Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 265: Quỷ Của Vương Nhạc

Chương 265: Quỷ Của Vương Nhạc

Dương Gian rất máu lạnh nhưng tên kia lại càng máu lạnh và tàn nhẫn hơn.

Dương Gian gật gật đầu.

- Tốt lắm.

Lần này sắc mặt của Vương Nhạc trở nên căng thẳng thật sự. Đối mặt với một mình Dương Gian hắn ta còn chưa có bất kỳ lòng tin nào, huống chi hiện tại lại lòi ra thêm một vị Cảnh sát Quốc tế.

- Chuồn!!

Vương Nhạc không chút nào do dự, vội vàng xoay người bỏ chạy nhất định phải bỏ chạy nếu không người chết chắc chắn sẽ là hắn ta. Sự uy hiếp của hai người kia còn lớn hơn rất nhiều so với lão quỷ, bởi vì ít ra lão quỷ cũng không tập trung truy sát hắn ta mà Dương Gian lại quyết tâm muốn giết chết hắn.

- Hiện tại muốn đi có lẽ đã quá muộn.

Dương Gian lập tức giơ súng lên bắn một phát.

- Đoàng!

Một tiếng súng vang lên, ở khoảng cách gần như thế, khả năng Dương Gian bắn trật là không thể nào xảy ra.

Vương Nhạc lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó ngã vật xuống đất.

Quả nhiên thứ đồ chơi này cũng có tác dụng không nhỏ đối với ngự quỷ nhân. Nhưng nếu muốn dùng súng lục đặc chế này để giết chết một vị ngự quỷ nhân, Dương Gian cảm thấy điều này quá vô lý, không thể thực hiện.

Lúc này Vương Nhạc đang nằm rạp trên mặt đất, sắc mặt của hắn ta đã trở nên dữ tợn, nhìn chằm chằm vào Dương Gian. Hắn ta thét to:

- Dương Gian. Đây chính là do cậu khơi mào trước đó, nếu cậu đã không muốn cho tôi sống nữa, vậy thì chúng ta cùng nhau chết đi.

Chiếc khăn quàng cổ trên cổ của hắn ta bắt đầu có động tĩnh.

Tiếp đó, một cây dây gai cũ kỹ hiện ra trên cổ của hắn ta.

Đoạn dây gai này siết chặt ở trên cổ của hắn ta, nó siết rất chặt, cứ như nó muốn giết chết Vương Nhạc. Theo lý mà nói, nếu đoạn dây gai kia siết mạnh như vậy, đúng ra thì cái cổ của Vương Nhạc sẽ bị đứt rồi, người sẽ phải chết nhưng hiện tại tên này lại vẫn còn có thể sống tốt.

Quỷ dây thừng, Vương Nhạc.

Đây chính là danh xưng mà những ngự quỷ nhân khác đặt cho hắn ta.

Dương Gian không sợ chút nào, hắn sải bước đi về phía trước.

- Nhìn bộ dạng này của anh, có lẽ khoảng thời gian lệ quỷ sống lại cũng không còn bao nhiêu nữa. Hôm nay đúng dịp giải quyết cậu luôn, đỡ cho sau này cậu chết đi, khi đó con quỷ kia sẽ chạy ra khiến chuyện linh dị lại xảy ra.

- Cậu đúng là ngây thơ, cậu cho rằng có thể khống chế hai con lệ quỷ thì có thể làm gì thì làm hay sao?

Vương Nhạc vừa nói, sợi dây trên cổ của hắn ta lại siết chặt thêm một chút, khiến cho cái cổ của hắn ta đã xuất hiện tiếng vỡ.

Trong nháy mắt, sắc mặt của hắn đỏ lên, đau đến không muốn sống nữa.

Nhưng đúng lúc này, Dương Gian đột nhiên dừng lại, hắn cảm giác được một cỗ lạnh lẽo ở trên cổ của hắn.

Làm gì có ngự quỷ nhân nào có thể sống sót từ chuyện linh dị là người đơn giản cơ chứ. Thế nên Dương Gian không hề coi thường Vương Nhạc hay kinh thị đối phương, nếu không hắn đã không dùng tính mạng của đám người kia để ép buộc Đồng Thiến ra tay giúp hắn.

Ngay khi nhìn thấy biểu hiện quỷ dị của sợi dây gai trên cổ Vương Nhạc đột nhiên thu nhỏ lại khiến tên kia đau đến mức không muốn sống, Dương Gian đã cảm giác được có chuyện gì đó không ổn.

Bởi vì hắn biết sự đau đớn kia của Vương Nhạc là ảnh hưởng khi vận dụng lực lượng lệ quỷ.

Giờ phút này, hắn đột nhiên phát hiện ra có một sự lạnh lẽo đang quấn quanh cổ của hắn, cỗ lạnh lẽo đó thấm vào bên trong da thịt khiến cho lỗ chân lông của hắn co lại, lông tơ đều dựng đứng.

Cơ hồ trong nháy mắt, Dương Gian lập tức mở ra mắt quỷ, người của hắn không có nhiều mắt quỷ, tổng cộng có 7 con nhưng có 5 con được hắn gửi trên người bóng quỷ không đầu, hiện tại hắn chỉ còn có hai con mắt quỷ ở trên trán và ở sau ót.

Giờ phút này hai con mắt quỷ đồng thời mở ra, một con nhìn về phía trước, một con nhìn ra đằng sau nhưng cả trước hay sau gì thì hắn không có thấy được điều gì bất thưởng hết.

Dường như Đồng Thiến thấy được thứ gì đó mà hắn không thể thấy, cô ta nhanh chóng nhắc nhở hắn.

- Dương Gian, cẩn thận.

Sau một giây, Dương Gian đột nhiên cảm giác được trên cổ của hắn có một cỗ lực lượng kinh khủng chèn ép khiến bản thân ngẹt thở cùng choáng váng.

Hắn cúi đầu nhìn một chút.

Không biết từ lúc nào, một sợi dây gai đã quấn quanh cổ của hắn. Hai đầu của đoạn dây này treo lơ lửng trên không trung như có hai bàn tay tàng hình kéo nó vậy. Dường như sợi dây này muốn siết cổ hắn cho đến chết hay sao ấy, không đợi cho hắn phản ứng lại mọi chuyện, hắn chỉ cảm giác được một cỗ hàn ý trên cổ của hắn, dường như khi nó tấn công Dương Gian bị mất đi tri giác vậy.

Vương Nhạc lung lay đứng lên thật chậm rãi, hắn ta mở miệng nói:

- Dương Gian, có lẽ cảm giác ngạt thở không hề dễ chịu chút nào đúng không. Bị quỷ dây thừng trói, ngay cả lệ quỷ cũng không thể nào tránh thoát. Việc mày có thể khống chế hai con lệ quỷ chỉ giúp mày kéo dài thời gian lệ quỷ khôi phục mà thôi, nó không giúp mày giữ được mạng sống đâu. Cho nên khống chế một con quỷ hay khống chế hai con quỷ cũng không có gì khác nhau nhiều lắm. Hôm nay có thể treo cổ cho mày chết đi thì càng tốt, dù sao tao cũng không trông đợi gì vào việc mày có thể mang tao đi ra ngoài.

Giờ phút này Dương Gian bị ngạt thở tới mức nói không nên lời. Hiện tại hắn đã bắt đầu cảm thấy thiếu dưỡng khí, nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ chỉ cần thêm 5 giây thôi hắn sẽ chết.

Nhưng mà, ngay lúc này, trên cổ của hắn lại bị rách ra một đường, hai con mắt quỷ màu đỏ tươi đột nhiên xuất hiện ở chỗ đó, chúng tản ra ánh sáng màu đỏ quỷ dị.

Vốn dĩ sợi dây thừng đang siết rất chặt, khi bị ánh sáng màu đỏ chiếu trúng lại lập tức buông lỏng ra một cách chậm rãi.

Vương Nhạc thấy như vậy đột nhiên giật mình một cái.

- Hả?

- Khục, khục khục!

Dương Gian ho khan hai tiếng, cảm giác được cái cổ đã khôi phục lại mọt chút tri giác, có thể hô hấp được một cách miễn cưỡng.

Vương Nhạc lập tức nhìn thấy hai con quỷ dị ở trên cổ Dương Gian.

- Đó chính là mắt quỷ hay sao?

Là lực lượng của mắt quỷ đã chống lại lực lượng của quỷ dây thừng.

(DG: đoạn đầu thì gọi là dây gai, có chỗ lại gọi là dây thừng nên mình thống nhất gọi nó là dây thừng luôn.)

Dương Gian ngẩng đầu lên, con mắt của hắn có vẻ hơi dữ tợn vì không được bổ sung khí huyết.

- Chỉ bằng cách thức đơn giản như vậy mà muốn giết tao? Mày có ngây thơ quá không vậy, hay mày đang ảo tưởng sức mạnh. Sức mạnh của con quỷ kia cũng khá khó giải đấy, không có chút dấu hiệu nào. Có lẽ lúc nãy thứ muốn siết cổ tao cho đến chết cũng là một con quỷ đúng không? Nó đang ký sinh ở bên trong sợi dây thừng này, một con quỷ không có thực thể, không nhìn thấy được. Thế nhưng mọi chuyện cũng chỉ vậy thôi, năng lực của mày có hạn, dù sao mày chỉ khống chế được một con lệ quỷ.

Lúc này, ánh mắt Vương Nhạc để lộ ra một vẻ điên cuồng.

- Thật sao? Nhưng tao lại không tin, đã vậy thì chúng ta cứ thử xem là ai chết trước.

Vương Nhạc vừa nói xong thì sợi dây thừng ở trên cổ của hắn lại siết chặt hơn nữa.

- Răng rắc, răng rắc!

Thậm chí Dương Gian có thể nghe thấy được tiếng xương cổ của hắn ta bị gãy, đúng lúc này, sợi dây thừng vừa mới thả lỏng ở trên cổ của hắn bắt đầu có xu hướng siết chặt lại. Hai con mắt quỷ đã không thể nào chống lại lực lượng của sợi dây thừng kia.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch