên ắng đến lạ thường. Toàn bộ dấu vết sự sống của nhân loại đã bị biến mất trong khoảnh khắc. Cả khu vực trung tâm này đã biến thành một tòa thành bỏ hoang vậy.

Lúc này đã là 6 giờ chiều nhưng hiện tại là mùa hè, nên dù 6 giờ chiều thì trời vẫn sáng rất rõ. Ở mấy khu vực khác vẫn còn ánh mặt trời nhưng chỗ này đã tối tăm đến mức đưa tay không thấy 5 ngón.

Thế nhưng toàn bộ những thứ đó lại không hề ảnh hưởng đến Dương Gian chút nào.

Hắn mở mắt quỷ ra.

Ngay lập tức, thế giới đen tối bị bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu đỏ, mọi thứ ở xung quanh đều lập tức hiện ra rõ ràng trong tầm mắt của hắn.

Bóng tốii có ảnh hưởng rất lớn đối với người khác nhưng với mắt quỷ lại không có chút tác dụng nào.

Dưới tác dụng của mắt quỷ, Dương Gian có thể thấy được mọi thứ rất rõ ràng.

Ngay khi hắn lái xe đi vào bên trong quỷ vực, ở một chỗ khác ở trong quỷ vực, có một cỗ xe Bentley cỡ khoảng 400 vạn cũng đang chạy trên đường. Chiếc xe này chỉ vừa mới mua ra khỏi cửa hàng, bởi vì đằng sau xe còn gắn chiếc biển số tạm thời.

Ngồi ở ghế lái là một cô gái xinh đẹp, mặc váy đầm trông rất thanh thuần. Mặc dù không được cao nhưng ngồi ở trong cỗ xe lại toát lên một vẻ xinh xắn, nhỏ nhắn, hơn nữa dáng người lại là ngực nở mông cong, dưới làn váy chính là hai đôi chân trắng nõn, tinh tế, có đi trên đường thì đây cũng chính là một mỹ nhân chính hiệu.

Nhưng giờ phút này, đôi chân tinh tế, mịn màng kia đã trở nên căng cứng, nổi gân xanh vì quá căng thẳng. Ngay cả bàn chân cũng không còn đeo lên đôi guốc kiêu sa đã bị chủ nhân của nó cởi phăng đi. Hiện tại nhiệm vụ của bàn chân này chính là gắt gao dẫm vào chân ga của xe, khiến cho chiếc xe lao nhanh về phía trước, bởi vì chủ nhân của đôi chân này không muốn chiếc xe dừng lại.

Ở trên ghế phụ đang có một cô gái bán hàng, đang ôm một phần hợp đồng ở trên tay, mặt mũi có chút hoảng sợ, cô ta hỏi:

- Bạn trai của cô nói thế nào, anh ta sẽ đến cứu chúng ta chứ?

Giang Diễm khóc không ra nước mắt, cô chỉ biết tiếp tục lái xe đi về phía trước.

- Tôi, tôi sao mà biết được chứ, nếu cậu ta muốn cứu thì cậu ta sẽ đến để cứu.

Hôm trước Dương Gian đưa cho cô 500 vạn để mua xe, hôm nay cô hào hứng vác tiền đi qua tiệm xe để mua. Sau đó dẫn theo người nhân viên bán hàng này qua gặp hắn để ký hợp đồng, ai biết được sau khi đi đến đây thì phát hiện ra có chuyện gì đó khong thích hợp. Sắc trời ở xung quanh càng ngày càng đen, trước đó còn có mấy người, mấy chiếc xe qua lại nhưng hiện tại đã không còn có bất kỳ ai.

Cả tòa thành thị bỗng chốc trở nen trống rỗng, giống như nó đã biến thành một tòa quỷ thành vậy.

Lúc này Giang Diễm mới ý thức được mọi chuyện có chút không thích hợp, cô vội vàng gọi gọi điện thoại cho Dương Gian.

Người bán hàng kia nói:

- Theo tôi thấy, chúng ta vẫn nên báo cảnh sát đi.

Giang Diễm nói, trong giọng của cô đã bắt đầu khóc nức nở.

- Báo cảnh sát thì có tác dụng gì chứ, hiện tại chúng ta đã đụng phải quỷ rồi. Ngoại trừ Dương Gian ra, không còn một ai có thể cứu được chúng ta nữa, ngay cả cúa Jesus cũng không được. Trước kia tôi cũng đã xui xẻo đụng trúng loại chuyện này một lần rồi, nếu không có cậu ấy thì tôi đã chết rồi. Lần này cũng giống như lần trước, tôi không muốn chết, số của tôi chỉ vừa mới tốt lên, chưa làm được cái gì đã phải chết ở đây, chết như vậy thì quá thiệt thòi cho tôi.

Cô gái bán hàng kia không có sợ hãi quá, hiện tại cô ta vẫn còn có tâm trạng để an ủi người khách hàng của cô ta.

- Cô đừng có tự dọa bản thân cô, chuyện này cũng không nhất định sẽ là quỷ đâu.

Giang Diễm cắn môi, mấy ngón tay của cô đã trở nên trắng bệch vì nắm tay lái quá độ.

- Không, chuyện này chắc chắn là quỷ, chắc chắn là như thế. Hơn nữa chuyện này cũng không giống với chuyện lần trước, bởi vì Dương Gian không bảo tôi nằm yên trên mặt đất, cậu ta bảo tôi luôn luôn di chuyển, không được dừng lại.

Cô gái bán hàng nói:

- Bạn trai của cô và cô đúng là biết cách chơi.

Giang Diễm nói:

- Tôi không phải nói đến chuyện kia, là chuyện gặp phải quỷ, trước đó tôi cũng đã từng gặp phải quỷ rồi.

Hiện tại cô không dám cho xe dừng lại, chẳng dám lái xe quá nhanh. Đèn của chiếc xe chỉ chiếu sáng được có mấy mét nên việc lái xe của cô chẳng khác gì đang lần mò lên phía trước, cô không dám lái nhanh, sợ đâm phải thứ nào đó kỳ quái.

- Tinh tinh tinh!

Bất chợt, trong xe vang lên âm thanh nhắc nhở.

Dựa vào đồng hồ bên trên bảng điều khiển thì cửa xe ở tay lái phụ đang bị mở ra.

Giang Diễm đột nhiên mở to hai mắt, cô hoảng sợ nhìn về phía cô gái bán hàng.

Mặc dù ở ngoài cửa sổ xe chỉ là một mảng màu đen kịt nhưng cô vẫn có thể thấy được có một bóng người đang chiếu lên cửa sổ của xe. Luôn luôn như vậy, dù xe có chạy nhanh bao nhiêu đi nữa thì trên cửa sổ xe vẫn tồn tại một bóng hình mơ hồ ở trên đó.

Hơn nữa, chốt ở cửa xe đã bị khóa lại rồi, hiện tại ở trên đồng hồ hiển thị của xe lại biểu hiện là nó chưa bị khóa, sau đó nó từ từ lộ ra một khe hở, cánh cửa từ từ mở ra.

Một luồng khí tức âm lãnh ở bên ngoài lập tức tràn vào bên trong, nhiệt độ bên trong xe lập tức giảm xuống một cách nhanh chóng.

Một bàn tay cứng ngắc, trắng bệch, không có chút màu máu nào thò từ bên ngoài vào theo khe cửa, nó chậm rãi mò vào, ý đồ muốn chộp lấy cô gái bán hàng ở trên ghế phụ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch