Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lạn Kha Kỳ Duyên

Chương 352: Thổ Pháp Đao Tử Ca (2)

Chương 352: Thổ Pháp Đao Tử Ca (2)

Mấy tên nữ tử liếc nhìn nhau, cảm nhận được cái loại dương khí khô nóng đang dần tan đi, không còn khiến bọn hắn khó chịu như trước.

Chỉ có Doãn Thanh đang tập trung đối phó yêu vật, không hề để ý đến biến hóa phía sau lưng.

"Đồi phong bại tục!"

Lục trưởng bối đột nhiên quát khẽ một tiếng, cầm đao bổ củi "Keng keng..." gõ mạnh xuống đất. Tờ giấy viết thư dường như cũng theo tiếng quát của lão giả mà lay động hai lần, khiến cho đám người tỉnh táo hơn đôi phần.

Hành động này của lão Lục khiến ba nữ tử kia tức giận, đồng loạt trừng mắt nhìn lão, khóe miệng thậm chí còn lộ ra răng nanh.

Trong khoảnh khắc ba nữ tử nhe răng giận dữ, Doãn Thanh dường như nhìn thấy những cái bóng dài ngoằng, hình dáng kỳ dị chợt lóe lên, mang đến một cảm giác quen thuộc khó tả.

"Hồ Ly Tinh!"

Ý nghĩ này lập tức lóe lên trong đầu Doãn Thanh, khiến hắn dựng tóc gáy. Lúc trước hắn chỉ thoáng nghi ngờ, giờ đây đã có thể khẳng định.

Nhớ lại lần vô tình nhìn thấy động tĩnh dưới váy của nữ tử, có lẽ phía dưới lớp vải kia còn có đuôi cáo ẩn giấu.

Trong lúc ba nữ tử lặng lẽ nhìn về phía lão Lục, Doãn Thanh phát hiện tờ giấy viết thư trong tay dường như có ánh sáng nhàn nhạt tràn ra, phiêu đãng xung quanh đám người. Lúc này, mọi người mơ hồ thấy trong mắt ba nữ tử đang ngồi bên đống lửa ánh lên một màu xanh lục quỷ dị.

"Ái da má ơi!" "Mắt bốc lục quang kìa!"

"Đúng vậy a!"

"A, các ngươi cũng thấy? Ta còn tưởng do mắt mình có vấn đề!"

"Không không, ta cũng thấy!"...

Lần này, tất cả đều đã tỉnh táo hẳn, da gà nổi lên từng đợt.

Ba nữ tử nghe được những lời bàn tán, trong lòng giật mình, không biết mình đã sơ hở từ lúc nào. Bọn hắn ý thức được hành vi dụ dỗ của mình không mấy hiệu quả.

Tam nữ không còn làm ra vẻ lả lơi, thay vào đó là ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đám người kia, đặc biệt chú ý đến lão Lục và Doãn Thanh. Vật bọn hắn kiêng kỵ nhất chính là tờ giấy viết thư trong tay Doãn Thanh.

Nhưng đã lâu trôi qua, tờ giấy kia ngoài vẻ bất phàm ra thì không có tác dụng nào khác, khiến cho vẻ kiêng dè của ba nữ tử cũng đang dần yếu bớt, cả ba trao đổi ánh mắt cho nhau.

Một nữ tử cất tiếng dò hỏi:

"Vị công tử kia, xem ngươi là người chính trực, gia phong hẳn là vô cùng nghiêm khắc? Trưởng bối nhà ngươi quả thật là người có thư pháp tuyệt vời!"

Một nữ tử khác lập tức châm chọc:

"Xem ra công tử còn chưa từng hưởng qua lạc thú nam nữ chăng?"

"Ừm, xem ra trưởng bối nhà ngươi chưa từng trải qua những loại học thức này!"

"Có muốn thử một chút không? A ha ha ha ha..."

Tam nữ cười nghiêng ngả, Doãn Thanh vẫn ra vẻ trầm mặc, không hề lay động. Linh vận mờ ảo trên thân hắn khiến cho ánh sáng trên tờ giấy viết thư càng thêm sinh động. Thậm chí hắn có thể mơ hồ thấy được những cái đuôi thoảng qua trong bóng dáng của ba nữ tử bên đống lửa.

Hắn còn thấy những bông khói kỳ lạ đang bay lượn trên người nữ tử, trở nên càng ngày càng đậm. Bên ngoài, tiếng sấm "Ầm ầm" cũng vang dội hơn không ít.

Trong lúc vô tình, mùi khai lúc đầu chỉ mình Doãn Thanh ngửi thấy, giờ đây người ngoài cũng có thể cảm nhận được. Thêm vào đó là cảnh tượng vừa chứng kiến, sự mê hoặc mà ba nữ tử mang lại gần như bằng không.

Những lời nói khó nghe của ba nữ tử thực chất là đang thăm dò, thậm chí bọn hắn còn di chuyển thân thể, chậm rãi tiến lại gần đám người một chút. Vẻ ngoài không thay đổi, nhưng trong cảm quan của đám người, bọn hắn ngày càng trở nên đáng sợ!

"Ầm ầm....." Tiếng sấm lại vang lên.

Cảm giác nguy cơ trong lòng Doãn Thanh ngày càng mạnh mẽ. Hắn ý thức được ba con Hồ Ly Tinh này không có ý định từ bỏ.

"Lục đại bá, các vị hành thương bên ngoài có phải cũng có thổ pháp gì không?"

Doãn Thanh không quay đầu lại, thấp giọng hỏi. Thư mặc của Kế tiên sinh tuy thần kỳ, nhưng dù sao cũng chỉ là một phong lưu thư.

Lão Lục và những người khác hiện tại cũng cảm thấy sợ hãi hơn. Nghe Doãn Thanh nói, nghĩ đến phương pháp mà chi nhánh hành thương của bọn hắn đã truyền lại từ đời này sang đời khác, lão "Ừ" một tiếng rồi nói với mọi người:

"Mọi người chuẩn bị đao tử ca."

Đám hành thương nhìn nhau, nắm chặt đao bổ củi.

"Keng... Keng..." "Keng... Keng..."

Hơn mười người bắt đầu dùng sống dao gõ xuống đất. Tiếng gõ từ thưa thớt ban đầu trở nên càng lúc càng nhịp nhàng.

"Keng keng keng... Keng keng keng..."

"Hành thương víu núi hắc u... Cường nhân chặn đường hắc u... Cầm đao nơi tay hắc u..."

"Keng keng... Keng keng keng..."

"Lưng đeo trăm cân hắc u... Hoang sơn dã lĩnh hắc u... Không sợ hổ báo hắc u..."

"Keng keng... Keng keng keng..."

Mười tên hành thương càng hát càng lớn, khí thế cũng càng lúc càng thịnh. Doãn Thanh phát hiện ánh sáng trên tờ giấy viết thư cũng trở nên mạnh mẽ hơn không ít, đồng thời giữa mười tên hành thương đang lưu chuyển những linh quang tinh tế. Một luồng hung sát chi khí từ những người Hán tử có vẻ giản dị này bốc lên.

Loại dương sát khí này ngày càng mạnh mẽ, khiến cho sắc mặt ba nữ tử cũng thay đổi, bọn hắn bất giác lùi lại mấy bước. Rõ ràng tất cả đều là phàm nhân, nhưng lại hung ác như thể sắp cầm đao chém người đến nơi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch