Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 853: Giày Thêu Đỏ 2

Chương 853: Giày Thêu Đỏ 2

Dương Gian cởi đôi giày thêu màu đỏ đậm kia.

- Chỉ có chân nhỏ như con gái mới có thể mặc được thứ này. Còn đàn ông thì không.

Khi ở trong tay của hắn, đôi giày này giống như bị mất đi sự quỷ dị và trở thành một món đồ bình thường. Đương nhiên điều này là do nó bị quỷ ảnh áp chế.

Hắn lấy từ trong túi ra một chiếc hộp bằng vàng rồi cầm lấy đôi giày thêu kia bỏ vào bên trong, khóa kỹ.

- Là một đôi giày?

Trương Lôi có hơi kinh ngạc.

Dương Gian nói:

- Là một món đồ quỷ dị, có lẽ có tác dụng nòa đó.

Dương Gian lập tức nhớ lại chuyện lúc nãy, đôi giày này lại có thể di chuyển bình thường ở trong quỷ vực của hắn. Nếu nó khôi phục hoàn toàn, không chừng nó có thể cứ thế mà đi ra khỏi quỷ vực của hắn. Thậm chí nó còn có thể có khả năng lợi hại hơn nữa. Từ trước đến nay Dương Gian cũng chưa được tiếp xúc nhiều với những món đồ quỷ dị như này, chỉ khoảng mấy món như quỷ áo liệm, tủ quỷ, quỷ dây thừng.

Đồng thời những món đồ kia khác với mấy thứ bình thường, ở một mức độ nào đó mà nói, nếu hắn có thể khống chế tốt thì nó sẽ phát huy một số tác dụng phi phàm. Hoàn toàn không cần phải lo lắng lệ quỷ khôi phục, giống như quỷ dây thừng mà trước đây hắn khống chế vậy. Là một con quỷ khôi phục hoàn toàn, nhưng bị hắn coi như một công cụ và dùng làm vũ khí. Đáng tiếc hiện tại thứ này đã bị quỷ bên trong quan tài quỷ mang đi, không biết sau này có còn cơ hội để lấy lại thứ kia hay không.

- Mọi chuyện đã kết thúc, là thời điểm chúng ta nên rời khỏi căn cứ huấn luyện. Chỗ này cũng không an toàn lắm đâu, có khả năng tôi còn cần đi đến phòng thí nghiệm của giáo sư Vương một chuyến.

Sau khi thu thập xong mọi thứ, Dương Gian quay đầu nhìn đám người rồi nói. Lúc này hắn đã bắt đầu tiến đến giai đoạn kết thúc công việc. Ba con mắt quỷ đồng thời mở ra, chồng lên nhau. Không chút do dự, trong nháy mắt hắn đã mở ra ba tầng quỷ vực.

Mở ba tầng quỷ vực nhưng Dương Gian không cảm thấy dấu hiệu của lệ quỷ khôi phục. Mắt quỷ đang yên ổn, giống như bị chết máy vậy. Nhờ có cây đinh đóng quan tài kia tan vào trong tay cho nên ba con quỷ trong người hắn đã đạt đến một sự cân bằng mới, khá hoàn hảo. Hiện tại hắn cảm thấy tình trạng của bản thân tốt chưa từng có. Tựa như hắn đang biến thành một người bình thường, không có năng lực của quỷ vậy.

Chỉ mở ra ba tầng quỷ vực có ba giây, vẻn vẹn có ba giây mà thôi. Sau đó Dương Gian lập tức thu hồi nó. Trong vòng ba giây đồng hồ này đã đủ để cho hắn xác nhận được toàn bộ tình hình xung quanh.

"Không phát hiện ra bất cứ thứ gì?"

Dương Gian nhíu mày:

"Ngay cả khi mở ra ba tầng quỷ vực mình cũng không nhìn thấy bất cứ con quỷ nào ở xung quanh. Chẳng lẽ quỷ ở trong hồn bình đã chạy mất, hay là bị quỷ bên trong quan tài quỷ mang đi rồi?”

Dương Gian cảm thấy khả năng bị quan tài quỷ mang đi cao hơn một chút. Nếu đã xác nhận xung quanh an toàn, vậy mọi chuyện cũng nên kết thúc được rồi. Hắn cầm lấy túi đựng hành lý, sau đó quay người đi ra bên ngoài căn cứ huấn luyện.

- Dương Gian, anh định đi khỏi đây à?

Những người khác nhìn thấy Dương Gian rời đi liền lập tức đuổi theo. Hiện tại đám bọn họ chỉ còn sót lại có mấy người như vậy, Dương Gian đã trở thành người duy nhất mà bọn họ có thể tin cậy.

Dương Gian nói:

- Tôi chuẩn bị trở về khách sạn tắm rửa rồi nghỉ ngơi một lát.

Hoàng Tử Nhã kinh ngạc nói:

- Không phải là tổng bộ đã bảo chúng ta tạm thời không nên về thành phố Đại Kinh à?

Dương Gian nói:

- Lời kia của tổng bộ là nói cho mấy người. Bọn họ sợ mấy người giống với tên bạn học của Vương Giang, lệ quỷ đột nhiên khôi phục ở bên trong khách sạn Bình An. Mặc dù tôi không biết được lệ quỷ của mấy người có khôi phục hay không. Nhưng tôi chắc chắn là không, nên chỉ cần nghe một ít mệnh lệnh của tổng bộ là được. Đồng ý qua với tổng bộ nhằm cấp mặt mũi cho bọn họ thôi. Sau đó muốn làm cái gì là quyền của tôi. Chẳng lẽ mấy người nghĩ tổng bộ sẽ vì chút chuyện nhỏ này mà gây phiền phức cho mấy người? Đừng có ngu ngốc như vậy chứ, hiện tại tổng bộ còn nóng lòng muốn xử lý chuyện linh dị kia đây.

- Mặc dù chúng ta đã thành công sống sót nhưng chuyện linh dị vẫn chưa kết thúc. Con quỷ kia vẫn sẽ còn tiếp tục đi ra hoạt động. Ở trong tình trạng đó con ai rảnh mà quan tâm đến chúng ta. Chỉ cần mấy người đừng có nhảy ra gây chuyện là được.

Vương Giang giật mình một cái rồi nói:

- Lời anh nói có chút đạo lý, vậy tôi cũng về khách sạn tắm rửa nghỉ ngơi.

Dương Gian nói:

- Tùy tiện, mấy người thích làm gì thì làm, chỉ là phải hiểu được chừng mực.

Nói xong, hắn cũng không quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài căn cứu huấn luyện. Hắn đã thu thập xong mọi thứ ở bên trong căn cứ huấn luyện rồi. Thi thể của ngự quỷ nhân hay người bị hại đều đã xếp lại trên đất trống rồi, chỉ chờ lấy người khác đến thu dọn nữa là được. Mà hắn cũng đã xác nhận trong này không còn bất cứ con quỷ nào, không xảy ra chuyện linh dị nữa.

Dọn dẹp sạch sẽ như vậy, tổng bộ còn muốn gì nữa chứ?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch