Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lạn Kha Kỳ Duyên

Chương 478: Gặp Lại Nguyên Sinh (1)

Chương 478: Gặp Lại Nguyên Sinh (1)

"Có phải cảm thấy rất uy phong?"

Kế Duyên dường như thấu tỏ Hồ Vân tâm tư, trực tiếp cất lời trêu chọc. Xích Hồ nghe vậy, đầu liền gật lia lịa như giã tỏi.

"Đúng vậy a, đúng vậy a! Đại hán này nhìn thật là lợi hại, cảm giác như có thể đem Lục Sơn Quân đánh cho nằm bẹp dí..."

Hồ Vân nhìn Kim Giáp Lực Sĩ, lại nhìn Kế Duyên. Ban đầu, hắn cũng cảm thấy Kế tiên sinh chưa chắc đã địch lại được đại hán này. Nhưng nghĩ đến Kim Giáp Lực Sĩ uy phong lẫm liệt này là do Kế tiên sinh thi pháp mà ra, lại thấy Kế tiên sinh càng thêm lợi hại.

Kế Duyên lắc đầu.

"Lục Sơn Quân chỉ cần biết được gốc rễ của lực sĩ này, dù không cần đến thủ đoạn cao minh gì, chỉ cần trêu đùa đôi chút liền có thể khiến lực sĩ này xoay mòng mòng."

Kế Duyên xoa xoa mi tâm, xoa dịu cảm giác mệt mỏi. Hiện tại xem ra, với đạo hạnh tầm thường của Đỗ Trường Sinh và sư phụ hắn, hai đời người có thể luyện chế ra tổng cộng sáu tấm đã xem như là hiếm thấy lắm rồi. Hơn nữa, lực sĩ chi pháp trước kia còn kém xa so với những gì Kế Duyên thôi diễn được. Dù chỉ là một trăm lẻ tám đạo trang giấy người, nhưng có thể đoán rằng mỗi lần luyện chế đều tốn không biết bao nhiêu tâm huyết.

Thu dọn lại mảnh giấy vụn và công cụ trên bàn, Kế Duyên đem cái sạp cất vào phòng.

Hồ Vân nhìn Kim Giáp Lực Sĩ đứng im lìm, vội vàng theo Kế Duyên vào nhà, miệng không ngừng líu lo.

"Kế tiên sinh, Kế tiên sinh, thuật pháp này gọi là Kim Giáp Lực Sĩ Thần Phù sao?"

Kế Duyên quay đầu nhìn ra bên ngoài, Kim Giáp Lực Sĩ vẫn đứng sừng sững, bèn nói với Xích Hồ.

"Xác thực có thể gọi như vậy, cũng có thể gọi là Hoàng Cân Lực Sĩ."

Xích Hồ rướn cổ ra ngoài cửa nhìn kỹ, quả nhiên thấy cự hán mặc giáp treo khăn vàng trước sau.

"Vậy tại sao không phải khăn đỏ đâu? Ta thích màu đỏ, giống như lông tóc của ta vậy, rất đẹp mắt!"

Vừa nói, Hồ Vân vừa vẫy vẫy cái đuôi về phía cự hán bên ngoài. Hiện tại, lông tóc toàn thân hắn đỏ rực như lửa, không chút tạp sắc, quả thực vô cùng bắt mắt.

Bất quá, động tác này dĩ nhiên không khiến cự hán kim giáp có bất kỳ phản ứng nào, phảng phất như nhãn thần của đối phương chỉ nhìn vào không khí trước thân vài thước.

Kế Duyên cũng không giận Hồ Vân ăn nói lung tung, kiên nhẫn giải thích.

"Hoàng chính là huyền sắc, chồng giấy vàng này cũng không phải trang giấy tầm thường, mà là nạp một tia Thổ Linh. Dù cực ít, nhưng lại có thể thay cho đất trung chính trang nghiêm, hùng hậu kiên cố, lại có thể tạo hình dẻo dai. Có câu nói "Lực theo đất lên", lực sĩ thân hệ thống đại địa, chỉ cần pháp lực không hết thì lực lớn vô cùng..."

Lời vừa đến đây, tựa như nhận được một loại thụ ý nào đó của Kế Duyên, Kim Giáp Lực Sĩ chậm rãi khom người thu quyền, sau đó đột nhiên vung một quyền về phía bầu trời chếch lên.

"Ô... Bịch..."

Nắm đấm xé rách không khí, đánh cho khí lưu chung quanh chấn động nhẹ.

"Ào ào ào... Ào ào ào..."

Một quyền này mang theo một trận gió xiên xéo lên cao, khiến cành cây táo lớn lay động dữ dội, một chút tuyết đọng mỏng manh giữa gân lá cũng nhao nhao rơi xuống.

Hồ Vân ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, tim đập thình thịch, đồng thời đột nhiên ý thức được ý tứ trong lời nói trước đó của Kế tiên sinh.

"Nói cách khác, nếu như đại hán này bị đánh bay lên không trung, liền sẽ lập tức trở nên yếu đi?"

Nghe Hồ Vân vô ý thức thốt ra câu này, Kế Duyên hơi sững sờ, trừng mắt nhìn Xích Hồ đang nhìn chằm chằm vào lực sĩ bên ngoài.

"Xác thực như lời ngươi nói. Nếu lực sĩ không thể đạp đất, sức lực nơi phát ra chỉ còn pháp lực mà người thi thuật triệu hoán cung cấp. Dễ dàng lực bất tòng tâm, lại không thể kéo dài. Xem như là một nhược điểm của thuật này..."

Kế Duyên ngừng lời, cất kỹ những vật như giấy vàng, trở lại cửa nhìn ra bên ngoài, mới tiếp tục nói.

"Nhưng nếu lực sĩ đạp đất, cũng không dễ dàng bị nhấc lên. Ừm, chuyện này không được tùy tiện nói với người ngoài, biết không?"

Hồ Vân nhìn lực sĩ một bộ dáng đáng sợ người sống chớ gần, nghĩ đến lời Kế tiên sinh nói tuyệt đối có lý, gật đầu đáp.

"Đã rõ!"

Xích Hồ còn muốn sau này mình cũng có thể có Kim Giáp Lực Sĩ đi theo đùa nghịch, Kế tiên sinh không phân phó thì y cũng không dám nói lung tung.

"Kế tiên sinh, ta có thể sử dụng cái này không? Nhất định phải pháp lực thâm hậu như ngài sao?"

"Ngươi muốn luyện phù hay dùng phù? Ha ha, nếu luyện phù thì bây giờ ngươi đừng nghĩ tới. Nếu dùng phù, phụ thêm tinh huyết cũng có thể miễn cưỡng sử dụng, chỉ là sẽ tổn hao chút khí."

Kim Giáp Lực Sĩ này Kế Duyên cũng chưa xem xét kỹ càng. Trên thực tế, lụa vàng treo trước sau người nó còn có tác dụng khác, vừa có thể phụ trợ chống đỡ thân hình, vừa có năng lực trói buộc.

"Nói tóm lại, ta rất hài lòng."

Chỉ là nếu trang giấy người hư hại, thì một Kim Giáp Lực Sĩ như vậy cũng không còn. Kế Duyên cảm thấy, tương lai nếu có thể tu luyện môn thuật pháp này đến cảnh giới "Sinh chi vô cùng, tiêu chi lấy hư" thì tốt.

Vô cùng vô tận luyện trang giấy thành lực sĩ, sau cùng lại trừ khử Thần Phù lực sĩ vào thiên địa, tránh đi nguy cơ tiêu hình của Thần Phù, thì ở một mức độ nào đó sẽ tiếp cận một Kim Giáp Lực Sĩ sống sờ sờ thực sự.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch