Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 296: Tam Đoạn Liệt Sát 2

Chương 296: Tam Đoạn Liệt Sát 2

- Hiện tại mấy người đã bị bao vây, nếu tôi mà là mấy người, tôi sẽ vứt vũ khí đưa hai tay lên để đầu hàng. Sau đó tôi sẽ nằm rạp trên mặt đất cầu xin tha thứ, không có làm ra mấy chuyện ngu xuẩn như phản kích hay đại loại gì đó tương tự đâu. Vì làm thế rất nguy hiểm, sẽ chết người đó.

Hắn, đến từ lúc nào vậy?

Trong lòng của đám người đều run rẩy, chỉ có một mình Khổng Phong là hiểu được, đây chính là quỷ vực.

Theo những gì ghi trên hồ sơ, quỷ vực có thể khiến cho người ta sinh ra ảo giác, không thể nào phân biệt được thật giả. Một khi đi vào bên trong quỷ vực thì sẽ không thể nào dùng thủ đoạn bình thường để đi ra ngoài được, đây là một trong những năng lực khó giải.

Dương Gian tiếp tục nói.

- Không có ai hành động thiếu suy nghĩ cả. Tốt lắm. Được rồi, hiện tại mấy người có thể nói cho tôi biết là ai đã thuê mấy người đến đây để giết tôi chứ?

- Đoàng!

Một người trong đám bọn họ đột nhiên rút súng ra, không đợi cho Dương Gian nói xong, tên này đã lập tức nổ súng bắn xuyên qua đầu của hắn.

- Đừng có nổ súng....

Khổng Phong muốn ngăn cản nhưng mọi chuyện đều đã muộn.

Nếu những lần hành động bình thường thì việc này sẽ là chuyện rất bình thường không có vấn đề gì cả. Nhưng vấn đề là hiện tại lại không phải là những lần hành động bình thường như trước đây.

Người kia nhìn thấy thi thể của Dương Gian ngã trên mặt đất, lập tức cười một tiếng, sau đó nói:

- Lão đại, không cần lo lắng, hắn đã xong đời rồi. Khoe khoang khoác lác cái gì chứ, loại ngự quỷ nhân này tôi đã gặp nhiều rồi. Tự cho là có chút năng lực đặc thù liền cảm thấy bản thân không hề tầm thường nhưng thực ra việc giải quyết đám này không hề khó lắm.

- Cậu nói đúng, loại nhân viên có vũ trang như cậu tôi cũng đã gặp cực kỳ nhiều rồi. Tự cho là hoàn thành mấy nhiệm vụ cỏn con liền không còn để ngự quỷ nhân vào trong mắt. Mà cậu cũng không hề biết một chuyện, trong mắt của tôi, việc giết cậu lại chả khác gì bóp chết một con kiến.

Đột nhiên, có một khẩu súng xuất hiện một cách trống rỗng ở trên đỉnh đầu của tên này. Sự lạnh lẽo của kim loại tiếp xúc với da đầu, khiến cho toàn bộ lông tơ của tên này phải dựng đứng. Tên này lập tức tỏ ra hoảng sợ, vội vàng cầu xin.

- Chờ, chờ một chút.

Dương Gian lười nghe tên này cầu xin, hắn dứt khoát bóp cò súng.

Cái ót của tên này lập tức nở hoa, thi thể ngã bịch xuống đất.

Khổng Phong kinh hoảng hô to, sau đó hắn ta lập tức lùi lại phía sau.

- Lập tức thưc hiện giai đoạn hai của kế hoạch, lập tức.

Sau một giây, ở xung quanh đột nhiên tràn ra từng đám, từng đám khói bụi. Đám khói bụi màu vàng được phun ra từ bốn phía, chúng ngay lập tức bao trùm một vùng xung quanh.

Dương Gian liếc mắt nhìn đám khói bụi màu vàng kia, hắn cũng chẳng để chúng ở trong lòng.

- Vì sao lại có một số tên ngu ngốc, ưa thích dùng tính mạng của họ đi tìm cái chết như vậy nhỉ, sống không tốt hơn chết hay sao.

Bên trong thứ này có chứa bột vàng, nó có thể khiến cho một số con quỷ ẩn thân bị hiện hình, hoặc là can thiệp vào một số hành động của ngự quỷ nhân.

Mà trước khi đám khói bụi màu vàng này bao phủ được đám người, bầu trời đã bị nhuốm một màu đỏ tươi như màu máu, xung quanh lập tức ảm đạm hẳn. Dường như trời đột nhiên chuyển từ ngày sang đêm vậy.

Toàn bộ đám người Khổng Phong đã tiến vào bên trong quỷ vực, nếu đã tiến vào rồi thì cũng không cần phải đi ra nữa đâu.

Bộ dạng hiện tại của Dương Gian giống như hắn đang nhàn nhã đi dạo trong thế giới này vậy. Ở bên trong phạm vi bao phủ của quỷ vực, toàn bộ mọi thứ đều bị hắn khống chế.

Giờ này khắc này, trên nóc nhà của một ngôi biệt thự.

Vương Tiểu Cường nhìn về phía Diệp Phong và nói:

- Nhiệm vụ thất bại rồi. Mặc dù kế hoạch Tam Đoạn liệp sát của Khổng Phong thật sự rất hoàn mỹ. Nhưng đáng tiếc là đối thủ của hắn ta lại là Dương Gian, một ngự quỷ nhân có được quỷ vực. Không thể nào dùng theo lẽ thường để đối đãi với hắn được, chẳng mấy chốc Dương Gian sẽ giết sạch đám người bên trong quỷ vực. Diệp Phong, hiện tại cậu phải ra tay.

Một người đàn ông mặc áo khoác đang đứng hút thuốc ở một bên lập tức nói:

- Không có chuyện gì nhưng cậu đừng có quên việc mà cậu đã nói, cậu phải hạn chế quỷ vực của hắn lại.

Vương Tiểu Cường nhìn cái rương đang nằm trong tay của hắn ta.

- Điều này là đương nhiên rồi.

- Vậy thì chúng ta đi gặp mặt Dương Gian thôi.

Diệp Phong vứt điếu thuốc đi, sau đó nhảy từ nóc của biệt thự xuống.

- Rầm!

Hắn ta không có tiếp đất hoàn mỹ như những gì đã tưởng tượng mà ngã sấp mặt xuống đất.

Nhưng rất nhanh, hắn ta lại đứng dậy như không có chuyện gì, hắn ta hơi lắc lắc đầu và lẩm bẩm.

- Nếu không có việc gì thì sau này không nên bò cao như thế này nữa.

Giờ này khắc này ở bên trong quỷ vực.

Dương Gian cầm một cái đầu ở trong tay. Hiện tại hắn chả khác gì một con ác quỷ, đang thu hoạch mạng người một cách không kiêng nể gì hết. Điên cuồng, tàn nhẫn, chỉ một lát sau hắn đã giải quyết được bảy tám phần của đám người giết ngự quỷ nhân thuê này.

- Thực tế, dù mấy người không có khai ra là ai thuê thì tôi cũng có thể đoán được một chút rồi. Loại người không thể nào chờ đợi được chỉ muón giết tôi, ở trong thành phố Đại Xương cũng chỉ có một người mà thôi. Tên đó chính là tên vừa bị tôi hủy nguyên câu lạc bộ của hắn ta, Vương Tiểu Cường. Chắc chắn cũng chỉ có một sẽ hận tôi thấu xương, nhưng cũng không sao hết. Hắn ta đã sắp sửa chết bởi vì lệ quỷ khôi phục, không nhảy nhót được bao lâu đâu.

Hắn tùy ý vứt chiếc đầu ở trong tay đi.

Chiếc đầu lăn lông lốc ở trên mặt đất, đây chính là cái đầu của người đội trưởng đám bọn họ, Khổng Phong.

Giờ phút này, Daisy cùng một đám đồng bọn đang điên cuồng chạy trốn.

Hiện tại cô ta đang thở hồng hộc, trên mặt hiện rõ vẻ sợ hãi.

Nhiệm vụ này căn bản không thể nào thành công, người này không thể là người được mà là một con ác quỷ. Bất cứ ai đối mặt với hắn đều chỉ có một cảm giác tuyệt vọng.

Đội trưởng đã chết, những đồng bạn khác cũng đã chết gần hết rồi.

Daisy cảm thấy bản thân cô có thể sống sót đến giờ cũng chỉ là tạm thời. Chỉ là hiện tại tên ác quỷ kia còn không để mắt tới cô ta. Ngay khi cô ta cho rằng bản thân đã chạy trốn đủ xa, đột nhiên có một người xuất hiện ở phía trước.

- Cô gái người ngoại quốc, bộ dạng của cô xinh đẹp như vậy, ngực cũng lớn như thế. Cô có thể ngừng chạy được không? Cái đó nó lúc lắc liên tục khiến tôi cảm thấy hơi đau đầu.

Khi thấy được Dương Gian đứng phía trước, Daisy hiểu được bản thân cô ta đã xong rồi.

- Nể mặt việc cô cũng là một cô gái xinh đẹp, tôi có thể cho cô tự sát, để tôi lấy nó xuống khỏi người thì hơi lãng phí cái đẹp.

Mặc dù khóe miệng của Dương Gian đang cười nhưng trong mắt của hắn lại sự lạnh lùng cùng chết chóc.

Daisy lập tức nói:

- Nếu cậu có thể tha cho tôi, tôi sẽ ngủ cùng cậu.

Dương Gian nói:

- Vậy thì đúng là đáng tiếc quá. Tôi đang nghĩ cô sẽ thông minh mà chọn lựa một phương pháp khác để kết thúc tội ác của bản thân chứ.

- Đoàng!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch