Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 985: Quỷ Da Trần Nghĩa 1

Chương 985: Quỷ Da Trần Nghĩa 1

Tất cả mọi biến hóa đều chỉ diễn ra trong nháy mắt.

Tốc độ hành động của Trần Nghĩa là rất nhanh. Kể từ khi bóp tắt quỷ nến, đến khi bắt đầu thắp ngọn quỷ nến mới, mọi việc đều làm một cách mạch lạc và có trình tự. Mọi chuyện chỉ cần không đến ba giây là có thể hoàn thành xong. Nhưng mà dù hành động của hắn ta có nhanh đi nữa thì cũng không bằng tốc độ phát sinh dị biến được.

Chiếc bật lửa ở trong tay đã bị tắt, tay còn lại của hắn ta vẫn còn đang cầm chặt lấy cây quỷ nến màu trắng bệch như da của người chết kia.

Nương theo mùi thi thối nhàn nhạt, cùng cỗ khí tức âm lãnh tới mức khiến cho người ta phải đông cứng kia đang kích tích giác quan của Trần Nghĩa không ngừng. Lúc này hắn ta đã biết được, tất cả những điều này là do sự ảnh hưởng của con quỷ trước mặt. Đồng thời loại lạnh lẽo này cũng không phải lại theo ý nghĩa vật lý, bởi vì bản thân Trần Nghĩa cũng là một vị ngự quỷ nhân.

Vốn dĩ nhiệt độ cơ thể của hắn ta rất thấp, cho nên dù có đứng ở bên trong hầm băng thì hắn ta cũng không hề cảm nhận được chút lạnh lẽo nào.

Vậy mà hiện tại, Trần Nghĩa lại cảm nhận được cơ thể của hắn ta gần như muốn đóng băng vậy.

Thế nhưng, mặt đất, cảnh vật ở xung quanh lại không hề có chút thay đổi nào, không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy tất cả những thứ đó đang đóng băng.

Quách Phàm xoay người lại, ở trên khuôn mặt trắng bệch như người chết kia của hắn ta không có bất cứ biểu lộ nào. Đây thực sự là một khuôn mặt của người chết, việc thân thể đang không ngừng tỏa ra những cỗ khí tức âm lãnh, giống như nó đang chứng minh cho Trần Nghĩa thấy, nó là một người chết thực sự vậy. Nó chỉ là một cỗ thi thể đang di chuyển mà thôi, đồng thời nó khác xa so với những người bình thường.

Nhưng, những cái đó cũng không phải là thứ đáng sợ nhất...

Sau khi cơn kinh dị ngắn ngủi qua đi, Trần Nghĩa lập tức phản ứng lại, con người của hắn ta co rụt, sau đó nhanh chóng lùi ra phía sau, đồng thời la lớn:

- Chuẩn bị thay người.

- Nhận được.

Ở chỗ nào đó bên trong bóng tối vang lên tiếng trả lời.

Đây là vị ngự quỷ nhân do tổng bộ an bài đến để thực hiện kế hoạch.

Bởi vì kế hoạch lần này cực kỳ nguy hiểm, với lại bên phía tổng bộ cũng cân nhắc đến việc sẽ xảy ra chuyện khi thay đổi quỷ nến, cho nên sớm chuẩn bị sẵn người để tiếp ứng.

"Xong."

Nghe được câu nói kia của Trần Nghĩa, Chung Sơn ở phía trước lập tức tỏ ra kinh hãi.

Hắn ta không có quay đầu lại cho nên không biết được tình hình ở phía sau, chỉ biết là hiện tại Trần Nghĩa đang thực hiện kế hoạch thay quỷ nến mà thôi.

Vốn cho rằng Trần Nghĩa sẽ thuận lợi thay đổi sang cây quỷ nến thứ hai, nhưng thật không ngờ điều mà hắn ta lo lắng đã xảy ra.

Lúc này Chung Sơn đột nhiên quay đầu nhìn lại.

Con ngươi của hắn ta nhanh chóng co rụt lại.

Hắn ta nhìn thấy bóng lưng của Quách Phàm và Trần Nghĩa. Lúc này trong tay Trần Nghĩa cầm một cây quỷ nến chưa được thắp và đang chuẩn bị rút lui. Thế nhưng điều khiến hắn ta cảm thấy hoảng sợ chính là, ở phía sau hai người kia, 5 con quỷ đang đồng loạt bỏ qua hết toàn bộ mọi thứ, mà chạy về phía hắn ta.

Giờ phút này trong lòng Chung Sơn muốn mắng thật to.

"Con mẹ nó, Trần Nghĩa, anh muốn hại chết tôi hay sao vậy?"

Bởi vì hắn ta nhìn thấy ngọn quỷ nến trên vai của Quách Phàm đã bị bóp tắt, nhưng cây quỷ nến trong tay của hắn ta thì chưa. Hiện tại chỗ này chỉ có một cây quỷ nến được thắp sáng là của hắn ta, cho nên hắn ta lập tức thay thế Quách Phàm, trở thành một tấm biển báo giao thông.

"Mình tuyệt đối không được chết ở chỗ này."

Chung Sơn trơ mắt nhìn lấy 5 con quỷ đang đồng loạt đi về phía hắn ta. Hắn ta hiểu được không thể nào để cho cây quỷ nến ở trong tay tiếp tục cháy được. Nếu không, không đến 10 giây nữa thôi là hắn ta sẽ chết.

Dù sao theo như kế hoạch, người dẫn đường sẽ phải là Quách Phàm mới đúng.

Chỉ có tên kia mới có thể hoàn hảo tránh khỏi bị lệ quỷ tập kích mà vẫn có thể dẫn chúng đi đến quỷ trạch.

Thế nhưng, không ai ngờ được rằng, vừa mới ra sân tên gia hỏa kia liền xảy ra chuyện. Nếu không mọi chuyện căn bản sẽ không bết bát đến mức này.

Lúc này, Chung Sơn nhìn lấy cây quỷ nến chỉ còn lại một xíu ở trong tay, hắn ta đang chuẩn bị thổi tắt nó.

Trần Nghĩa vẫn luôn chú ý đến hành động của Chung Sơn. Lúc này thấy thế thì vội vàng quát.

- Không được, hiện tại cậu không thể thổi tắt quỷ nến. Nếu lúc này mà cậu thổi tắt nó thì toàn bộ quỷ sẽ bị mất khống chế ngay.

Chung Sơn gấp gáp nói:

- Khả năng cao là tôi sẽ không thể chịu đựng được tập kích của mấy con quỷ này đâu. Việc tiếp tục để quỷ nến cháy chẳng khác gì là đang khiến tôi chịu chết. Với lại dù tôi có chống cự nổi thì cũng chẳng có bất cứ ý nghĩa nào nữa. Cục diện đã hoàn toàn mất khống chế. Anh hẳn phải hiểu chứ... Cẩn thận.

Hắn ta còn chưa nói xong, thì giọng điệu đột nhiên thay đổi, mang theo vài phần kinh hoàng.

Lúc này, vốn Trần Nghĩa đang nhanh chóng lùi về sau, thân thể hắn ta đột nhiên ngừng lại, sau đó rùng mình một cái.

Một cánh tay cứng ngắc, lạnh lẽo đột nhiên túm lấy cánh tay của hắn ta.

Nhiệt độ từ bàn tay kia truyền lên quần áo, sau đó truyền vào da, lúc này Trần Nghĩa đột nhiên cảm thấy cỗ thân thể này không còn là của hắn ta nữa.

Hắn ta hoàn toàn mất đi không chế, giống như trở thành một cỗ thi thể băng lãnh, ngay cả ý thức và tư duy của hắn ta đều biến mất ở giây phút này.

Con quỷ của Quách Phàm lựa chọn tập kích Trần Nghĩa vào lúc anyf.

Còn việc quỷ luật giết người của nó là gì, thì hiện tại không còn quan trọng nữa.

Bởi vì quỷ đã bắt đầu ra tay tập kích.

"Chết tiệt."

Trong lòng Trần Nghĩa cực kỳ kinh sợ.

Lớp da thịt trên thân thể của hắn ta đột nhiên nhúc nhích, nó giống như một miếng vải rách cũ kỹ vậy. Ở trên lớp da xuất hiện từng vết đen lốm đốm, xanh lấm tấm. Giống như là vết máu ứ đọng vậy. Đồng thời những vết ứ đó đang có dấu hiệu bị hư thối, sau đó nó trở thành nhừng đốm thi ban, không có cách nào chữa khỏi.

Lúc này, Trần Nghĩa đã không còn ngần ngại nữa, hắn ta trực tiếp sử dụng năng lực của lệ quỷ.

Ngay vừa rồi, khi mới tiếp xúc với lệ quỷ, thiếu chút nữa hắn ta đã bị giết chết rồi. Nếu không phải bản thân hắn ta là một vị ngự quỷ nhân, thì có lẽ hiện tại hắn ta đã là một cỗ thi thể, không thể nào còn sống như này được.

Nhưng dù không chết, nhưng hắn ta lại rất khó chịu.

Lúc này, những lớp da trên người Trần Nghĩa nhúc nhích với biên độ càng ngày càng lớn. Giống như ở dưới lớp da thịt kia của hắn ta đang có một ai đó bám vào vậy. Chúng nhúc nhích, sau đó hình thành bộ dạng của tay chân, sau đó là ngũ quan ở dưới lớp da.

Trên thực tế, lớp da thịt này cũng không phải của hắn ta.

Không, đúng ra mà nói, thì phần lớn da thịt trên người của Trần Nghĩa không phải là của hắn ta, mà chính là của một con quỷ.

Quỷ da Trần Nghĩa.

Đây là danh hiệu của hắn ta.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch