Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 963: Trả Giá

Chương 963: Trả Giá

Vốn dĩ đám người Lý Quân cho rằng, thăm dò thôn Hoàng Cương lâu như vậy rồi, dù không có thực thi kế hoạch thành công, thì ít ra cũng tạo ra được một số hi vọng nào đó.

Ở bên trong thôn cũng chỉ có chừng đấy căn nhà, chỉ cần nhân phẩm của bọn họ không quá tệ, thì cứ tìm như này khả năng cao vẫn tìm ra được Cảnh sát quỷ. Đương nhiên phải có điều kiện, đó chính là bên trong quỷ vực của quỷ họa không được xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Thế nhưng điều khiến cho tất cả mọi người không nghĩ đến chính là ở bên trong căn phòng mà bọn họ nghi là có quỷ này lại phát hiện ra rất nhiều thứ không tưởng.

Vô số cỗ thi thể tàn phá được làm bằng giấy.

Bộ dáng của mỗi bộ người giấy đều là Liễu Tam, sắc mặt vàng như nến, ánh mắt tro tàn. Trên khuôn mặt còn vương vấn một ít hoảng sợ cùng không thể tưởng tượng. Khi ánh sáng màu xanh lục của quỷ hỏa Lý Quân chiếu vào lại càng khiến cho chúng trở nên quỷ dị hơn.

Một, hai, ba... Tất cả có 5 bộ người giấy.

Liễu Tam nghiêm túc tính toán số lượng người giấy bên trong căn phòng.

- Năm lần, chúng ta đã đi đến căn phòng này 5 lần rồi.

Giọng điệu của hắn ta khi nói ra câu nói này đã trở nên run rẩy, bởi vì đây là một loại cảnh tượng mà hắn ta không thể nào hiểu thấu được.

Trước kia hắn ta cũng từng xử lý qua không ít chuyện linh dị, nhưng không có chuyện nào lại có biến hóa quỷ dị như này.

Những người khác cũng trở nên ngưng trọng hơn khi nhìn thấy năm cỗ người giấy bên trong phòng.

- Không thể nào, Liễu Tam, chắc chắn suy đoán của anh đã sai rồi. Đây là lần đầu tiên chúng ta đi đến chỗ này. Trước đó chưa từng đi qua, tôi nhớ rất rõ, chúng ta chưa từng đến đây.

Tô Phàm ở đằng sau lập tức cắt đứt suy đoán của Liễu Tam.

Bởi vì khi nhìn thấy 5 cỗ người giấy bị tàn phá của Liễu Tam khá quen thuộc này khiến cho hắn ta chợt nghĩ đến một thứ khủng bố gì đó.

Nhưng hắn ta không thể nào đồng ý với suy đoán của Liễu Tam được.

Giọng điệu của Liễu Tam có chút lo lắng:

- Nếu chúng ta chưa từng đến đây, vậy thì vì sao lại có 5 cỗ người giấy của tôi nằm ở đây? Mỗi khi bị quỷ giết, sẽ có một cỗ người giấy chết thay tôi. Hiện tại chỗ này có 5 cỗ, chứng tỏ tôi đã bị giết chết ở đây 5 lần rồi. Nhưng từ trước đến giờ tôi chưa từng bị giết lần nào cả.

- Là do trí nhớ của chúng ta xảy ra vấn đề? Hay là trước đó chúng ta từng gặp phải Cảnh sát quỷ, nhưng hành động giam giữ bị thất bại. Cảnh sát quỷ đã khởi động lại, và chúng ta đang không ngừng lặp lại chuyện trước kia?

Khởi động lại?

Đúng là Cảnh sát quỷ có được loại năng lực quỷ dị đó.

Nhưng loại năng lực khởi động lại này chỉ nhằm vào bản thân của Cảnh sát quỷ mà thôi, chứ không thể ảnh hưởng đến người khác, chứ đừng nói chi đến việc ảnh hưởng đến trí nhớ của tất cả mọi người.

Lý Quân bình tĩnh nói:

- Liễu Tam, đây chỉ là suy đoán cá nhân của cậu mà thôi. Nếu chúng ta đã đi đến chỗ này, như vậy toàn bộ chúng tôi cũng phải lưu lại một chút dấu vết mới đúng chứ. Nhưng ở đây chỉ có mỗi mình cậu mà thôi.

Người khác lập tức chìm vào trầm mặc.

Mặc dù bọn họ không tìm được dấu vết chứng tỏ bản thân đã từng xuất hiện ở bên trong căn phòng này. Nhưng chỗ này lại có đến 5 cỗ thi thể bằng giấy của Liễu Tam, khiến cho bọn họ cảm thấy khá quỷ dị. Chỗ này đang có thứ quỷ quái gì mà lại có thể giết chết Liễu Tam đến 5 lần, và hiện tại là lần thứ 6, cũng là lúc bọn họ xuất hiện.

Nếu bọn họ thực sự đến chỗ này, vậy là do con quỷ nào và phát ra loại năng lực khởi động lại gì vậy?

Hay là nói, bởi vì có một nguyên nhân nào đó, nên mới khiến tình huống như này xảy ra.

Không thể nào hiểu được.

Nhưng câu nói của Liễu Tam đã nhắc tỉnh tất cả mọi người.

Sau một hồi trầm mặc, Tô Phàm tạm thời dời mắt khỏi chiếc điện thoại di động và đưa ra một biện pháp ổn thỏa nhất vào lúc này.

- Rút lui đi. Bất kể trước đó chúng ta có từng đến chỗ này hay không. Hiện tại thôn Hoàng Cương đã xuất hiện sự biến hóa nào đó mà chúng ta không biết được. Loại thay đổi này là cực kỳ tồi tệ, nếu còn không đi thì chỉ sợ chúng ta sẽ đi không được nữa rồi.

Một vị ngự quỷ nhân khác lập tức tiếp lời:

- Có lý, nếu suy đoán của Liễu Tam là thật, như vậy hiện tại chúng ta không thể nào tin tưởng vào trí nhớ của bản thân được nữa. Mà ý định giam giữ Cảnh sát quỷ kia chẳng khác gì một câu chuyện cười. Với lại... Quỷ họa vẫn còn đâu đó gần đây.

Còn chưa nói xong, hắn ta đã quay đầu nhìn về phía ngoài phòng.

Trên bầu trời vẫn là một mảnh u ám. Toàn bộ thế giới như mất đi màu sắc vậy, đồng thời không có bất cứ âm thanh nào. Một loại kìm nén, áp bức khiến cho người ta phải sợ hãi.

Nếu người bình thường mà đi đến đây thì chắc chắn là bị dọa cho chết, chứ đừng nói chi đến việc đi dò từng căn nhà để tìm quỷ nữa.

Loại áp lực này là khó có thể tưởng tượng được chứ đừng nói chi đến việc chịu đựng.

Lúc này Lý Quân đang rơi vào trạng thái tiến thoái lưỡng nan.

Lần này, hắn ta là người dẫn đội, cho nên khi đối mặt với việc phải đưa ra những lựa chọn khác nhau, hắn ta sẽ phải là người đưa ra quyết định.

Là tiếp tục ở lại bên trong cái thôn đáng sợ này, hay rời khỏi đây?

Mỗi một lựa chọn đều sẽ đại biểu cho một cái giá mà bọn họ phải trả. Nếu cứ thế mà rời đi thì cái giá sẽ là hành động bị thất bại. Nhưng nếu tiếp tục ở lại, khả năng cao bọn họ sẽ bị đoàn diệt ở chỗ này.

Việc cả một đội bị giết sạch ở bên trong chuyện linh dị cũng không phải là chưa từng xảy ra.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch