Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 984: Quay Đầu

Chương 984: Quay Đầu

Ngay khi Dương Gian trở về khách sạn Bình an, chuẩn bị nghỉ ngơi và chờ đợi.

Thì ở ngoại ô thành phố, nguy hiểm vẫn còn đang tồn tại. Thậm chí đối với một số người mà nói, hiện tại còn nguy hiểm hơn rất nhiều so với lúc trước. Mặc dù cục diện có lẽ sẽ tốt hơn nhiều, nhưng quỷ vẫn còn chưa rời đi, chứ đừng nói chi đến việc xử lý xong.

Ánh sáng do quỷ nến phát ra cực kỳ quái dị.

Giống như hai đám sương mù đen sì sì vậy, chúng ngưng tụ lại, không hề tán đi. Ở bên trong hai đám sương mù này là bóng dáng của hai người dẫn đường. Lúc này cả người Chung Sơn đã trở nên căng cứng tới cực điểm.

Bởi vì ánh sáng của ngọn quỷ nến trong tay hắn ta đang giảm dần. Cây quỷ nến màu trắng chỉ còn lại có một chút, cùng lắm là cháy được tầm 10 phút nữa mà thôi, là sẽ bị cháy sạch, khi đó ánh nến có khả năng hấp dẫn quỷ sẽ bị dập tắt.

Hắn ta biết dù cây quỷ nến ở trong tay có bị tắt cũng sẽ không mang lại bao nhiêu nguy hiểm.

Nhưng cây quỷ nến trên lưng Quách Phàm ở phía sau thì lại khác.

Hiện tại cây quỷ nến trên lưng Quách Phàm đang có nhiệm vụ hấp dẫn năm con quỷ, một khi nó bị tắt thì sẽ có nguy hiểm do 5 con quỷ kia bị mất khống chế. Mà hai bên đứng gần nhau như vậy, thì khi 5 con quỷ kia bị mất khống chế, hậu quả của nó như nào thì không cần nói cũng biết.

Hiện tại trong lòng Chung Sơn nóng như lửa đốt.

"Bên phía Trần Nghĩa hành động như nào rồi? Có tốt không đây?"

Muốn thay một cây quỷ nến khác thì Trần Nghĩa cần phải hành động. Chỉ khi nào bên phía của Trần Nghĩa thành công thay quỷ nến thì Chung Sơn mới có thể thở pháo được, sau đó kết hợp với những vị ngự quỷ nhân khác để hoàn thành công việc dẫn đường cho quỷ.

Mà vị ngự quỷ nhân đã được tổng bộ an bài đến rồi, hiện tại đang cầm quỷ nến chờ ở phía trước, bất cứ lúc nào cũng có thể thắp nó lên.

Nhưng nếu quá trình chuyển giao này diễn ra không thuận lợi, hoặc không thể nào thắp thêm quỷ nến khi cây quỷ nến trên lưng Quách Phàm bị tắt. Thì người cầm quỷ nến chỉ còn lại Chung Sơn, và Trần Nghĩa sẽ ngay lập tức bị quỷ giết chết.

Có thể nói chỉ cần một trong các khâu phạm phải sai lầm thì tất cả mọi người sẽ phải tiếp xúc trực diện với quỷ.

Khi đó bọn họ chắc chắn phải tự thân đứng ra đối kháng với quỷ.

"Sao lại không có động tĩnh nhỉ?"

Ở một chỗ cách đó khoảng mười mấy mét, sắc mặt Trần Nghĩa đang cực kỳ ngưng trọng, chăm chú nhìn vào Quách Phàm, sau đó đi lại gần.

Hiện tại Quách Phàm đã không phải là Quách Phàm nữa rồi, khả năng cao con quỷ trong người hắn ta đã bị khôi phục, còn Quách Phàm thực sự thì đã chết. Còn tên này chết như thế nào thì Trần Nghĩa không biết. Hiện tại, nhiệm vụ của Trần Nghĩa chỉ có một, đó chính là hoàn thành việc thay đổi quỷ nến.

Hiện tại Trần Nghĩa không còn phát hiện ra chút xíu sự sống nào từ trên người của Quách Phàm nữa. Điều này chứng tỏ Quách Phàm đã bị quỷ hoàn toàn thay thế rồi. Bởi vì nếu còn có một tia ý thức thì chắc chắn hắn ta sẽ ra hiệu gì gì đó, chứ không thể nào có chuyện im lặng như vậy suốt nãy giờ.

Cho nên tâm trạng của Trần Nghĩa lúc này khá là nặng nề.

Chỉ là hiện tại dù hắn ta có cảnh giác đi nữa cũng vô dụng, hắn ta nhất định phải hành động, mà một khi hành động thì có nghĩa hắn ta sẽ phải gánh chịu tất cả nguy hiểm.

Chỉ cần không cẩn thận một chút thôi là sẽ bị quỷ giết chết ngay.

Với chuyện linh dị ở cấp độ này, Trần Nghĩa không đủ tự tin để chắc chắn rằng bản thân có thể chịu nổi một kích của quỷ.

"Không thể chờ thêm được nữa, hiện tại Quách Phàm đã không còn bất cứ động tĩnh nào nữa rồi. Như vậy mình sẽ không cần phải đổi phó với hắn ta ngay lập tức, trước tiên cứ thay cây quỷ nến mới đã rồi tính sau."

Trần Nghĩa yên lặng đi đến bên cạnh Quách Phàm.

Hắn ta nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch và sắc mặt quỷ dị của Quách Phàm, không hiểu sao trong lòng hắn ta lại có một loại cảm giác cực kỳ khó chịu.

Có lẽ đây là dấu hiệu khi hắn ta đứng gần quỷ, cho nên sẽ nhận phải một chút ảnh hưởng của nó.

Hoặc là do Trần Nghĩa quá lo lắng, bởi vì từ nãy đến giờ mấy con quỷ này không hề có bất cứ hành động dị thường nào cả. Cho nên hắn ta lo là trong thời điểm thay quỷ nến then chốt, chúng sẽ xuất hiện dị thường...

Áp lực cực lớn khiến cho trong lòng Trần Nghĩa không khỏi xuất hiện một số điều lo lắng lung tung.

Nghĩ thì nghĩ, nhưng động tác của Trần Nghĩa không chậm chút nào.

Giờ phút này, trong tay Trần Nghĩa đang cầm một cây quỷ nến màu trắng. Cây quỷ nến này gắn lên trên giá nến, cái giá nến cũng được làm bằng vàng. Nó có thể ngăn cản sự ăn mòn của lực lượng linh dị, đồng thời cũng vì có thể dễ dàng găm nó lên trên người của quỷ, đảm bảo cho suốt quãng đường này nó sẽ không bị rớt xuống.

Ở trên bờ vai của Quách Phàm, cây quỷ nến lúc trước đã sắp cháy sạch rồi. Hiện tại ánh nến đang chập chờn bất định, có thể nói nó sẽ tắt bất cứ lúc nào.

Trong đầu Trần Nghĩa bắt đầu lên kế hoạch để thay đổi quỷ nến.

"Đầu tiên sẽ phải thổi tắt ngọn quỷ nến ở trên vai Quách Phàm, sau đó nhân dịp những con quỷ sau lưng còn chưa rời đi phải nhanh chóng thắp được ngọn quỷ nến thứ hai lên để tiếp tục hấp dẫn chúng. Tiếp đến phải cắm được cây quỷ nến mới vào vai của Quách Phàm trong quãng thời gian ngắn nhất. Sau khi hoàn tất phải nhanh chóng nghĩ cách rời đi khỏi chỗ đó, tránh bị quỷ giết chết."

Toàn bộ quá trình phải làm gọn gàng, nhanh chóng, đồng thời không được sai sót hay nhầm lẫn.

Còn vì sao phải thổi tắt ngọn quỷ nến ở trên người của Quách Phàm?

Điều này khá đơn giản.

Nếu Trần Nghĩa thắp cây quỷ nến mới trước khi thổi tắt cây quỷ nến cũ, như vậy lúc đó sẽ có hai cây quỷ nến cùng cháy ở một chỗ.

Lúc đó khả năng cao là việc điệp gia hai cây quỷ nến vào cùng một chỗ kia sẽ không còn hấp dẫn lệ quỷ đơn thuần nữa, mà có thể khiến cho quỷ tập kích người cầm nến mà không cần phải thông qua quy luật giết người của nó.

Giờ phút này Trần Nghĩa cẩn thận từng li từng tí điều chỉnh vị trí, đi đến bên cạnh người Quách Phàm.

Hắn ta lấy ra một cái bật lửa, sau đó bật nó lên.

Ánh lửa bình thường trở nên cực kỳ nhỏ bé khi được thắp sáng ở những chỗ như này. Nó chẳng khác gì một sợi huỳnh quang ở trong đêm tối vậy. Không một chút thu hút, đồng thời còn giống như có thể tắt bất cứ khi nào.

"Tốt lắm, không có vấn đề gì."

Trần Nghĩa đưa tay đến gần bật lửa và cảm nhận một chút. Mặc dù ánh sáng phát ra không rõ lắm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được độ nóng của nó.

"Vậy thì, bắt đầu thôi... "

Ánh mắt Trần Nghĩa lập tức chuyển đến trên người của Quách Phàm.

Nếu đã lên được kế hoạch và xác định xong tình hình xung quanh, Trần Nghĩa không có lý do gì để do dự nữa, hắn ta lập tức bắt tay vào hành động.

Hắn ta lập tức bước lên phía trước mấy bước để tiếp cận đến Quách Phàm.

Lúc này trên người của Quách Phàm đang toát ra một cỗ khí tức âm lãnh, khiến cho người ta có một cảm giác giống như đang ở trong hầm băng vậy. Mặc dù con quỷ này không có bất cứ phản ứng nào, tựa như một thứ vô hại. Nhưng đủ loại dấu hiệu cho thấy, thứ này cực kỳ nguy hiểm. Chỉ là hiện tại còn chưa có ai phát động điều kiện tấn công của nó mà thôi.

Trần Nghĩa không có thổi tắt ngọn quỷ nến đang cháy kia, mà trực tiếp đưa tay bóp tắt ánh nến.

Lúc này.

Cây quỷ nến đang cắm ở bờ vai Quách Phàm lập tức bị bóp tắt.

Ngay lập tức hắc ám ở xung quanh tan đi, giống như có một luồng ánh sáng mới xua tan đi hắc ám ở xung quanh vậy.

Lúc này, Trần Nghĩa có thể nhìn thấy được năm cái bóng mơ hồ đang ở cách đó không xa....

Từ đầu đến cuối, 5 con quỷ kia đều ở gần đây, không hề rời đi.

Nhưng hiện tại Trần Nghĩa không có thời gian để suy nghĩ bất cứ chuyện gì nữa, hắn ta cần phải nhanh chóng thắp quỷ nến lên, sau đó hoàn thành việc tiếp lửa này.

Thế nhưng ngay khi hắn chuẩn bị đưa bật lửa lên để thắp cây quỷ nến, thì lại xuất hiện dị biến.

Ngọn lửa của chiếc bật lửa đột nhiên thu nhỏ lại một cách nhanh chóng, sau đó tắt ngủm mà không có chút dấu hiệu nào.

Việc thắp lửa cho quỷ nến không thành công.

- Hả?

Thấy vậy, con ngươi của Trần Nghĩa đột nhiên co rụt lại.

Dường như cảm nhận được cái gì đó, Trần Nghĩa hơi ngẩng đầu lên, không biết từ lúc nào, vốn dĩ quay mặt đi về phía trước, lúc này Quách Phàm lại đang xoay người lại và đối mặt với hắn ta.

Khuôn mặt trắng bệch không chút huyết sắc, hai con mắt trống rỗng vô thần kia giống như đang nhìn chằm chằm vào hắn ta vậy.

Trong nháy mắt.

Lông tơ của Trần Nghĩa dựng hết lên, hắn ta bắt đầu cảm giác được xung quanh đang có một cỗ âm hàn đáng sợ nào đó xâm nhập vào trong cơ thể, khiến cho máu của hắn ta gần như đông lại.

Không biết là do hắn ta hoảng sợ, hay là vì tiếp xúc quỷ quá gần mà lại cảm nhận được cỗ khí tức lạnh lẽo đó.

Nhưng hiện tại Trần Nghĩa biết điều mà hắn ta lo lắng nhất đã xảy ra. Quả nhiên, ngay khi mất đi sự hấp dẫn của ánh nến, thứ này không còn là một vật vô hại như lúc trước nữa.

Chỉ sợ hiện tại thứ này đã để mắt đến hắn ta rồi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch