Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 901: Khởi Động Lại

Chương 901: Khởi Động Lại

Sau khi dùng mắt quỷ quét một vòng, nhưng Dương Gian lại không hề phát hiện ra được bóng dáng của Cao Chí Cường.

"Xem ra năng lực của một con mắt vẫn là quá yếu?"

Hẳn cảm thấy bản thân chỉ dựa vào năng lực một con mắt quỷ mà định dò xét thấu hết toàn bộ ngự quỷ nhân của tổng bộ thì có chút ngây thơ.

"Hiện tại ngay cả quỷ vực của quan tài quỷ mà mắt quỷ chồng chất của mình cũng có thể xâm nhập, thì không lý nào lại không tìm ra được tên này. Mình cũng không tin tên này lại có bản lĩnh hơn cả Cảnh sát quỷ."

Sau đó hắn lập tức đưa tay lên che ở trên trán. Lòng bàn tay hướng ra ngoài, con mắt quỷ thứ hai lập tức mở ra một cách quỷ dị ở trong lòng bàn tay, nó không an phận mà chuyển động nhìn xung quanh. Đây chính là xếp chồng hai con mắt quỷ.

Mà hiện tại, một chỗ cách Dương Gian chưa đến ba mét. Cao Chí Cường vẫn đang đứng dựa vào vách tường, thầm thở phào một hơi khi nhìn thấy những người khác đều tập trung vào tên Cao Chí Cường giả kia, ngay cả Dương Gian cũng không hề ngoại lệ. Điều này khiến cho hắn ta hiểu được, đây là tác dụng của năng lực lừa gạt. Danh hiệu của hắn ta là quỷ lừa gạt, mà lừa gạt ở đây không hẳn chỉ là người, mà những thứ khác hắn ta cũng có thể lừa được.

Vừa rồi, Cao Chí Cường đã dùng năng lực lừa gạt của lệ quỷ lừa mọi người, để cho bọn họ nghĩ rằng hắn ta đang chạy trốn, nhưng thực tế thì hắn ta vẫn đang đứng yên tại chỗ. Hiện tại ánh mắt của đám người đã bị hắn ta lừa gạt, coi hắn ta như là không khí cho nên không thể nào nhìn thấy được. Nhưng cái này cũng không hẳn như vậy, bấy giờ Cao Chí Cường còn lừa gạt cả con quỷ trong người của hắn ta. Để cho việc vốn dĩ lệ quỷ sẽ khôi phục khi hắn ta sử dụng năng lực thì lại thành không thể khôi phục. Kể từ đó hắn ta mới dám sử dụng năng lực lệ quỷ một cách không kiêng nể như vậy. Ngoại trừ cái này ra, năng lực của lệ quỷ còn có khả năng ảnh hưởng đến hiện thực.

Ví dụ như chuyện vừa rồi vậy, vốn hắn ta bị Dương Gian đá cho một phát gần chết, nhưng sau đó Cao Chí Cường lại lừa gạt thân thể của hắn ta, cho rằng bản thân không hề bị thương. Vậy là thân thể của hắn ta lập tức khôi phục... Cho nên, đừng có thấy Cao Chí Cường chỉ khống chế có một con quỷ mà lầm, hiện tại hắn ta chính là dị loại trong đám ngự quỷ nhân. Một vị ngự quỷ nhân không cần phải lo lệ quỷ khôi phục lại, lại có năng lực quỷ dị như vậy, cho nên giá trị của hắn ta là cực kỳ lớn.

Khóe miệng Cao Chí Cường nở một nụ cười lạnh:

"Dù cho mắt quỷ Dương Gian có năng lực rất mạnh, nhưng khả năng tự vệ của mình cũng có kém đâu. Muốn chơi chết mình, nằm mơ đi."

Hắn ta thừa nhận Dương Gian đúng là lợi hại đến mức không thể tưởng tượng, nhưng ngự quỷ nhân của tổng bộ nào có một ai yếu đâu. Chỉ là năng lực của mỗi người khác nhau cho nên hiệu quả tạo ra không giống nhau mà thôi.

"Trước tiên cứ cách xa tên này một chút đã, tìm chỗ nào đó chờ thêm một lát. Chỉ cần một lúc nữa thôi là cuộc họp sẽ bắt đầu là mình không sao nữa rồi."

Cao Chí Cường thầm nghĩ trong lòng, hắn ta đang chuẩn bị nhân lúc đám người còn không có phát hiện ra để rời đi. Đúng là năng lực lệ quỷ của hắn ta có thể ảnh hưởng đến hiện thực, nhưng cái này là đối với người bình thường. Còn đối với ngự quỷ nhân thì chút ảnh hưởng đó chẳng là cái gì hết, mức độ ảnh hưởng khá hạn chế. Chẳng mấy chốc mà những người kia sẽ phát hiện ra, cho nên hắn ta cần phải chuồn ngay còn kịp.

Ngay tại khi Cao Chí Cường chuẩn bị lén lút rời đi, thì hắn ta đột nhiên phát hiện ra. Ngay lúc này Dương Gian cũng không hề đuổi theo Cao Chí Cường giả đang chạy kia mà quay đầu nhìn ngó xung quanh. Trong lúc vô tình, ánh mắt quỷ trên trán của Dương Gian đảo qua khiến cho Cao Chí Cường lạnh cả tim.

"Tên này đang định làm cái quái gì vậy? Chẳng lẽ hắn biết được Cao Chí Cường đang chạy kia là giả? Không, điều này không thể nào xảy ra, rõ ràng lúc nãy ánh mắt của hắn bị hấp dẫn rồi mà. Thế nhưng vì sao hắn lại không chịu ra tay? Mẹ nó, tên này còn đặc thù hơn những gì mình tưởng tượng... "

Hắn ta không còn tâm tư nào mà ở lại nữa, hắn ta muốn chuồn khỏi đây thật nhanh. Vô thanh vô tức, không để cho bất cứ một ai nghi ngờ.

Bất chợt, Dương Gian lạnh lùng nói một câui:

- Cậu muốn đi đâu vậy? Cao Chí Cường.

Cao Chí Cường lập tức cứng đờ cả người, vô ý quay đầu nhìn lại. Hắn ta nhìn thấy một con mắt. Một con mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn ta, không có một chút cảm xúc nào, nó lạnh lùng đến chết lặng. Khiến cho người ta phải cảm thấy quỷ dị. Giống như bản thân đang bị lệ quỷ thăm dò vậy, khiến cho lông tơ của mỗi người đều phải dựng ngược, lạnh lẽo ở trong lòng. Ngay lập tức trong đầu Cao Chí Cường xuất hiện một ý nghĩ.

"Hắn nhìn thấy mình hay sao?"

- Chỉ mới có hai tầng quỷ vực mà đã nhìn thấy được cậu rồi, xem ra loại năng lực kia cũng không có đặc thù cho lắm.

Dương Gian nhanh chân bước đến, khí tức của hắn trở nên âm lãnh, khiến cho người ta phải sợ hãi. Phía trước người của Dương Gian có một cái bóng màu đen nhanh chóng xâm lấn về phía Cao Chí Cường.

Cao Chí Cường tỏ ra cường ngạnh quát:

- Dương Gian, cậu đừng có quá mức. Nếu tôi liều mạng thì cũng không phải là không thể cắn rớt một miếng thịt trên người của cậu đâu.

- Nếu làm được thì cậu cứ việc thử đi. Ngay cả quỷ mà tôi cũng có thể đối phó, chẳng lẽ lại sợ một ngự quỷ nhân như cậu hay sao?

Trong lúc nói chuyện, quỷ ảnh của Dương Gian đã nhanh chóng xâm nhập vào trong người của Cao Chí Cường. Thân thể đột nhiên xuất hiện một cỗ khí tức âm lãnh khiến cho Cao Chí Cường cứng đờ. Nhưng chuyện này ở trong mắt của người khác lại thành cảnh Dương Gian đang nói chuyện với không khí. Thế nhưng điều này lại khiến cho không ít người tỉnh ngộ.

- Tên Cao Chí Cường vừa bỏ chạy lúc nãy là giả?

Giờ phút này thân thể của Cao Chí Cường đột nhiên trở nên vặn vẹo, sau đó những bộ phận thân thể của hắn ta bị tách rời ra một cách quỷ dị. Hai chân của hắn ta đột nhiên rụng xuống đất, như lá vàng mùa thu vậy. Hai tay cũng rớt ra khỏi thân thể.

- Sau có thể như vậy được...

Thân thể mất cân bằng khiến cho Cao Chí Cường không thể nào tin được chuyện đang xảy ra. Sau đó hắn ta cúi đầu xuống và nhìn thấy cái bóng màu đen ở dưới chân, đến lúc này hắn ta mới hiểu được, đây là loại năng lực thứ hai của Dương Gian. Bản thân hắn ta quá đề phòng con mắt quỷ kia mà không có chú ý đến những thứ khác. Cuối cùng, đầu của Cao Chí Cường cũng không còn chịu sự khống chế của hắn, nó tự động rụng xuống khỏi cổ. Cả người của hắn ta hoàn toàn bị tách rời. Thế nhưng Cao Chí Cường vẫn không có chết đi. Hai con mắt trên đầu của hắn ta vẫn trợn tròn, tỏ ra hoảng sợ nhìn về phía Dương Gian.

Dương Gian đi qua, cúi đầu nhìn lấy chiếc đầu đang nằm trên mặt đất của Cao Chí Cường và nói:

- Hiện tại tôi thử nhìn xem cậu còn có thể khởi động lại như trước một lần nữa hay không.

Hắn lập tức loại bỏ sự áp chế của quỷ ảnh, bởi vì hắn muốn nhìn xem Cao Chí Cường còn có thể sử dụng năng lực của con quỷ trong người nữa hay là không.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch