Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Kiếm Vương Triều

Chương 341: Sư huynh (1)

Chương 341: Sư huynh (1)





Trong mắt của những người quyền quý chân chính như Nghiêm Tương, việc động kiếm giết người chẳng qua chỉ là thủ đoạn thấp kém nhất, học vấn thật sự phải là bỡn cợt sự cân bằng, khống chế nhiều phương thế lực ở trong tay. Mà với tư cách là một Thái tử, tương lai trở thành người thừa kế vương vị của Đại Tần thì ít nhất phải hiểu rõ được mỗi ý chỉ mình đưa ra sẽ dẫn tới hậu quả gì, kéo theo những biến động lớn như thế nào.

Cung nữ họ Dung tất nhiên còn hiểu những đạo lý này hơn phần lớn người ở Trường Lăng, cho nên khi nghe hồi báo rằng một gã tu hành giả Thất cảnh mạnh mẽ bị Bách Lý Tố Tuyết vốn ít khi lộ diện trực tiếp chém chết giữa đường, khóe miệng của thị cũng chỉ lóe lên một tia vui vẻ âm lãnh và tàn khốc.

Ngay cả một người như Hà Sơn Gian cũng có thể hi sinh tùy ý, vậy thì một gã thiên tài vốn có thân thể ngũ khí quá vượng, sẽ sớm lão hóa thì có đáng gì. Tại Trường Lăng, bất kỳ tu hành giả nào cũng là tài sản riêng của thánh thượng và hoàng hậu, người ngoài nếu muốn sử dụng một khối ngọc thạch trong hoàng cung thì chính là tội chết, nhưng chủ nhân của hoàng cung lại có thể dùng mảnh ngọc thạch đó phủ kín trên mặt đất chỉ để trang trí mà thôi.

Thị tiếc rằng Đinh Ninh không được nhìn thấy tận mắt cảnh tượng Bách Lý Tố Tuyết giết chết Hà Sơn Gian, nếu được như vậy, thị cảm thấy Đinh Ninh sẽ hiểu rõ rằng đối với quyền quý chân chính tại Trường Lăng, sự giãy giụa của hắn chẳng có bất kỳ nghĩa lý gì.

Mân Sơn Kiếm Tông cũng không hề muốn giấu giếm việc tông chủ Bách Lý Tố Tuyết đã lâu chưa từng lộ diện ra tay giết chết Hà Sơn Gian, khi cung nữ họ Dung nhận được hồi báo thì tin tức đó cũng đã lan truyền khắp trên sườn núi.

Hầu hết sư trưởng của các chốn tu hành đến đây quan sát kiếm hội đều khiếp sợ vô cùng.

Mặc dù mấy năm nay Hà Sơn Gian làm việc cho triều đình, đã tiết lộ không ít nội tình của Mân Sơn Kiếm Tông cho hoàng cung ở Trường Lăng, nhưng dù sao đó cũng không phải là thông đồng với quốc gia địch, huống chi hiện giờ Nguyên Vũ Hoàng Đế vẫn còn ở bên trong Mân Sơn Kiếm Tông, rốt cuộc là Bách Lý Tố Tuyết có bao nhiêu lá gan mà dám giết chết Hà Sơn Gian ngay trước mặt Hoàng Đế.

Tịnh Lưu Ly quay đầu nhìn về phía sơn đạo mà thi thể của Hà Sơn Gian nằm xuống.

Ánh sáng trước mặt nàng bỗng bị bóp méo rất nhanh, Bách Lý Tố Tuyết như đi qua một cánh cổng ánh sáng kỳ dị, xuất hiện trước mặt nàng.

Người ngoài không thể nhìn thấy vị tông chủ trong truyền thuyết của Mân Sơn Kiếm Tông này nhưng nàng lại được gặp mặt rất nhiều, cho nên trên mặt nàng không có mấy vẻ bất ngờ. Nàng chỉ kính cẩn thi lễ một cái rồi nói: “Sư tôn.”

“Tên thiếu niên kia rất thú vi, chỉ là người ở đầu đường và cuối đường thường thường vẫn khác nhau.”

“Nếu như có nhiều người muốn nói chuyện cùng tên thiếu niên này đến thế, nhiều tiểu quỷ như vậy, thế thì cứ để cho họ nói hết, để cho tiểu quỷ hiện hình nhiều hơn một chút đi.”

Mặt Bách Lý Tố Tuyết như phủ băng, hắn nhìn qua Tịnh Lưu Ly nói hai câu đó rồi xoay người, biến mất trong làn ánh sáng bị bóp méo.”

Tịnh Lưu Ly cúi thấp đầu trầm ngâm một lát, đã hiểu rõ được ý tứ trong lời nói của Bách Lý Tố Tuyết.

Tâm tình của tất cả sư trưởng các chốn tu hành lại càng nhanh chóng trở nên phức tạp.

Bọn họ vừa được cho biết rằng trong phần kiếm thí cuối cùng, bọn họ có thể tiến gần vào trong sơn cốc để xem.

Có thể tiến gần vào trong sơn cốc để xem… nghĩa là có thể truyền đạt một vài tin tức cho thí sinh một cách dễ dàng, mà mấu chốt nhất là Mân Sơn Kiếm Tông có thể sẽ không ngăn cản một vài người truyền tin tức cho thí sinh, chính vì thế nên cái chết của Hà Sơn Gian lại càng trở nên vô nghĩa, cái chết của hắn hoàn toàn giống như một trò đùa.

Dám đùa giỡn thánh thượng, chẳng nhẽ Mân Sơn Kiếm Tông thực sự không sợ trở thành một Ba Sơn Kiếm Tràng thứ hai sao?

Đến lúc này, rất nhiều người bắt đầu cảm thấy đồng tình với Bạch Dương Động, thậm chí bắt đầu đồng tình với Thanh Đằng Kiếm Viện.

Bởi vì ngay tại lúc này, trong biển bụi gai đã xuất hiện người thứ ba và người thứ tư vượt qua kiểm tra.

Bóng dáng của Trương Nghi và Từ Liên Hoa từ từ hiện ra từ trong bóng râm của sườn núi.

Lúc Trương Nghi gặp Từ Liên Hoa, ít nhất có hơn mười thí sinh gần cửa ra hơn bọn hắn, nhưng bởi vì hắn không bị bất cứ tổn thương nào, hơn nữa suy đoán của hắn lại không hề có sai lầm, trên đường đi không hề có đàn Hoàng Trùng nào tạo thành uy hiếp với hắn và Từ Liên Hoa, cho nên hắn và Từ Liên Hoa trái lại đã trở thành người thứ ba và thứ tư vượt qua kiểm tra sau Diệp Tránh Nam.

Tuy rằng Diệp Tránh Nam vượt qua trước Trương nghi, nhưng hắn đã rời khỏi kiếm hội.

Từ Liên Hoa được Trương Nghi cõng ra, cho nên Trương nghi cũng được coi như là người thứ hai vượt qua được biển bụi gai, trở thành một trong những thí sinh đứng đầu kiếm hội.

Cung nữ họ Dung đại diện cho ý nghĩ của nữ chủ nhân của Hoàng Cung, không muốn tu hành giả của Bạch Dương Động nổi tiếng trong lần kiếm hội này, vậy mà hai tên thiếu niên của Bạch Dương Động này lại trêu cợt thị hết lần này đến lần khác.

Rất nhiều người cũng bắt đầu lo lắng rằng nữ chủ nhân của hoàng cung sẽ vì sự đùa cợt của Bách Lý Tố Tuyết mà càng giận lây sang Bạch Dương Động, giận lây sang Thanh Đằng Kiếm Viện.

***

“Là chúng ta đi ra quá muộn?”

Trương Nghi nhìn sơn cốc yên tĩnh trước mắt, không nhịn được mà có chút xấu hổ.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch