Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 959: Liễu Tam Tới Gặp Dương Gian

Chương 959: Liễu Tam Tới Gặp Dương Gian

- Còn không có động tĩnh hay sao?

Lúc này, ở trên một mái của một tòa cao ốc bên trong căn cứ huấn luyện.

Dương Gian đang ngồi trên một khối bê tông và đưa mắt nhìn về phía thế giới tối tăm kia.

Kể từ trước đến giờ đã qua gần một giờ rồi, dựa theo tiến độ bình thường, thời gian qua lâu như vậy thì ít nhất cũng có một chút biểu hiện gì đó để gọi là có kết quả. Bởi vì bọn họ cũng không phải đối kháng trực tiếp với quỷ, mà chỉ nhân cơ hội này để giam giữ Cảnh sát quỷ mà thôi, sau đó sẽ rút lui.

Nếu mọi chuyện diễn biến thuận lợi thì đại khái nửa tiếng là bọn họ có thể giải quyết xong.

Thời gian càng lâu càng chứng tỏ khả năng gặp được nguy hiểm của bọn họ càng cao.

Dương Gian quay đầu nhìn về phía thành phố đang thắp đèn đuốc sáng trưng.

"Không được thể để chuyện đó xảy ra ở bên trong thành phố. Chỉ cần không bị mất khống chế là tốt lắm rồi, nếu không... "

Hắn đã trải qua ác mộng này một lần ở tại thành phố Đại Xương rồi, và không có bất kỳ ai lại muốn trải nghiệm nó thêm một lần nữa.

Với lại, nếu chuyện này mà bị mất khống chế, thì chắc chắn tổng bộ sẽ điều toàn bộ ngự quỷ nhân chạy ra để chống cự. Mặc kệ có nguyện ý hay không nguyện ý, bọn họ đều không có lựa chọn nào khác cả. Mục đích Tào Duyên Hoa giữ tất cả mọi người ở lại thành phố Đại Kinh thêm bảy ngày cũng chính là vì phòng ngừa loại chuyện ngoài ý muốn này xảy ra. Nếu không đám người chắc đã chạy về khu vực phụ trách của bọn họ hết cả rồi.

Dương Gian cũng cân nhắc đến điều này, cho nên mới đích thân chạy đến đây để quan sát tình hình xem có thuận lợi hay không.

Nếu tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, thì tiếp theo hắn sẽ tập trung tinh thần để đối phó với đám người Hội anh em kia.

Nếu không được thuận lợi, thì hắn cũng phải là người nhận được tin tức đầu tiên. Để kịp chuẩn bị một số biện pháp đối phó. Tuyệt đối không nên ở lại bên trong khách sạn để rồi không biết cái gì cả.

Mà người để tâm đến tình hình của lần hành động tối hôm nay cũng không phải chỉ có một mình Dương Gian.

Ở trong bóng tối có rất nhiều máy bay không người lại đang lơ lửng trên không trung. Mỗi một chiếc máy bay không người lái đều là hàng đặc chế. Chúng nó có thể truyền thông tin trực tiếp tại hiện trường đến cho những thế lực đằng sau. Dù sao cũng không có một ai muốn đến canh chỗ này cả, cho nên máy bay không người lái là lựa chọn tốt nhất.

- Thôi, đi ăn chút gì đó lót dạ đã.

Việc ở lại canh chừng có chút nhàm chán, với lại bụng cũng có chút đói, cho nên Dương Gian quyết định tạm thời rời đi một lát.

Đến khi trở lại chỗ này, trong tay hắn đã có thêm một đống xâu thịt nướng, cùng mấy bình nước uống.

Nhưng ngay khi hắn vừa mới chuẩn bị đưa xâu thịt nướng lên miệng để ăn, thì đằng sau lưng truyền đến những tiếng xột xoạt. Giống như đang có thứ gì đó bò lên nóc nhà vậy, rất nhanh, phía sau vang lên tiếng chân di chuyển.

- Hả?

Dương Gian quay đầu nhìn về phía sau.

Hắn nhìn thấy một người có khuôn mặt vàng như nến, hơi bệnh hoạn, có chút quái dị đang đứng ở đó. Khóe miệng của người này nở một nụ cười, nhìn chằm chăm về phía hắn, nhưng không nói câu nào.

Ở bên trong khung cảnh tối tăm như hiện tại, việc này lại càng quỷ dị hơn.

Người không biết còn tưởng là bản thân gặp phải quỷ cũng nên.

Nhưng Dương Gian không hề cảm thấy kinh ngạc, bởi vì hắn nhận ra người này. Trước đó hắn từng thấy qua người này ở bên trong cuộc họp của tổng bộ, mặc dù không nhớ tên của người này là ai, nhưng khuôn mặt vẫn nhớ được.

- Tìm được cậu đúng là không dễ dàng, mắt quỷ Dương Gian.

Người kia mở miệng nói, nhưng giọng có chút kỳ quái, khiến cho người ta không được thoải mái cho lắm.

Dương Gian vừa ăn thịt nướng vừa hỏi:

- Cậu là ai vậy?

- Tôi tên là Liễu Tam, trước đó chúng ta từng gặp mặt ở tổng bộ. Có lẽ lúc đó cậu không có chú ý đến tôi, thế nhưng tôi lại chú ý đến cậu.

Người này tự xưng là Liễu Tam.

Thế nhưng không phải là Liễu Tam đã đi theo Lý Quân tiến vào bên trong quỷ vực của quỷ họa rồi hay sao? Theo lý mà nói thì hắn ta không thể nào xuất hiện ở đây được mới đúng chứ.

Nhưng Dương Gian lại không biết được danh sách những người tham gia vào lần hành động tối nay, bởi vì tất cả đều được giữ bí mật, cho nên hắn cũng không cảm thấy kỳ lạ.

- Cậu đang tìm tôi?

Dương Gian chú ý đến câu nói lúc trước của người kia.

- Tại thời điểm then chốt như này mà tìm tôi thì chắc không có chuyện tốt đẹp gì đâu nhỉ.

Trong lòng của hắn có chút cảnh giác, bởi vì hắn không biết tên Liễu Tam này có phải là người của Hội anh em hay không. Dù sao hồi chiều hắn cũng mới vừa nhận được tin nhắn của Lý Dao, nên cẩn thận vẫn hơn.

- Đúng là không có chuyện gì tốt đẹp cả, nhưng nó cũng không phải là chuyện xấu. Chỉ là tôi có chút vấn đề muốn hướng Dương Gian cậu thỉnh giáo một chút mà thôi. Hi vọng cậu có thể nói hết tất cả cho tôi biết.

Liễu Tam không tiếp tục đi về trước, bởi vì hắn ta biết Dương Gian đang đề phòng đối với hắn ta.

Ở trong tình trạng không nhận được tín nhiệm của đối phương mà tùy tiện tiến lại gần, không chừng sẽ bị Dương Gian động thủ xử lý.

Dương Gian lập tức hỏi lại:

- Cậu muốn hỏi thăm tin tức từ tôi? Nếu vậy thì đúng ra cậu nên hỏi tổng bộ mới phải. Bởi vì toàn bộ chuyện linh dị mà tôi xử lý đều đã được lập hồ sơ và lưu bên trong kho của tổng bộ. Cậu chỉ cần tìm một chút là được.

- Cậu tin tưởng hồ sơ?

Trên khuôn mặt vàng vọt của Liễu Tam lộ ra một nụ cười với ý tứ "cậu biết mà".

Dương Gian nói:

- Không, tôi không tin, còn cậu tin không?

Liễu Tam nói:

- Đương nhiên là tôi sẽ không tin. Bình thường làm gì có ai lại đi viết bí mật vào trong hồ sơ làm gì chứ.

Dương Gian nói:

- Viết ra thì sao còn gọi là bí mật được nữa.

- Đúng thế.

Dường như hai người đã trải qua chuyện gì đó, cho nên khá hiểu nhau.

Liễu Tam nói:

- Chính vì như thế cho nên tôi mới đến đây tìm cậu để hỏi thêm về thông tin của quan tài quỷ. Trên thế giới này không có một ai hiểu rõ về quan tài quỷ cùng Cảnh sát quỷ hơn cậu. Bởi vì chính cậu là người đã ra tay giam giữ quan tài quỷ, đồng thời thành công sống sót khỏi chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ.

Dương Gian nói:

- Cho nên cậu cảm thấy tôi đang giấu diếm điều gì đó?

Liễu Tam nói:

- Chẳng lẽ không phải hay sao?

Dương Gian uống một ngụm nước rồi nói:

- Việc này thì cậu hiểu lầm tôi thật rồi. Những thông tin liên quan đến quan tài quỷ cùng Cảnh sát quỷ tôi đều không có giấu diếm bất cứ điều gì cả. Bởi vì trong lòng tôi tự có chừng mực, tôi biết chuyện này không thể giấu diếm. Mức độ nguy hại của Cảnh sát quỷ là cực kỳ lớn, tôi cũng là người mong muốn chuyện này có thể nhanh chóng bị xử lý. Đáng tiếc là Cảnh sát quỷ thực sự khó giải, dù biết được toàn bộ tin tức, thì tất cả mọi người vẫn cứ thúc thủ vô sách.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch