Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 940: Trương Huy

Chương 940: Trương Huy

Vạn Đức Lộ đã chuẩn bị xe cộ xong xuôi, đậu sẵn ở dưới khách sạn Bình an.

Ngay khi Dương Gian đi xuống phía dưới cùng Vạn Đức Lộ, đi được nửa đường thì gặp Trương Lôi, Vương Giang và cả Hoàng Tử Nhã. Đường như bọn họ đang tiếp thụ vị nhân viên nào đó của tổng bộ hỏi thăm, hình như đang điều tra chuyện gì đó.

Trương Lôi nói:

- Dương Gian, không phải anh đi tham gia cuộc họp của tổng bộ hay sao? Sao loại trở về vậy, hiện tại anh đang định đi đâu thế?

Dương Gian đi qua, đồng thời mở miệng nói:

- Ra ngoài ăn bữa cơm, sao vậy, có chuyện gì mà mấy người tụ tập lại một chỗ thế?

Vương Giang ở bên cạnh nói:

- Đã xảy ra một việc tương đối đặc biệt, nghe nói Trương Huy chết rồi. Tổng bộ vừa mới phái người xuống hỏi thăm tình hình, thử xem có lần mò được manh mối gì không.

Trương Huy?

Dương Gian nghĩ nghĩ một hồi rồi hỏi:

- Hắn ta là ai vậy?

Trương Lôi nói:

- Anh đúng là quý nhân hay quên, hắn ta chính là người cùng sống sót với chúng ta qua chuyện linh dị ở trong căn cứ huấn luyện đó. Lúc trước tôi có đọc qua hồ sơ của hắn ta nên có chút hiểu biết.

Dương Gian nói:

- Là người đó à, tôi không có đọc hồ sơ của hắn ta. Hắn ta chết rồi? Rốt cục là có chuyện gì xảy ra vậy.

Trương Lôi nói:

- Tôi cũng không biết, chỉ mới nhận được tin tức này vào hồi sáng. Bên tổng bộ bảo là hắn ta đã chết vào sáng nay, thời gian là chừng 6 giờ. Nhưng thi thể bị phát hiện ra từ hai tiếng trước, hiện tại thi thể đang được Trần Nghĩa tiếp quản. Anh nhớ Trần Nghĩ chứ? Là một trong ba người phụ trách của thành phố Đại Kinh.

Dương Gian nói:

- Lúc trước tôi có gặp qua tên Trần Nghĩa này ở sân bay thành phố Đại Kinh khi đi đến đây. Bất quá chuyện này thật sự có chút đặc thù, trong thời điểm then chốt như này lại chết mất một vị ngự quỷ nhân, làm không cẩn thận là xảy ra đại sự đó. Thế nhưng không phải tên Trương Huy này cũng ở bên trong khách sạn Bình An hay sao? Khi tôi đi xuống đây có phát hiện ra tình huống đặc biệt nào đâu.

Hoàng Tử Nhã nhìn Dương Gian rồi nói:

- Hắn ta không chết ở bên trong khách sạn Bình an, mà chết ở trong một cái nhà nghỉ nhỏ bên ngoài. Mấy ngày trước, không biết vì chuyện gì mà Trương Huy đột nhiên vội vàng rời đi khách sạn bình an, sau đó không hề trở về. Hiện tại lại xuất hiện tin tức hắn ta bị chết. Trần Nghĩa cảm thấy hai việc này có liên quan với nhau, có thể đây sẽ là manh mối cho nên mới cho người đến hỏi thăm bọn tôi.

Dương Gian hơi híp mắt lại:

- Trần Nghĩa nghi ngờ có người giết chết hắn ta?

Trương Lôi trầm ngâm nói:

- Trước mắt cũng không loại trừ việc có khả năng này xảy ra, dù sao chuyện lần này cũng chỉ chết có mỗi mình hắn ta. Với lại tại hiện trường không có dấu hiệu bạo phát chuyện linh dị, cộng thêm việc Trần Nghĩa thành công xử lý con quỷ trong thân thể hắn ta.

- Không có việc lệ quỷ khôi phục, cũng không có dấu hiệu của việc xuất hiện chuyện linh dị, vậy mà Trương Huy lại chết đi một cách ly kỳ. Điều này cho thấy khả năng hắn ta bị giết chết là rất lớn.

Dương Gian cau mày nói khẽ:

- Nhưng ai có đủ can đảm để xông vào thành phố Đại Kinh ám sát một vị ngự quỷ nhân đây?

Dương Gian cũng khá quan tâm khi nghe được vấn đề này, dù sao người chết chính là Trương Huy, một trong nhưng người cùng ở chung với bọn họ khi ở trong căn cứ huấn luyện.

Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Nếu như đó là một chuyện linh dị không biết, thì khả năng cao bọn họ cũng sẽ bị liên lụy, thậm chí là gặp nguy hiểm.

Trương Lôi lắc đầu nói:

- Ai biết được? Tôi cũng chỉ mới đến thành phố Đại Kinh chưa được bao lâu, đối với tình hình chỗ này cũng chẳng hiểu gì hết. Có lẽ là hắn ta đặc tội với một người nào đó cũng nên, hoặc là do một cỗ thế lực tà ác nào đó quấy phá. Vòng tròn ngự quỷ nhân lại xuất hiện đại loạn rồi, cộng thêm với việc chuyện linh dị quấy rối cả ngày thì xuất hiện chuyện gì cũng không cần kỳ quái.

Dương Gian nghe hắn ta nói như vậy cũng cảm thấy khá hợp lý.

- Vậy mấy người tiếp tục dò hỏi tình hình đi, tôi đi trước.

Không có tiếp tục để ý đến cái chết của Trương Huy, hắn còn cả một đống việc còn cần phải xử lý thì đâu có rảnh mà đi quan tâm đến sự sống chết của người khác.

- Vạn tổng, đi thôi.

Lúc này Vạn Đức Lộ đang đứng ở phía xa xa, ông ta không dám tham dự vào những cuộc nói như thế này. Chỉ khi nhìn thấy Dương Gian đi thì ông ta mới dám lẽo đẽo theo sau.

Một chiếc xe hào hoa bản giới hạn dừng ở trước cổng khách sạn.

Vạn Đức Lộ vội vàng tiến đến mở cửa xe rồi nói:

- Đại ca, ngài ngồi đằng sau đi, tôi ngồi trước được rồi.

Ban đầu Dương Gian có chút nghi hoặc không hiểu, thế nhưng khi hắn chuẩn bị bước lên xe thì mới biết được, ở đó có một cô gái chân dài gợi cảm, dung mạo diễm lệ đang ngồi ở đó, mỉm cười, thanh âm khá ngọt ngào:

- Chào ngài, Dương tổng.

"... "

Hắn nhìn chằm chằm vào mặt của cô gái kia.

"Cô ta là ai nhỉ? Có chút quen quen... Giống như ở trong đoạn quảng cáo gì gì đó, hay là ở trong phim nhỉ."

Dương Gian hồi tưởng lại một chút, nhưng không nhớ ra được, dù sao người trong phim và quảng cáo so với người ngoài hiện thực có chút khác nhau, chẳng qua là hắn nhìn thấy hơi quen mắt mà thôi.

Vạn Đức Lộ cười cười rồi nói:

- Đại ca, lên xe trước đi, có gì thì lên xe rồi nói chuyện sau.

Dương Gian cũng không ngu, đương nhiên hắn hiểu được đây là an bài của Vạn Đức Lộ. Bất quá với giá trị con người của hắn ta, thì việc sắp xếp cho một ngôi sao hạng hai hạng ba gì đó tiếp khách cũng là việc khá bình thường.

Lên xe, xe chạy băng băng trên đường, vị mỹ nữ chân dài kia mỉm cười, chủ động dựa vào hắn.

Dương Gian không tỏ ra bất cứ điều gì, chỉ nói:

- Thực ra tôi không hứng thú đối với mấy thứ này lắm, Vạn tổng không cần phải hao tâm tổn trí để sắp xếp mấy thứ này đâu. Đương nhiên điều này cũng không phải nói tôi là một vị chính nhân quân tử, cũng không phải là người nghiêm túc. Mà là loại người như chúng tôi không hề bình thường, nếu sau này Vạn tổng có cơ hội tiếp xúc với những người như chúng tôi thì sẽ biết.

- Đại ca nói phải, là do sơ suất của tôi.

Vạn Đức Lộ vừa cười vừa nói, giọng điệu cực kỳ khách khí.

Dương Gian nghĩ nghĩ một hồi rồi bảo:

- Thế nhưng sau khi làm xong chuyện hôm nay, Vạn tổng tốt nhất nên nhanh chóng rời đi thành phố Đại Kinh thì hơn.

Vạn Đức Lộ lặng người một chút:

- Rời khỏi thành phố Đại Kinh? Có chuyện gì vậy?

Dương Gian nói:

- Không có chuyện gì, chỉ là một lời khuyên mà thôi. Nếu ông không đi cũng không sao, dù sao tôi cảm thấy gần đây thành phố Đại Kinh có lẽ sẽ không yên ổn.

Chuyện linh dị Cảnh sát quỷ, chuyện linh dị quỷ họa, đây chính là hai chuyện linh dị cấp độ S. Hai chuyện linh dị này đang sắp sửa va chạm vào nhau, lỡ như bị mất khống chế, vậy hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng, khó mà tưởng tượng nổi.

Vạn Đức Lộ run rẩy trong lòng, sau đó hỏi:

- Sau khi rời đi thành phố Đại Kinh thì tôi nên đi chỗ nào đây? Đại ca, nếu có thể ngài hãy chỉ điểm cho tôi một chút.

Dương Gian nói:

- Dựa theo tình hình trước mắt thì thành phố Đại Xương là một lựa chọn không tệ.

Vạn Đức Lộ kinh ngạc nói:

- Không phải có rất nhiều người đều đang rời đi khỏi thành phố Đại Xương sau khi xảy ra chuyện lần trước hay sao? Hiện tại không có một ai đi vào thành phố Đại Xương. Lúc này mà chuyển đến đó thì có ổn không.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Cũng chính vì xảy ra chuyện cho nên sau này xác suất xảy ra chuyện sẽ thấp xuống. Ít ra nó còn thấp hơn nhiều so với những địa phương khác. Hơn nữa, nhà của tôi ở thành phố Đại Xương, chẳng lẽ tôi lại đi lừa ông?

Nhất thời Vạn Đức Lộ tỏ ra khá kích động:

- Hiểu, tôi hiểu rồi, đa tạ đại ca đã chỉ điểm.

Ông ta biết hiện tại thành phố Đại Kinh đã không còn an toàn nữa, những thành phố khác cũng không an toàn. Nước ngoài cũng giống như thế, xem ra lúc này hệ số an toàn của thành phố Đại Xương cao hơn rất nhiều thành phố khác. Dù sao đây cũng là do chính miệng Dương Gian nói ra, đáng để tin tưởng.

Là một thương nhân, ông ta cần phải nắm bắt bất cứ cơ hội nào.

Mà đây chính là một cái cơ hội, Vạn Đức Lộ tính sau khi trở về sẽ bắt đầu di chuyển. Dời tổng bộ của công ty đến đó luôn, còn có người nhà, thân thích nữa, toàn bộ đều di dời đến thành phố Đại Xương.

Dựa vào tài lực của ông ta thì việc này không hề khó khăn gì hết.

Lúc này, vị mỹ nữ tiếp khách và người tài xế lái xe ở bên cạnh đều âm thầm ghi nhớ những lời nói này vào trong lòng.

Đây là những người thượng lưu trong xã hội nói chuyện với nhau, riêng Dương Gian, ngay cả ông chủ của một tập đoàn lớn đều phải khách khí với hắn như vậy. Thì những tin tức tiết lộ ra từ những người như thế này sẽ là những tin tức cực kỳ kinh người.

- Dương tổng, ngài có muốn uống rượu không? Có cần tôi bồi ngài uống một chén không?

Vị mỹ nữ bên cạnh nhiệt tình hẳn lên, cô ta mang đến một chai rượu vang đỏ lâu năm, nở một nụ cười nịnh nọt với hắn.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch