Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 315: Tiến Hành Khảo Hạch

Chương 315: Tiến Hành Khảo Hạch

ĐỀ CỬ để chúng tớ có động lực BẠO CHƯƠNG

---

Không kể là chuyện linh dị của quỷ gõ cửa hay chuyện của bóng quỷ không đầu, thôn Hoàng Cương, tất cả đều thể hiện đầy đủ năng lực của cá nhân hắn. Mà việc cứu ra Cảnh sát Quốc tế Phùng Toàn, Đồng Thiến cũng cho cấp trên thấy rõ phong cách làm việc của Dương Gian.

Một ngự quỷ nhân vừa có thể cứu viện Cảnh sát Quốc tế, có thể giải quyết được các loại chuyện linh dị khó giải, đương nhiên cấp trên không thể lạnh nhạt với người đó.

Nếu không phải Dương Gian không muốn bản thân trở thành Cảnh sát Quốc tế quá sớm, dẫn đến việc bản thân phải sử dụng lực lượng lệ quỷ nhiều hơn thì chắc chắn việc bổ nhiệm sẽ không kéo dài tới hiện tại.

- Đến rồi, chính là chỗ này.

Dương Gian dừng xe lại ở trước một tòa nhà thị chính.

Địa điểm bổ nhiệm chính là nơi đây.

Vừa xuống xe đã có người chuyên môn chờ đợi ở chỗ này.

Một người đàn ông trung niên mặc bộ vest, nhìn qua rất giống với nhân viên văn phòng, đối phương tươi cười đi đến.

- Là Dương Gian, Dương tiên sinh phải không?

Dương Gian:

- Là tôi.

Người nhân viên văn phòng này nói:

- Bên trên đã bàn giao rồi, mời Dương tiên sinh qua bên này.

Dương Gian gật gật đầu.

Người này cũng không có đi vào bên trong tòa thị chính, ngược lại đi vào bên trong một ngôi nhà tiếp khách nhỏ.

Dương Gian hỏi:

- Việc bổ nhiệm không phải ở trong tòa nhà thị chính à?

Nhân viên văn phòng nói:

- Chuyện này tôi cũng không rõ ràng lắm, tôi chỉ phụ trách tiếp đón và dẫn Dương tiên sinh đi đến chỗ này mà thôi. Còn chuyện còn lại đều không nằm trong phạm vi quản lý của tôi.

Dương Gian không hỏi nhiều.

Rất nhanh, hắn đi vào bên trong căn nhà nhỏ này. Mà ở bên ngoài căn nhà này lại có cảnh sát đứng canh gác, súng trong tay bọn họ là súng thật đạn thật, bầu không khí có chút trầm trọng.

Có thể gọi căn nhà tiếp khách này là ngoài lỏng trong nghiêm.Nếu không được sự cho phép thì người bình thường sẽ khong có cách nào đi vào bên trong này được.Sau khi đi vào bên trong, Dương Gian lập tức nhìn thấy một người đàn ông tuổi tầm 30 ngồi sẵn ở đó rồi. Người này có chút mệt mỏi, chán chường. Anh ta nằm sấp trên bàn, đang cầm một tờ giấy gấp thành một con ếch, sau đó đặt nó xuống bàn rồi dùng tay nhấn vào đít khiến cho con ếch giấy nhảy nhót mấy cái, trông chẳng có chút nghiêm túc nào, khác xa bầu không khí ở bên ngoài.

- Cốc cốc!

Người nhân viên văn phòng nói:

- Tôn Nghĩa tiên sinh, tôi đã đưa Dương Gian đến.

- Người đã đến rồi à? Tốt lắm, cậu ra ngoài trước đi.

Tôn Nghĩa nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn một chút. Sau đó vội vàng cất con ếch bằng giấy kia đi.

- Đúng rồi, nếu tiếp đó mà không có chuyện gì đặc biệt thì đừng đi vào quấy rấy chúng tôi. Khi chưa được sự cho phép của tôi, bất luận người nào cũng không được phép đến gần căn phòng này, bao gồm cả thị trưởng.

- Vâng, Tôn Nghĩa tiên sinh.

Dương Gian quan sát người đàn ông này một chút, loại bản năng đặc biệt từ mắt quỷ nói cho hắn biết, người tên Tôn Nghĩa cũng là một vị ngự quỷ nhân. Chỉ là mức độ nguy hiểm rất thấp, cho nên mắt quỷ không có phản ứng một cách mãnh liệt.

Thậm chí còn không bằng tên Diệp Phong lúc trước.

Tôn Nghĩa ngồi thẳng người dậy, sau đó chỉ tay vào xung quanh và nói:

- Ngồi đi. Không cần khẩn trương quá, lần khảo hạch này khá thoáng nhưng có một số thứ phải làm theo trình tự. Nếu không ngại, tôi sẽ hỏi cậu một số chuyện, thuận tiện nhắc nhở cậu một chút, cuộc trò chuyện này của chúng ta sẽ được ghi âm lại.

Dương Gian nói:

- Không sao, có chuyện gì thì anh cứ hỏi đi. Đừng có tốn nhiều thời gian của tôi là được.

Tôn Nghĩa hỏi:

- Tên?

- Dương Gian

- Giới tính?

- Nam

- Quê quán?

Dương Gian nói:

- Những thứ này hẳn là anh có thể điều tra ra được chứ?

Tôn Nghĩa nói:

- Thông lệ, thông lệ mà thôi, đừng khẩn trương quá. Được rồi, vì sao cậu lại muốn trở thành Cảnh sát Quốc tế?

- Vì hòa bình thế giới.

- Cậu đã trở thành ngự quỷ nhân bao lâu rồi?

- Hơn một tháng.

- Nhìn qua thấy cậu còn rất trẻ, đã có bạn gái hay chưa? Cậu có muốn lập gia đình hay không?

Dương Gian nói:

- Chuyện này có quan trọng không vậy?

Tôn Nghĩa nói:

- Rất quan trọng, việc có bạn gái hay không, có muốn lập gia đình hay không sẽ ảnh hưởng khá nhiều đến tinh thần của ngự quỷ nhân, mời cậu thành thật trả lời câu hỏi.

Dương Gian nói:

- Tạm thời còn chưa có cân nhắc đến việc này.

Tôn Nghĩa lại hỏi tiếp:

- Như vậy có nghĩa là cậu đã từng nghĩ tới phải không? Vậy trong những tấm hình này, loại con gái nào là loại mà cậu thích nhất?

Nói xong, anh ta lại lấy ra một đống ảnh, sau đó bày ra trên bàn theo thứ tự.

Toàn bộ có 10 bức ảnh, mấy cô gái ở trên ảnh trông không giống người thật lắm, giống như được vẽ từ máy tính thì đúng hơn,

Với lại bên trên mỗi tấm hình đều có những cô gái với quần ào, dung mạo, dáng người, khí chất khác nhau.

Nói thẳng ra thì trên đó có đầy đủ mọi phong cách như ngự tỷ, nữ nhân thành thục, đáng yêu... Toàn bộ đều có.

Dương Gian nói:

- Chỉ có con nít mới phải đi lựa chọn một trong mấy cái này, là đàn ông đương nhiên muốn hết.

Tôn Nghĩa hơi kinh ngạc nhìn Dương Gian, cuối cùng trong lòng anh ta lại tuôn ra mấy phần ảo não.

Mẹ nó, còn có đáp án này sao, vậy mà lúc trước anh ta không nghĩ ra, khiến bản thân ngồi ảo não lựa chọn mất hai tiếng đồng hồ.

Sau đó anh ta lại lấy ra một bức ảnh khác và nói:

- Tiếp đến là kiểm tra một vài năng lực, chủ yếu là kiểm tra năng lực ứng biến lúc khẩn cấp. Xin hỏi: Nếu hiện tại có 5 người chạy về phía cậu, bên trong đó có một người là quỷ. Ở dưới tình trạng đó mà trong súng của cậu chỉ còn hai viên đạn. Giả sử đạn có thể bắn chết quỷ, vậy cậu sẽ dùng cách gì để xử lý chuyện này?

Bên trong bức ánh là một khu đô thị tối tăm, là một cảnh tượng về tận thế.

Lúc này có một người cảnh sát cầm súng chỉ về phía 5 người ở hướng đối diện. Năm người này chính là 5 người sống sót chạy ra được.

Trong đó có mọt người mặc bộ vest đi làm, một người phụ nữ đi mua thức ăn về, một đứa trẻ đeo cặp sách, một cô gái vô cùng xinh đẹp và một bà lão có làn da nhăn nheo.

Tôn Nghĩa nói:

- Đây là vấn đề tự do, cậu có thể phát huy mọi khả năng suy luận của bản thân, không có đáp án cụ thể.

Dương Gian nhìn qua một chút, sau đó thản nhiên nói:

- Quay người bỏ chạy, 5 người này đều là quỷ.

Tôn Nghĩa kinh ngạc nói:

- Có thể nói rõ vì sao cậu nghĩ vậy hay không?

- Cần gì phải trình bày nữa, chỉ cần là người không quá ngu đều có thể nhận ra được. Người thứ nhất mặc vest, cầm cặp công văn trong tay, trông giống như đi làm về. Nhưng hiện tại đô thị bị thất thủ rồi, làm gì còn có ai xách cặp đi làm nữa chứ. Mà cũng không có khả năng đi mua đồ ăn, càng không có khả năng có chuyện đứa bé kia đi học được. Còn cô gái kia lại càng quá đáng, mặc dù cô ta rất xinh đẹp nhưng trên người lại sạch sẽ đến quá mức, ngay cả trang sức đều không có tháo ra.

Tôn Nghĩa nói:

- Bà lão kia hẳn là không có vấn đề gì chứ.

Dương Gian nói:

- Bên trong bức ảnh cho thấy bà lão kia chạy trước tiên, đây là loại tốc độ mà một bà lão nên có hay sao. Nếu anh còn hỏi mấy chuyện như vậy nữa thì có lẽ tôi sẽ phải nghi ngờ về mức độ chuyên nghiệp của anh. Hoặc là người ra cái đề này có IQ không được cao.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch