Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 266: Quỷ Dây Thừng Hồi Sinh

Chương 266: Quỷ Dây Thừng Hồi Sinh

Ánh mắt Dương Gian trở nên lạnh lẽo:

- Liều mạng à? Mày muốn giết chết tao trước khi chết do con quỷ kia khôi phục? Đúng là ngây thơ.

Hắn nhìn ra được hậu quả khi sử dụng lực lượng của con quỷ này, sợi dây kia sẽ không ngừng siết chặt lại trên cổ của Vương Nhạc, có lẽ không sớm thì muộn, trước sau gì hắn ta cũng sẽ bị chính sợi dây thừng kia siết cổ tới chết.

Quỷ thực sự đáng sợ, nó khiến Vương Nhạc hiểu được cảm giác chết bằng cách siết cổ nhưng cảm giác này lại đến một cách từ từ, chậm rãi. Bảo sao tính cách của ngự quỷ nhân lại không trở nên vặn vẹo cho được.

Thế nhưng có lẽ trước đây Vương Nhạc đã sử dụng lực lượng lệ quỷ quá nhiều nên sợi dây đã siết cổ của hắn ta đến cực hạn. Nếu hắn ta lại sử dụng thêm mấy lần thì có lẽ hắn ta sẽ cách cái chết không còn xa nữa.

Dương Gian sao lại có thể để cho mong muốn của Vương Nhạc được thực hiện chứ.

Ngay khi quỷ dây thừng muốn siết chặt cổ hắn thêm lần nữa, phía sau lưng hắn đột nhiên có một cái bóng đen đứng dậy.

Nó giống như một người ẩn núp ở trong bóng tối, chỉ là cái bóng chỉ có từ chân đến cổ, không có đầu.

Đây chính là bóng quỷ không đầu, con lệ quỷ thứ hai của Dương Gian.

Sau khi bóng quỷ không đầu đứng dậy, nó lập tức đưa hai cánh tay đen nhanh kia đến cổ đối phương, túm lấy sợi dây thừng kia gỡ ra khỏi cổ của Dương Gian.

Lúc này, lực lượng của sợi dây thừng kia đấu không lại lực lượng của bóng quỷ không đầu, bóng quỷ không đầu dần gỡ được sợi dây thừng ra.

Vương Nhạc thấy sợi dây thừng trên cổ của Dương Gian đang dần dần bị gỡ ra, hắn ta lập tức mở to hai mắt, kêu lên.

- Không, không thể nào, sao có thể như vậy được chứ.

Dương Gian nói:

- Không cái gì mà không, nếu lực lượng của hai con quỷ của tao không đấu lại lực lượng một con quỷ, tao còn liều sống liều chết đi khống chế con quỷ thứ hai làm gì.

Giờ phút này sắc mặt của Vương Nhạc đã trở nên đỏ bừng, bắt đầu cảm giác được cổ mình sắp đứt, hắn ta đang bị lực lượng lệ quỷ phản phệ.

Vương Nhạc dần tuyệt vọng, hắn ta muốn đánh cược tính mạng của hắn ta lần cuối.

- Nếu đấu không lại mày cũng tốt, cứ cho là tao bị chết bởi lệ quỷ khôi phục. mày cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.

Vương Nhạc không còn đường lùi nữa rồi, Dương Gian cũng chẳng có ý buông tha cho hắn ta nên hắn ta chỉ còn cách cuối cùng, chỉ có thể làm như vậy.

Sau một giây, Dương Gian trông thấy màu da trên người của Vương Nhạc dần tái nhợt. Hắn ta biến thành một bộ thi thể không có chút màu máu, đôi chân chậm rãi rời khỏi mặt đất. Sau đó Vương Nhạc bị treo lơ lửng ở giữa không trung, dù hắn ta đang không ngừng giãy dụa nhưng có thể thấy được sợi dây thừng đang siết rất chặt ở trên cổ hắn ta. Dường như nó muốn siết Vương Nhạc đến chết.

Hắn bắt đầu có mọt loại dự cảm nguy hiểm mãnh liệt, hắn hiểu, chỉ cần Vương Nhạc kia bị con quỷ giết chết, con quỷ sẽ lập tức thoát ra.

Khi đó lực lượng lệ quỷ của sợi dây thừng kia sẽ tăng lên không chỉ gấp đôi, gấp ba.

Cũng chính ngay lúc này, Dương Gian cũng đã cảm giác được bóng quỷ không đầu ở sau lưng hắn đã không thể nào gỡ sợi dây thừng đang siết trên cổ hắn nữa.

Một khi con quỷ giết chết Vương Nhạc, khả năng cao hắn cũng sẽ chôn cùng với tên kia.

Dương Gian muốn hành động nhưng hắn lại phát hiện ra dương như bản thân hắn đang bị trói lại, không thể nào động đậy được. Thân thể hắn bị đóng đinh tại chỗ, chẳng thể nào làm gì nữa, chỉ có ngồi chờ chết.

Dương Gian lập tức hiểu ra được vài điều.

"Lúc này thứ không chế sợi dây thừng không còn là Vương Nhạc mà chính là con quỷ, tên kia đang lợi dụng khoảng thời gian lệ quỷ khôi phục để liều chết với mình, muốn kéo mình cùng chết.”

Ý đồ của Vương Nhạc quá rõ, hắn ta muốn kéo một cái đệm lưng trước khi chết.

Bởi vì hắn ta không thể đối phó với Dương Gian nên chỉ còn cách sử dụng lực lượng lệ quỷ, khiến bản thân chết để lệ quỷ khôi phục. Vương Nhạc không đánh lại Dương Gian thì để con quỷ kia đối phó hắn. Lúc đó, cứ cho là Dương Gian có khống chế hai con lệ quỷ cũng kém hơn rất nhiều so với một con quỷ đã khôi phục hoàn toàn, có thể sử dụng lực lượng lệ quỷ không hạn chế.

Đây là một biện pháp rất điên cuồng, hưng cũng rất có tác dụng.

Dương Gian lập tức nói.

- Đồng Thiến, giết chết hắn ta ngay, nếu không cả hai chúng ta đều phải chết ở trong chỗ này.

Dướng Gian không tính liều chết với tên kia mà để cho Đồng Thiến ra tay hỗ trợ. Hắn cảm thấy bản thân không cần phải vận dụng lực lượng lệ quỷ quá độ để đối đầu cùng một con quỷ chính thức.

- Được rồi.

Đồng Thiến cũng quả quyết đáp ứng ngay, cô ta lập tức gỡ dây buộc tóc. Sau đó dùng tay vạch mái tóc đen thui ở phía sau ra trước. Ngay lập tức có một khuôn mặt tái nhợt, ái nam ái nữ xuất hiện đằng sau ót của cô.

Khuôn mặt quỷ này đang mỉm cười, trông rất quỷ dị và tà ác.

- Lạc, lạc lạc!

Mặt quỷ hé miệng ra, cười quái dị đối với tên Vương Nhạc đang bị siết cổ kia.

Sau một giây, vốn Vương Nhạc đang rủ cổ xuống đột nhiên lại ngẩng đầu và cười trả lại với khuôn mặt quỷ kia một tiếng.

Sau khi cười xong, hắn ta lập tức tắt thở, Vương Nhạc không còn hô hấp nữa. Giờ phút này sắc mặt hắn ta cứng đờ nhưng vẫn duy trì nụ cười như lúc nãy trên mặt. Nụ cười này giống như đúc với nụ cười trên khuôn mặt quỷ của Đồng Thiến, trông rất quỷ dị và tà ác.

Đồng Thiến xoay người lại, cô ta dùng tóc che lại khuôn mặt quỷ, sau đó buộc đuôi ngựa.

- Thành công, hắn ta đã chết rồi.

Giờ phút này Dương Gian cảm giác được lực siết của sợi dây trên cổ được thả lỏng hơn một chút.

- Đương nhiên tên đó sẽ chết rồi, hắn ta đã dồn toàn bộ lực lượng lệ quỷ lên người. Lúc này mà giết hắn ta thì chả khác gì giết một con kiến, đúng là dễ như trở bàn tay.

Đột nhiên bóng quỷ không đầu giật mạnh sợi dây thừng, quỷ dây thừng kia lập tức bị giật ra khỏi cổ, rơi trên mặt đất nhưng sau đó nó đột nhiên biến mất không chút dấu vết.

Cũng đúng lúc này, sợi dây thừng đang treo Vương Nhạc ở giữa không trung đột nhiên kéo dài ra. Sau đó nó quấn quanh cột đèn đường, khiến Vương Nhạc đang mang theo khuôn mặt tươi cười treo lung la lung lay trên không, giống như đang treo cổ tự tử vậy.

Nhưng một giây sau đám người sống sót ở sau lưng của hắn đột nhiên hét lớn:

- A!!!

Một người sống sót đã bị một sợi dây thừng trói chặt cổ, sau đó bị lôi khỏi mặt đất, treo lơ lửng trên không trung.

Đồng Thiến nhanh chóng quay đầu nhìn lại.

Lúc này ở chỗ đám người tập trung đã có vô số sợi dây thừng thòng xuống, đầu kia được buộc lại với nhau và nằm lơ lửng trên không trung. Còn đầu kia thì lại đung đưa một cách tự do, mỗi khi nó đụng trúng người nào thì ngay lập tức nó dính với người đó như keo, sau đó quấn quanh cổ và lôi người kia lên không trung.

Chỉ mới một lát mà đã có 4 5 người sống sót bị quỷ dây thừng treo cổ, bọn họ đang giãy dụa một cách thống khổ trên không trung, theo thời gian dần trôi, nguyên cả con đường đều xuất hiện thòng lọng, chúng lung la lung lay qua lại, không nhìn thấy điểm cuối.

Mỗi sợi dây thừng giống như một con con ác quỷ đòi mạng, phiêu đãng ở trên đoạn đường này.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch