Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 457: Triệu Minh Khai Đã Chết

Chương 457: Triệu Minh Khai Đã Chết

Dương Gian rời khỏi chùa Hoằng Pháp.

Hắn không nhận được câu trả lời mong muốn nhưng xác định được một việc, bóng màu đen cao ba mét bị đóng đinh trên thân cây bằng xương cốt màu trắng kia đã biến mất. Nó không khôi phục lại ở bên trong thành phố Đại Xương.

Nhưng hắn lại có dự cảm con quỷ này đã xuất hiện ở một chỗ nào đó trên thế giới này, một sự khủng bố không thể tưởng tượng nào đó đang nổi lên.

Chỉ là thế giới này quá lớn, chỉ có trời mới biết con quỷ kia khôi phục lại ở chỗ nào. Mà chỗ nào gặp con quỷ kia thì cứ coi như chỗ đó xui xẻo đi.

Có lẽ nó cũng giống như quỷ anh, ngay từ đầu nó chỉ là một mối nguy hiểm rất nhỏ. Nó chỉ có thể ẩn núp ở trong một góc nào đó của thành phố, thậm chí sẽ không có ai cảm giác được sự tồn tại của nó. Thế nhưng một khi nó khôi phục lại hoàn toàn, kết cục chính là sự hủy diệt.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.

"Thôi, hiện tại mình chẳng thể nào quản được nhiều như thế đâu. Lệ quỷ đã dần khôi phục, mối nguy hiểm đâu phải chỉ xuất phát từ mình con quỷ kia đâu, còn có rất nhiều con quỷ khác nữa. Hiện tại thế giới này chẳng khác gì một căn nhà bị rách nát, rất nhiều nơi bị dột bị thấm, mình không thể nào quản nhiều được như vậy. Chỉ cần chú ý đến phần đất của mình là đủ rồi."

Hắn không phải là một người có đã tâm. Từ khi trở thành ngự quỷ nhân cho đến giờ, điều hắn suy nghĩ đầu tiên chính là sống sót, sống sót cho thật tốt.

Nếu như không thể sống, hắn liền lựa chọn một cái chết thật tốt.

Trong tương lai, thế giới này sẽ biến thành cái dạng gì? Đây không phải là điều mà Dương Gian quan tâm, lo lắng. Hắn chỉ tin tưởng rằng, nếu bản thân không chết đi thì việc quản lý thành phố Đại Xương là không hề khó.

Khi Dương Gian trở lại tiểu khu một lần nữa, hắn phát hiện ra có một chiếc xe quân dụng đang đậu trước cửa.

Không biết từ lúc nào, Triệu Kiến Quốc đã tới để bái phỏng hắn.

Anh ta mang theo hai vị Cảnh sát Quốc tế, ngồi uống trà ở trong phòng khách. Dường như mấy người cũng đang bàn luận chuyện gì đó có liên quan đến Dương Gian.

Khi thấy được người đến là Triệu Kiến Quốc, Dương Gian hơi dừng lại một chút, sau đó hỏi:

- Từ lúc nào mà Triệu đội trưởng lại có thể rảnh rỗi chạy đến chỗ của tôi để làm khách vậy? Có phải là có công việc nào đó cần tìm tôi hay không?

Triệu Kiến Quốc vội đặt chén trà xuống khi nhìn thấy Dương Gian, cười nói:

- Tôi đã gọi điện thoại cho cậu mấy lần rồi, mỗi lần gọi cậu đều bảo là không tiện nghe máy. Tôi không biết nên làm gì nữa, vì thế tôi chỉ có thể chạy đến nhà cậu để quấy rầy thô. Hi vọng sẽ không khiến cho cậu cảm thấy phiền phức.

Dương Gian nói:

- Đương nhiên là sẽ không thêm phiền phức đâu. Chỉ cần anh đừng mang phiền phức đến cho tôi là được rồi. Những người giống như Triệu đội trưởng đây, việc đến thăm hỏi vào những ngày bình thường như thế này thì không có chuyện gì tốt hết.

- Ha ha, cũng không thể nói như vậy chứ. Lần này thật sự có một chuyện tốt đấy, trước tiên cậu cứ xem cái này đã.

Triệu Kiến Quốc lấy một túi đựng hồ sơ ở bên canh, sau đó mở ra một tập báo cáo nghiệm thi và mấy tấm ảnh chụp của người chết.

- Không phải lần trước cậu nhờ tôi truy nã Triệu Khai Minh hay sao? Đã có tin tin rồi, đây là báo cáo mới nhất về cậu ta, cậu xem đi.

Dương Gian hơi nghi ngờ nhận lấy tập hồ sơ. Sau khi lật vài trang, hắn liền nhíu mày:

- Đạn bắn bị thương dẫn đến mất máu quá nhiều mà chết? Nguyên nhân cái chết là do tự sát? Triệu Khai Minh đã tự sát.

Hắn có chút không dám tin tưởng vào kết quả nhận được.

Ít ra Triệu Khai Minh cũng coi là một nhân vật có tiếng tăm, hắn ta lừa không ít người, lại nuôi dưỡng quỷ anh thành tai họa như thế. Vậy mà mới mấy ngày hắn lại thu được tin tức anh ta tự sát chết.

Triệu Kiến Quốc nói:

- Dùng súng bắn vào miệng để tự sát, toàn bộ nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, không có bất cứ điểm đáng ngờ nào. Hiện tại thi thể được đặt ở trong quan tài băng, cậu có muốn xem qua một chút không?

Dương Gian nói:

- Không cần đâu. Tôi không có hứng thú đối với người chết. Thế nhưng việc loại người như hắn ta mà dùng súng để tự sát thì có chút khó tin tưởng.

- Nguyên nhân khá quỷ dị, không thể nào nói nên lời được. Thế nhưng bên cạnh hắn ta lại xảy ra một chuyện cực kỳ kỳ quái.

Nói đến đây, Triệu Kiến Quốc đột nhiên hạ giọng xuống và nói:

- Tôi đã điều tra qua tình hình gia đình của Triệu Khai Minh. Tôi phát hiện ra vợ, con gái, cha mẹ và họ hàng thân thích của hắn ta đều chết liên tục trong vòng một năm. Cái chết của bọn họ khá ly kỳ, không có vết thương, không có báo cáo nghiệm thu, cũng không có minh chứng cho thấy rằng bọn họ đã chết. Rất có thể Triệu Khai Minh đã dùng chức vụ Cảnh sát Quốc tế của hắn ta để xóa bỏ hết toàn bộ tin tức liên quan. Với lại theo những cuộc trò chuyện giữa hắn ta và liên lạc viên cũng có thể phân tích ra được người nhà của hắn ta đã chết hết rồi.

Dương Gian nói:

- Việc người nhà của hắn ta chết hết thì tôi có biết.

Triệu Kiến Quốc nói.

- Cho nên điều này mới gọi là quỷ dị. Cậu có biết sau khi Triệu Khai Minh chết đi thì ai là người gọi cấp cứu không? Là cậu của hắn ta, một người đã chết từ hơn nửa năm về trước. Mà sau khi kiểm chứng thì không chỉ là cậu của Triệu Khai Minh, mà cha mẹ của hắn ta, vợ và con gái đều xuất hiện một cách ly kỳ.

Sắc mặt Dương Gian hơi động:

- Nói như vậy là kế hoạch của Triệu Khai Minh đã thành công, người nhà của hắn ta được phục sinh lại?

Vậy mà con quỷ kia lại có thể phục sinh người chết.

Thật sự không thể tin tưởng được.

Triệu Kiến Quốc nói:

- Đúng thế, toàn bộ người nhà người thân của hắn ta đã mất tích một năm. Lúc này lại đồng loạt xuất hiện nhưng hắn ta lại chết. Mặc dù hắn ta dùng súng để tự sát nhưng tôi không dám chắc rằng bên trong chuyện này có dính dáng gì đến chuyện linh dị hay là không.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch