Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 955: Tiến Vào Quỷ Vực

Chương 955: Tiến Vào Quỷ Vực

"Đã bắt đầu hành động rồi, bọn họ có thành công không?"

Ở một chỗ bên ngoài ngoại ô thành phố, nơi này chính là nơi từng xảy ra chuyện linh dị Cảnh sát quỷ, căn cứ huấn luyện. Hiện tại nó đã bị phong tỏa, người bên trong đều rút lui hết. Thế nhưng tối hôm nay Dương Gian lại trở về chốn cũ, hắn trở lại bên trong căn cứ huấn luyện vắng tanh này. Hắn đứng ở trên tầng cao nhất của tòa nhà, bóng tối ở xung quanh bao phủ thân hình của hắn, quanh người chỉ có một sợi ánh sáng màu đỏ tươi hơi lóe.

Mặc dù theo nguyên tắc thì hành động lần này không có bất cứ quan hệ nào với Dương Gian cả, nhưng hắn cũng muốn nhìn xem một chút để biết hành động tối hôm nay có thành công như dự kiến hay không.

Lòng hiếu kỳ là thứ mà bất cứ ai đều có, Dương Gian cũng không phải là ngoại lệ.

Hơn nữa hành động lần này lại là một sự kiện lớn, một khi xuất hiện sơ hở, dù chỉ là sơ hở nhỏ nhoi cũng mang đến hậu quả cực kỳ khủng bố.

Dù đã đứng ở một nơi rất cao, nhưng nếu chỉ sử dụng mắt thường để quan sát thì Dương Gian không thể nào nhìn rõ được. Chỉ khi hắn sử dụng mắt quỷ thì mới có thể nhìn thấy rõ mọi thứ ở trong bầu trời đêm này.

Đó là một khu vực u ám.

Giống như bị một lớp sương mù bao phủ vậy, lại giống như những làn khói đang phiêu lãng trong thành phố. Nếu nhìn qua sẽ không thể nào phát hiện ra bất cứ chỗ kỳ quái nào của nó, nhưng Dương Gian lại có thể nhìn ra được rất nhiều thứ ở bên trong khu vực u ám kia. Khu vực kia cũng không giống như bị quỷ vực bao phủ, mà nó càng giống với một thế giới quỷ dị nào đó đang ẩn giấu.

Bên trong thế giới quỷ dị kia có nhà lầu, đường lớn, có đồng ruộng... Thế nhưng bất cứ cảnh vật nào ở bên trong đó thì đều tĩnh mịch, xám xịt, ngoại trừ những cái đó ra không còn bất cứ màu sắc nào khác nữa.

"Là ảo giác được hình thành do quỷ vực à?"

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, thầm nghĩ trong lòng:

"Thế nhưng đối với quỷ mà nói những thứ ảo ảnh này có tác dụng gì chứ? Nói cách khác, nếu nhưng kiến trúc, khung cảnh này mà xuất hiện thì chắc chắn phải có lý do nào đó của nó. Cách thức hành động của lệ quỷ khác xa ngự quỷ nhân, cho nên không có chuyện xuất hiện những thứ vô dụng."

Hắn đã gặp qua không ít quỷ vực, cho nên theo như phán đoán của hắn, thì toàn bộ mọi thứ bên trong quỷ vực đều vận hành xung quanh con quỷ kia.

Nói cách khác, quỷ vực chính là ưu thế của con quỷ kia. Ở bên trong quỷ vực nó sẽ có ưu thế tuyệt đối.

Cho nên, bất cứ biến hóa nào ở bên trong quỷ vực đều sẽ mang một lý do tất yếu nào đó.

Ví dụ như quỷ vực của quỷ chết đói, lớp sương mù màu xanh đen kia chính là tài liệu để cho nó truyền bá nguyền rủa. Bất cứ người nào hít thở phải lớp sương mù màu xanh đen kia sẽ phải dính lấy một ít nguyền rủa của nó, thậm chí còn có xác suất mang thai quỷ anh, hay bị quỷ truy sát.

Quỷ vực của quỷ gõ cửa là một mảnh quỷ vực giống y như thế giới thực, nhưng mục đích của việc này chính là thuận tiện cho việc giết người của nó.

Ngay khi Dương Gian đang dùng một chút thông tin mà hắn có để phân tích mọi thứ.

Thì ở bên trong thế giới u ám kia.

Mấy người Lý Quân, Liễu Tam đang nhanh chóng đến gần khu vực thung lũng do Dương Gian tạo thành kia.

Bọn họ muốn kiểm tra xem phải chẳng quỷ vực của Cảnh sát quỷ đã bị áp chế.

- Khoan, trước đó ở chỗ này có đường đi không?

Cô gái trang điểm dày đặc kia đột nhiên dừng lại, sau đó chỉ tay về phía một con đường nhựa đang uốn lượn xung quanh thung lũng kia rồi hỏi.

Ánh sáng bên trên con đường ở phía trước càng ngày càng ảm đảm, mà xung quanh đường lại xuất hiện từng hàng cây dày đặc, giống như những bức tường vậy, kín kẽ, không có chỗ hở. Những cây cối này hoặc xếp cong queo, hoặc thẳng tắp, nhưng tất cả chúng đều có cùng một kiểu dáng, giống như được vẽ ra từ cùng một vật mẫu vật.

- Không, đây là một con đường mới xuất hiện.

Lý Quân sầm mặt lại:

- Bên trong quỷ vực đang xuất hiện một loại biến hóa nào đó không thể đoán trước được, đây không phải là chuyện tốt.

- Đương nhiên không phải là chuyện tốt rồi, một con quỷ cấp S đang du đãng ở đâu đây thì sao mà tốt được. Có thể lúc này chúng ta đang ở trong trạng thái cực độ nguy hiểm, bất cứ sơ sẩy nào đều có thể khiến cho chúng ta ngỏm củ tỏi tại đây. Tổng bộ cũng biết được sự nguy hiểm của nó, cho nên mới phái những người có khả năng giữ mạng tương đối mạnh như chúng ta đến đây để xử lý.

Người nói chuyện là Liễu tam với khuôn mặt vàng vọt như nến.

Không phải là vô duyên vô cớ mà bọn họ lại được lựa chọn để tham gia vào lần hành động này, bởi vì nếu mấy người bọn họ mà tụ hợp lại thì có thể sống sót được từ trong bất cứ chuyện linh dị nào.

Trừ phi bọn họ bị điên đi đối cứng với lệ quỷ để tìm đường chết thì không nói được.

- Nếu không đi con đường này thì chúng ta phải bang qua mảnh rừng rậm quỷ dị kia.

Một người khác chậm rãi nói:

- Mặc dù việc xuất hiện thêm một con đường nhìn như có nguy hiểm. Nhưng không chừng nó sẽ an toàn. Nói không chừng ở bên trong quỷ vực sẽ xuất hiện biến hóa không ngừng. Cho nên không có một ai có thể khẳng định con đường này là đúng. Lý Quân, nếu không anh thử dùng quỷ vực dò xét xem sao.

Lý Quân nói:

- Sử dụng quỷ vực ở bên trong quỷ vực của quỷ họa sẽ bị hạn chế rất lớn, hiệu quả không ra gì, thậm chí còn không bằng chúng ta tự mình bước đi. Với lại tình trạng hiện tại còn chưa có rõ ràng, nên đây không phải là một đề nghị tốt. Nếu quả thật chúng ta gặp phải chuyện nguy hiểm nào đó, hoặc là tiến hành giam giữ Cảnh sát quỷ thì tôi sẽ sử dụng quỷ vực.

Liễu Tam nhìn về phía một người khác rồi nói:

- Dù sao khoảng cách cũng không xa, chỉ có một đoạn đường mà thôi, không cần thiết phải lãng phí năng lực. Giữ lại mà xài vào lúc then chốt để giữ mạng đi. Tô Phàm, cậu chọn một phương hướng đi.

Lúc này người thanh niên gọi là Tô Phàm kia đang cúi đầu chơi điện thoại, giống như đang nghiện game vậy, cứ cắm mặt vào điện thoại không thể nào thoát ra được.

Hiện tại, chỉ cần là một người biết suy nghĩ thì đều hiểu đây không phải là thời điểm chơi game, thế nhưng lại không có một ai ngăn cản hành vi này của hắn ta.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch