Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 964: Di Ảnh

Chương 964: Di Ảnh

Sắc mặt Lý Quân khẽ đổi, cuối cùng cắn răng nói:

- Nếu hiện tại mà rời đi thì quá đáng tiếc. Quỷ vực của Cảnh sát quỷ đã bị áp chế, điều này chứng tỏ kế hoạch của giáo sư Vương thành công. Lúc này chúng ta chỉ còn thiếu bước xác định vị trí của con quỷ nữa là chúng ta có thể đến giai đoạn giam giữ Cảnh sát quỷ và kết thục chuyện linh dị này. Một khi bỏ lỡ cơ hội này... Chúng ta sẽ không còn bất cứ cơ hội nào nữa. Với lại chúng ta chịu không nổi cái giá của lần thất bại này.

Nếu là ở một chỗ khác, vậy rút lui chính là rút lui.

Nhưng ở đây thì lại khác, ở phía sau lưng của bọn họ là một tòa thành thị. Bọn họ không được phép để cho nó bị cuốn vào bên trong chuyện linh dị. Nếu không hậu quả của nó sẽ còn kinh khủng hơn gấp 10 lần so với chuyện linh dị của quỷ chết đói.

"Đây không phải là định liều mạng hay sao?"

Những người khác đều run rẩy trong lòng khi nghe Lý Quân đưa ra quyết định.

Từ trong lời nói của Lý Quân, không khó để hiểu được rằng hắn ta đang quyết tâm muốn giam giữ Cảnh sát quỷ cho bằng được. Cho dù bọn họ có bị diệt đoàn cũng thế.

Giờ khắc này.

Không một ai trong đám người mở miệng nói chuyện, nhưng ở bên trong hoàn cảnh cực kỳ yên tĩnh kia lại đột nhiên xuất hiện một tiếng bước chân, nó vang lên ở căn phòng bên cạnh.

Tiếng bước chân xuất hiện khiến cho bọn họ đồng loạt nín thở, rồi quay ngoặt đầu nhìn về phía đối diện của hành lang.

Năm người, không một ai di chuyển, hay làm ra động tác nào khác.

Nhưng tiếng bước chân kia vẫn tiếp tục vang vọng.

Tiếng chân ngột ngạt, cứng ngắc, nặng nề, không giống của người sống, mà giống như một cỗ thi thể đang di chuyển vậy.

- Két!

Cửa của căn phòng sát vách giống như bị thứ gì đó đẩy ra vậy, khiến cho chiếc móc xích cũ kỳ phát ra tiếng vang, nó kinh động đến thần kinh của đám người.

Quỷ!

Suy đoán lúc trước của Tô Phàm là chính xác, quỷ thật sự ở trên tầng hai.

Chỉ là căn phòng đầu tiên mà Liễu Tam mở ra và nhìn thấy 5 cỗ thi thể bằng giấy đã ảnh hưởng đến hành động của đám người, nếu không làm sao bọn họ lại bỏ qua căn phòng kia được.

Lúc này mọi người đã làm tốt chuẩn bị để chống đỡ lệ quỷ tập kích.

Nhưng khi ngay khi chiếc cửa gỗ của căn phòng thứ hai mở ra được một nửa thì dừng lại.

Thông qua cái khe cửa vừa được mở ra kia, bọn họ không nhìn thấy cái gì ở bên trong cả. Bên trong chỉ là một mảng đen kịt, đồng thời tiếng bước chân ở bên trong cũng biến mất.

"Để tôi qua đó."

Liễu Tam không nói gì, chỉ ra hiệu cho người khác rồi sau đó đi qua căn phòng bên kia.

Khoảng cách giữa hai căn phòng khá gần, tầm 5 mét, nên chỉ cần đi thêm mấy bước là có thể đưa tay mở cánh cửa gỗ kia ra được.

Liễu Tam tự tin bản thân có thể sống sót khi bị lệ quỷ tập kích, hắn ta đây là đang dùng mạng để đi đò tin tức. Dù sao bên trong căn phòng kia cũng chưa chắc là Cảnh sát quỷ, cho nên không thể dùng quy luật của Cảnh sát quỷ để đi đối phó với thứ bên trong.

Ngay khi Liễu Tam chuẩn bị hành động, thì Lý Quân đột nhiên giữ hắn ta lại, đồng thời lắc đầu.

Liễu Tam nhíu nhíu mày hỏi:

- Vì sao?

Lý Quân lạnh nhạt không nói, chỉ lấy quỷ nến ra sau đó thắp nó.

Nếu suy đoán của Liễu Tam là thật, bọn họ đã từng đi qua chỗ này, vậy khả năng cao là hành động lần này của Liễu Tam cũng giống như những lần trước mà bọn họ không nhớ kia? Liễu Tam sẽ chết ở chỗ này, sau đó để lại đây một con người giấy.

Nếu đã như thế, vì sao bọn họ lại không thay đổi phương án hành động. Khả năng cao điều này sẽ ảnh hưởng đến kết quả đằng sau.

Cho nên bất kể có tồn tại việc khởi động lại không có trong trí nhớ kia không, thì Lý Quân phải làm ra hành động nhằm phá vỡ quy luật hành động bình thường.

Quỷ nến, là thứ có thể đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người.

Và hiện tại cũng không có lý do gì để tiết kiệm.

Sau một giây.

Quỷ nến được nhóm lên, trong nháy mắt cỗ khí tức âm lãnh ở xung quanh nhanh chóng bị xua tan.

Thế nhưng ngay khi Lý Quân nhìn thấy tốc độ cháy của quỷ nến, tròng mắt của hắn ta nhanh chóng co rụt lại.

- Không đúng, tốc độ thiêu đốt.

Bởi vì tốc độ thiêu đốt rất chậm.

Loại tốc độ này không giống như việc ở xung quanh có quỷ.

- Cùng nhau tiến lên.

Lý Quân khẽ gầm một tiếng, sau đó nhanh chóng tiến lên trước, rồi đưa chân đá văng chiếc cửa gỗ kia.

Một tiếng rầm vang lên ở bên trong căn phòng tối tăm.

Chỉ trong chớp mắt, 5 người nhanh chóng xông vào.

Ánh nến xua tan đi hắc ám, đồng thời cũng cho bọn họ lòng tin sẽ không bị đoàn diệt.

Nhưng khi bọn họ xông vào bên trong căn phòng, thì không hề nhìn thấy bất cứ ai cả. Bên trong chỉ có một số món đồ dùng thông thường đã cũ kỹ, và một số nông cụ hoen gỉ vì không sử dụng từ lâu.

Có người thét lên vì kinh ngạc.

- Không có gì cả? Sao có thể chứ.

Rõ ràng vừa này trong này còn xuất hiện tiếng bước chân, hơn nữa bọn họ cũng nhìn thấy cửa phòng bị người ta mở.

- Bịch!

Nhưng đúng lúc này.

Có một bức tranh cũ kỹ treo trên tường đột nhiên rơi xuống.

Đây là bức tranh vẽ một ông lão. Ở nông thôn trước khi chết đi những người già sẽ chụp một bức ảnh, để sau khi chết đặt di ảnh ở trong nhà. Cho nên bức ảnh này khá phổ biến.

Bức ảnh bị rơi xuống kia nằm yên tĩnh trên mặt đất.

Dưới ánh nến quỷ dị của quỷ nến, bộ dáng của ông lão bên trong bức ảnh kia dần dần trở nên mơ hồ. Một nửa khuôn mặt của ông lão bị bao phủ trong bóng tối, không thể nhìn rõ. Nhưng dựa vào nửa khuôn mặt còn lại có thể thấy được, ông lão kia đang mỉm cười. Nhìn qua thì thấy nụ cười này khá hòa ai, nhưng lại khiến cho người ta có một cảm giác rùng mình.

Mà ở bên cạnh bức di ảnh còn có một ít chữ viết, nhưng bọn họ nhìn không rõ lắm.

Hình như là thời gian sinh ra và chết đi của ông lão, hay là do con cháu ghi cái gì gì đó.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch