Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 900: Tìm Cao Chí Cường

Chương 900: Tìm Cao Chí Cường

- Gì? Có người gây chuyện trong khu nghỉ ngơi?

Sau khi tiếng còi cảnh báo được vang lên, ngay lập tức chuyện bên trong khu nghỉ ngơi truyền đến tai của tổng bộ. Sau khi nhân viên công tác nhận được báo cáo từ phía khu nghỉ ngơi. Chỉ ba phút sau, chuyện này đã được báo lên cho Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa. Lúc này hắn ta đang ngồi bên trong văn phòng, khi nghe được tin tức, hắn ta không nhịn được mà phải đứng dậy quát lớn.

Hiện tại trong khu nghỉ ngơi đều là một đám người không ổn đỉnh. Bọn họ chính là một nhóm ngự quỷ nhân đỉnh phong của khu vực Châu Á, là người ứng cử của kế hoạch đội trưởng, ngoài ra còn có một số vị ngự quỷ nhân dị loại. Dù là xảy ra bất cứ chuyện gì ở trong đó thì ảnh hưởng của nó sẽ là rất lớn.

Tào Duyên Hoa vội vàng hỏi:

- Tình hình cụ thể ở bên đó như thế nào vậy? Phải nhanh điều tra rõ ràng cho tôi ngay.

Nhân viên công tác báo cáo:

- Hiện tại còn chưa biết rõ được tình huống cụ thể nhưng dựa theo camera giám sát thì chuyện này xảy ra ở căn phòng nghỉ số 12 của vị ngự quỷ nhân có tên là Cao Chí Cường, danh hiệu: Quỷ lừa gạt. Có thể là... Do xung đột cá nhân dẫn đến dùng năng lực linh dị để ẩu đả với nhau.

Sau khi nghe xong, Tào Duyên Hoa nhất thời nhíu mày.

- Nói đơn giản hơn một chút là đang có người đánh nhau?

Thực ra nếu nói lớn thì chuyện này đúng là lớn thật, nhưng cũng có thể chỉ là một chuyện nhỏ. Nếu là người bình thường thì chắc chắn sẽ chẳng có chuyện gì để nói cả, còn nếu dính líu đến ngự quỷ nhân thì mọi chuyện sẽ khác.

Tào Duyên Hoa hỏi lại:

- Trầm Lương đâu rồi? Hắn ta không đi xử lý hay sao?

Nhân viên công tác cẩn thận cho ý kiến:

- Đội trưởng Trầm đã đi qua đó rồi, chỉ sợ là ngài ấy cũng không thể nào xử lý được chuyện này, dù sao cái này cũng có liên quan đến những nhân viên đặc thù. Cho nên với năng lực có hạn của đội trưởng Trầm, ngài ấy rất khó để xử lý tốt được...

Tào Duyên Hoa chống nạnh, tức giận nói:

- Bọn họ là một đám ngự quỷ nhân, có được một chút năng lực, ai cũng không chịu phục ai, cho nên một lời không xuôi tai là lại xảy ra xung đột. Mà xung đột là lại lôi nhau ra đánh, mặc kệ là ai thắng, cuối cùng người chịu thiệt lại là tổng bộ. Cậu nói đúng, mấy chàng trai trẻ này còn thiếu một người trông coi, cai quản, nếu không hở cái là lại vô pháp vô thiên ngay.

- Đám người bình thường như chúng ta không thể nào xen vào được đâu. Cậu đi qua thông báo chuyện này cho Tần lão, để lão nhân gia đi đến đó một chuyến. Trước tiên cứ bóp tắt chút duệ khí của đám thanh niên đó đã. Hiện tại mà bọn họ đã dám đánh nhau trong tổng bộ, thì sau này trở thành đội trưởng rồi chẳng phải là sẽ lại phá rách trời hay sao đây.

Nhân viên công tác vội vàng nói:

- Vâng, Phó bộ trưởng. Tôi sẽ lập tức đi thông báo cho Tần lão ngay.

Sau khi người nhân viên kia rời đi, Tào Duyên Hoa lại kêu thêm một người khác vào và nói:

- Chuẩn bị tổ chức cuộc họp sớm hơn một chút, cậu đi thông báo cho giáo sư Vương để ngài ấy chuẩn bị trước một chút.

Mở cuộc họp sớm hơn là vì muốn kéo chuyện này vào bàn bạc, xử lý trong cuộc họp, tránh để cho đêm dài lắm mộng, lại phát sinh thêm chuyện gì khác không hay.

Mà ngay lúc này, phía trước căn phòng số 12 trong khu nghỉ ngơi của tổng bộ. Dương Gian đứng yên trước cửa, thân hình thẳng tắp đứng ở đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Cao Chí Cường đang vội vàng bỏ chạy. Đương nhiên là Cao Chí Cường không phải là loại ngự quỷ nhân có quỷ vực, cho nên cách thức bỏ chạy của hắn ta chính là cách thức bình thường, đó là chạy một mạch về phía trước. Tốc độ chạy của tên này cũng không được coi là nhanh, nếu muốn đuổi thì Dương Gian đảm bảo bản thân có thể đuổi kịp trong nháy mắt. Thế nhưng Dương Gian lại không muốn làm như thế, hắn chỉ tùy tiện đứng một bên nhìn xem Cao Chí Cường đang dần dần biến mất khỏi tầm mắt của hắn. Có người nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì lập tức tỏ ra nghi ngờ.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cậu ta cứ thế để cho Cao Chí Cường bỏ chạy ư? Chẳng lẽ Dương Gian không có ý định ra tay? Hay là cậu ta chỉ định hù dọa Cao Chí Cường một cái mà thôi, hiện tại tên kia biết sợ rồi nên mới bỏ qua?

- Trước đó nhìn bộ dạng của Dương Gian hung ác lắm cơ mà, sao hiện tại lại không có động tĩnh nào vậy? Chẳng lẽ Dương Gian đang sử dụng quỷ vực? Nhưng mà tôi có cảm nhận được sự xuất hiện của quỷ vực đâu.

- Thôi, trước tiên cứ nhìn cho kỹ đã rồi hẵng nói sau.

Không ít người đứng xem đều lựa chọn trầm mặc, bọn họ phát hiện ra cuộc tranh đấu này cũng không có diễn biến theo trình tự giống như những gì bọn họ nghĩ.

Cao Chí Cường bỏ chạy, Dương Gian đứng yên tại chỗ không có bất cứ hành động nào.

Bầu không khí lúc này có chút xấu hổ.

Những người không biết còn cho rằng Dương Gian đang sợ hãi. Nhưng đại đa số người vẫn khá là nhạy cảm, bọn họ cho rằng Dương Gian đã ra tay rồi, chỉ là cách thức ra tay của Dương Gian khác với người bình thường, giống như việc một người chạy, một người đuổi.

Dương Gian rơi vào trầm tư:

- Quỷ lừa gạt à? Có vẻ nó khá là lợi hại, cũng rất đặc thù.

Đương nhiên là Dương Gian có thể nhìn thấy Cao Chí Cường đang kinh hãi chạy về phía trước, đồng thời cũng thấy bóng dáng của Cao Chí Cường đang dần biết mất trong tầm mắt của hắn. Nhưng con mắt quỷ trên trán của Dương Gian lại không nhìn thấy Cao Chí Cường bỏ chạy về phía trước. Đồng thời ở bên trong thể giới màu đỏ do mắt quỷ tạo ra không hề có bóng dáng của Cao Chí Cường. Nói cách khác tên Cao Chí Cường đang bỏ chạy về phía trước là giả. Những gì mà mọi người đang nhìn thấy chỉ là giả.

"Thế nhưng cái tên Cao Chí Cường đang chạy đi này cũng không phải là ảo giác, ngoại trừ mình ra, tin tưởng những người khác cũng đều nhìn thấy hắn ta đang bỏ chạy. Thậm chí sẽ có không ít người tin tưởng rằng Cao Chí Cường đang chạy. Nói cách khác những người kia căn bản không thể nào nghi ngờ tên Cao Chí Cường đang bỏ chạy kia là giả. Trong mắt bọn họ tên Cao Chí Cường kia là thật."

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, loại năng lực này đúng là rất quỷ dị. Những người ở trong chỗ này đều là ngự quỷ nhân đỉnh phong, vậy mà ngay cả bọn họ cũng không thể nào phân biệt ra được thật giả, như vậy là có thể hiểu được khả năng lừa gạt của tên này hoàn hảo đến cỡ nào rồi.

"Nhưng mà loại năng lực này dường như bị mắt quỷ khắc chế."

Dương Gian chậm rãi xoay người sang chỗ khác, con mắt quỷ ở trên trán cũng theo đó quét hình sang chỗ khác.

Nếu tên đang chạy kia là giả, vậy thì Cao Chí Cường thật chắc hẳn đang ở đâu đó xung quanh đây. Hiện tại, hắn cần phải tìm ra cho được tên kia.

"Không có?"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch