Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 965: Khung Cảnh Quỷ Dị

Chương 965: Khung Cảnh Quỷ Dị

Một bức ảnh?

Không, đúng ra mà nói thì đây là một bức di ảnh.

Tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía bức di ảnh, trên mặt dần trở nên ngưng trọng, nhưng cũng có chút chần chờ.

Ở bên trong căn phòng này, tấm di ảnh kia là thứ quỷ dị duy nhất. Chẳng lẽ những tiếng động vừa nãy cũng là do tấm di ảnh này gây ra?

Nhìn lấy khuôn mặt tối tăm của ông lão bên trên tấm di ảnh, không hiểu sao trong lòng bọn họ xuất hiện một cảm giác rùng mình.

Chắc chắn đây không phải là Cảnh sát quỷ.

Trong đầu mọi người đều có ý nghĩ như vậy, đồng thời cam đoan nó ở trong lòng.

Bởi vì bọn họ đã biết rõ tin tức có liên quan đến Cảnh sát quỷ rồi, điều khiến cho nó trở nên khó giải chỉ là việc giam giữ còn những cái khác cũng không quá khó. Nhưng thứ này... Dường như là thử quỷ dị nào đó mà trước giờ bọn họ chưa từng gặp.

- Lại phát hiện ra một con quỷ mới hay sao?

Lý Quân nhíu mày, hắn ta không dám đi đến gần, mà liếc mắt nhìn cây quỷ nến ở trong tay.

Tốc độ thiêu đốt của quỷ nến vẫn rất ổn định, bởi vậy có thể thấy rõ xung quanh không hề có quỷ.

Thế nhưng, nếu chỗ này không có quỷ, vậy tấm di ảnh quỷ dị kia là cái gì?

Tin tức nhận được không khớp nhau.

- Mặc kệ tấm di ảnh này có vấn đề hay không. Cách ổn thỏa nhất là giam nó lại, tránh cho đến lúc mấu chốt lại xảy ra chuyện.

Liễu Tam lập tức nói, sau đó nhanh chóng lấy một cái túi mà hắn ta mang theo từ nãy đến giờ.

Cái túi này được làm từ vàng.

Bởi vì độ dẻo của vàng rất tốt, cho nên thứ này rất thích hợp để mang theo bên người.

Tô Phàm cầm chiếc điện thoại di động với màn hình đang sáng ở trong tay.

- Có lý, trước tiên cứ giam thứ này lại đã, sau đó rời khỏi căn phòng. Chỗ này có chút quỷ dị, tôi có một dự cảm không được tốt.

Trên màn hình, trò chơi vẫn đang diễn ra, nhưng nhân vật chính bên trong trò chơi lại liên tục tử vong một cách khó hiểu.

Chết quá kỳ lạ, không thể nào tìm ra được bất cứ manh mối náo cả, dù chỉ một chút cũng không.

Việc nhân vật trong game chết một cách bất đắc kỳ tử như này diễn ra khá thường xuyên đối với Tô Phàm. Bình thường, mỗi khi nó chết thì đều biểu hiện ở xung quanh đang rất nguy hiểm. Nếu là trường hợp bình thường thì hắn ta sẽ không bao giờ đi vào những chỗ như này. Nếu không phải hiện tại đang có nhiệm vụ quấn lấy thân, thì có lẽ hắn ta đã nhanh chóng rời xa khỏi chỗ này rồi.

Cô gái trang điểm dày đặc kia nhẹ nhàng nói:

- Khá thú vị đấy, quỷ biến mất, di ảnh thần bí xuất hiện... Sự biến hòa càng lúc càng lớn, đây không còn là chuyện linh dị Cảnh sát quỷ đơn thuần nữa. Có lẽ thứ mà chúng ta đối mặt không phải là Cảnh sát quỷ, mà là một thứ nào đó. Nhân tố không xác định có quá nhiều.

Trong khi cô gái kia đang nói chuyện, Liễu Tam đã đi đến gần và nhặt bức di ảnh kia lên.

Lý Quân nhắc nhở:

- Cẩn thận một chút.

Liễu Tam nhìn qua, sau đó bình tĩnh nói:

- Quỷ nến đang cực kỳ ổn định nên tạm thời sẽ không có nguy hiểm.

Năng lực đối kháng với nguy hiểm của hắn ta khá mạnh, cho nên ở trong nhóm chỉ có mỗi mình hắn ta có thể tiếp xúc với những thứ đáng sợ như này mà không cần phải kiêng nể gì cả. Nếu đổi lại là người khác, rất có thể đã bị quỷ tập kích và chết ngay tại chỗ rồi.

- Không có việc gì thì tốt.

Ngay khi Liễu Tam đang chuẩn bị cất tấm di ảnh này vào túi, thì hắn ta đột nhiên khẽ di một tiếng, sau đó dừng động tác đang làm.

Tô Phàm ở bên cạnh tò mỏ hỏi:

- Sao vậy.

- Không sao, có vẻ như tôi vừa phát hiện ra cái gì đó.

Liễu Tam nhìn thấy bên trên di ảnh có chút tro bụi, khiến cho một số nội dung bị che khuất. Thấy vậy hắn ta liền đưa tay lau nhẹ lớp tro bụi đi, hắn ta muốn xem toàn bộ nội dung của bức di ảnh. Bởi vì hắn ta cảm thấy bối cảnh ở phía sau bức di ảnh có hơi quen quen.

Bởi vì bị lau đi lớp tro bụi cho nên bối cảnh ở phía sau bức di ảnh đã được lộ ra.

Trong ảnh là một ông lão, mặt mũi nhăn nheo, mặt mũi âm u đầy tử khí, giống như ảnh chụp của một cỗ thi thể vậy. Nhưng hai mắt lại đang trợn tròn, miệng mỉm cười, giống như đang liếc nhìn xung quanh vậy. Bất cứ ai, nhìn vào tấm ảnh từ góc độ nào, thì đều có cảm giác ông lão kia cũng đang nhìn lại bản thân, khiến cho người ta cảm thấy một cỗ ớn lạnh ở trong lòng.

Mà bối cảnh phía sau của bức di ảnh này là một căn nhà tối tăm, không một chút ánh sáng.

Cánh cửa tầng một của căn nhà này đang rộng mở, bên trong nó là một mảng đen kịt, mà nó giống y như đúc với căn nhà bọn họ đang đứng vào lúc này. Dường như bức di ảnh này được chụp ở phía trước căn phòng này vậy.

Mí mắt Liễu Tam nhấp nháy mấy cái, lực chú ý của hắn ta không phải là căn nhà giống y như đúc với căn nhà bọn họ đang đứng, mà là ở phía sau ông lão kia đang đứng mấy người.

Bên trái hai người, bên phải ba người.

Tất cả có 5 người.

Bóng dáng của năm người ở bên trong khá mơ hồ, chỉ nhìn thấy hình dạng bề ngoài thôi. Giống như một bức tranh sơn dầu vậy, không thể nào nhìn rõ ràng được. Nhưng hắn ta vẫn có thể nhìn ra được từng điểm đặc thù của từng người ở bên trong.

Bên trong có một người ngũ quan khá mơ hồ, nhưng sắc mặt lại vàng như nến. Ở trên người của một người khác lại đang cầm một ngọn nến, bên trên ngọn nến là ánh lửa màu xanh lục. Một người khác lại đang cầm một chiếc điện thoại di động...

- Đây là năm người chúng ta...

Con người Liễu Tam co rụt lại, hắn ta cảm thấy da đầu đang sắp bị nổ tung, trong lòng xuất hiện một loại cảm giác lạnh lẽo không tên.

Nỗi hoảng sợ này còn lớn hơn rất nhiều so với khi hắn ta nhìn thấy 5 con người giấy giống hắn ta chết ở bên trong căn phòng lúc trước.

- Sao có thể chứ, 5 người chúng ta cũng nằm trong bức ảnh?

Lý Quân sợ xảy ra nguy hiểm, nên cầm quỷ nến đi lại gần. Khi chứng kiến cảnh tượng như vậy cũng tỏ ra kinh nghi bất định.

- Lúc nào? Chuyện này xảy ra từ lúc nào thế, đang đùa cái gì chứ. Vậy mà chúng ta lại chụp chung một bức ảnh với quỷ?

Tô Phàm cũng tiến lại gần để nhìn, trong lòng hắn ta bắt đầu xuất hiện cảm giác bất an.,

Bởi vì bức di ảnh quỷ dị này đang biểu thị điều gì đó.

Chụp ảnh?

Cầm bức di ảnh, Lý Quân lập tức nghĩ đến chiếc máy chụp ảnh ở bên trong tổng bộ. Nghe nói thứ kia có thể chụp được quỷ, đồng thời có thể giam giữ chúng nếu chụp thành công.

Nhưng rõ ràng bức di ảnh này cũng không phải do quỷ máy ảnh chụp ra. Dù sao hiện tại thứ này cũng đang ở bên trong kho của tổng bộ, bọn họ không mang nó theo trong lần hành động này.

Nhất định có nguyên nhân nào đó đã tạo ra chuyện này.

- Liễu Tam, đừng nhìn nữa, nhanh chóng thu nó lại rồi chúng ta rút lui khỏi đây.

Lý Quân không thể nào hiểu được loại cảm giác quỷ dị này là như thế nào. Nên hắn ta quyết định làm chuyện này cho dứt khoát một chút, trước tiên cứ xử lý xong chuyện trước mắt đã rồi tính sau.

Liễu Tam nhanh chóng bỏ bức di ảnh quỷ dị kia vào bên trong một chiếc túi, sau đó phong kín nó và xoay người rời đi.

- Nhanh chóng đuổi theo, đã thăm dò xong căn phòng này rồi, chúng ta không cần lãng phí thời gian ở đây nữa. Đi đến ngôi nhà khác thôi, nhất định phải tìm ra được Cảnh sát quỷ.

Những người khác đều nhịn không được nữa, bọn họ đều muốn nhanh chóng đi ra khỏi căn phòng trọ quỷ dị này.

Mặc dù những căn nhà khác ở bên trong thôn Hoàng Cương khá khủng bố, nhưng ít ra cũng có thể hiểu được tình hình bên trong. Nếu không phải có quỷ thì cũng là không có quỷ. Nếu bên trong có quỷ thì bọn họ chỉ cần xác định xem nó có phải Cảnh sát quỷ hay không là được. Nhưng ở bên trong căn nhà này lại cực kỳ quái dị, bọn họ không thể nào biết được bên trong có quỷ hay không.

Trong căn nhà này lại có 5 con người giấy bị chết của Liễu Tam, lại có một bức di ảnh tự động rơi xuống, cùng với việc xuất hiện 5 người bọn họ bên trong bức ảnh...

Thế nhưng khi bọn họ muốn đi ra khỏi căn nhà này, thì tình huống trước mắt lại khiến bọn họ phải dừng chân lại.

Ở tại một chỗ cách đó không xa phía trước cổng chính đang có một bóng đen hình người đưa lưng về phía bọn họ. Thân thể của cái bóng này cứng ngắc, không hề nhúc nhích. Nhưng từ cái bóng kia bọn họ có thể nhận ra được, người phía xa xa kia là một ông lão.

Bóng lưng của ông lão, ở phía sau là căn nhà tối tăm cùng 5 người bọn họ...

Cảnh tượng như vậy?

Ngay lập tức năm người Lý Quân, Liễu Tam, Tô Phàm đều tỏ ra kinh hãi.

Quả thực cảnh tượng lúc này giống y như đúc với tấm di ảnh lúc trước.

Chẳng lẽ người chết ở bên trên bức di ảnh kia không phải là ông lão, mà chính là 5 người bọn họ?

Điều bết bát nhất chính là, ngọn quỷ nến đang nằm trong tay của Lý Quân, đúng lúc này lại đang thiêu đốt một cách kịch liệt. Giống như nó đang muốn chống đối lại một loại lực lượng quỷ dị, đáng sợ nào đó vậy. Đồng thời độ dài của nó đang dần dần ngắn lại, bằng mắt thường có thể nhìn thấy rõ.

Tốc độ thiêu đốt của quỷ nến trở nên kịch liệt. Điều này chứng tỏ.

Quỷ đang ở đâu đó xung quanh.

- Hiện tại có chút không ổn...

Sắc mặt Tô Phàm trở nên khó coi, gắt gao cầm điện thoại di động ở trong tay.

Hiện tại hắn ta đã hiểu được vì cái gì nhân vật bên trong game lại không thể nào thông qua được màn chơi này. Cứ đến một lần là chết một lần, dù có phục sinh bao nhiêu lần cũng đều như thế.

Từ đầu đến cuối đám người bọn hắn chưa bao giờ thoát ra khỏi nguy hiểm.

Quỷ, đang ở đâu đó bên cạnh bọn họ.

Mà giờ khắc này.

Ở bên ngoài mảnh quỷ vực kia.

Dương Gian đã ăn xong xâu thịt nướng ở trong tay, thế nhưng hắn vẫn chưa nhìn thấy bất cứ chuyển biến tốt đẹp nào cả.

Quỷ vực của quỷ họa vẫn còn, điện thoại cũng không nhận được bất cứ tin tức nào cả.

Mà kể từ khi bắt đầu hành động đến này cũng đã hơn ba tiếng rồi.

Phải nói là thời gian đã có hơi lâu.

- Thất bại rồi sao?

Dương Gian vứt que tre xuống đất, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Hắn cũng từng xử lý qua rất nhiều chuyện linh dị, đối với những việc khác có lẽ hắn sẽ không đủ nhạy cảm để nhận biết, nhưng đối với chủ đề này thì hắn là người có đủ quyền để lên tiếng.

Dựa theo kinh nghiệm xử lý chuyện linh dị của hắn, chắc chắn đám người do tổng bộ phái ra để xử lý Cảnh sát quỷ đã gặp phải phiền phức rồi.

Có lẽ đã bị đoàn diệt.

Có lẽ là đang cầm cự, sống tạm bợ.

Nhưng cũng có thể đã chết mất một ít, chỉ còn lại một vài người.

Nhưng bất kể là như thế nào, chỉ cần không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, thì lần hành động này đã coi như thất bại.

Hai chuyện linh dị cấp S va chạm với nhau, đúng là rất nguy hiểm.

- Thôi về chuẩn bị để đi chùi đít thôi. Hi vọng tên Vương Tiểu Minh có chuẩn bị một số thủ đoạn đằng sau, nếu không sẽ gặp phiền toái lớn đây.

Dương Gian quay người định rời đi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch