Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 133: Chiến tu (1)

Chương 133: Chiến tu (1)






Bất quá, ngươi làm thế là tự tìm đường chết!



Đại hán mắt tím tiếng nói vừa chuyển, lớn tiếng quát lên:



- Ngươi cho rằng gia tộc đối đãi với ngươi bất công, thì có thể phản bội gia tộc sao? Ngươi phải hiểu được, rời khỏi nhà tộc ngươi cũng không phải là gì! Ngươi bây giờ tu vi là gì? A, kết thành Nguyên Anh sao? Sợ rằng chưa được, theo tánh khí của ngươi, nếu ngươi có thể kết thành Nguyên Anh, sớm đã trở lại báo thù rồi, đây chính là kết quả thoát ly gia tộc của ngươi! Nếu ngươi lúc ấy chịu nhịn, đừng nói Nguyên Anh, theo tư chất của ngươi, cộng thêm tài nguyên của gia tộc, hôm nay nhất định chạy tới cảnh giới Độ Kiếp rồi!



Bạch Thiên Trượng nghe những lời này, mặt mũi biến ảo, rốt cục lại trở nên bình thản không có sóng.



- Đại ca, ngươi nói không sai, tu vi của ta, ở Kim Đan đỉnh phong đã có năm trăm năm, lại không có Nguyên Anh công quyết, cũng không có niết bàn đan phá cảnh, hôm nay thọ nguyên sắp hết, sợ là cuộc đời này không còn hi vọng thành Nguyên Anh nữa rồi!



Đại hán trong thạch bài trầm mặc lại, tựa như vừa nghe Bạch Thiên Trượng thừa nhận, cũng có chút thương cảm, một lát sau, hắn trầm giọng nói:



- Trở về đi, mang trảm thủ đồ trở về, sau đó hướng Tam đệ xin lỗi, gia tộc sẽ nể trảm thủ đồ, nói không chừng sẽ tha thứ chuyện trước đây, ta cũng sẽ vì ngươi cầu tình, có gia tộc công quyết cùng tài nguyên, ngươi còn có hi vọng tu thành Nguyên Anh!



Bạch Thiên Trượng trên mặt hiện ra một trận tức giận khó nói lên lời, thấp giọng nói:



- Hướng hắn xin lỗi ư? Đại ca, ngươi cũng cảm thấy ta sai ư? Là tên súc sinh kia làm chuyện ác như vậy, nhưng ngươi muốn ta hướng hắn xin lỗi ư, đứa con của ta sẽ phải oan ức ra sao?



Người trong thạch bài trầm mặc một chút, thấp giọng nói:



- Chuyện này có trọng yếu không? Bảy trăm năm thời gian đều không thể làm cho ngươi quên được chuyện này? Ta cho là, nếu ngươi chịu chủ động liên lạc với ta, là bởi vì ngươi đã nghĩ thông suốt...



Bạch Thiên Trượng thanh âm sẳng giọng, nói:



- Ta liên lạc với ngươi, quả thật là bởi vì ta nghĩ thông suốt, nếu nói thiên kiêu cự tử thì như thế nào? Bảo bối kia của các ngươi, chưa chắc thật có thể như các ngươi mong muốn, quân lâm thiên hạ! Ta hôm nay thọ nguyên đã sắp tiêu hao hết, nhưng ta chuẩn bị dùng thọ nguyên còn dư lại, mài một thanh hảo kiếm, đảo loạn nhất phương thiên hạ của các ngươi, cho các ngươi biết hối hận là gì...



Người trong thạch bài hô hấp trầm trọng, thấp giọng quát nói:



- Lão Cửu, ngươi chớ có làm chuyện ngu xuẩn...



- Ba...



Bạch Thiên Trượng bàn tay mơn trớn thạch bài màu tím, thạch bài nhất thời vỡ tung, hóa thành bột đá, tiêu tán không thấy.



Thạch bài hủy diệt, cùng gia tộc cuối cùng một tia quan hệ cũng chặt đứt, Bạch Thiên Trượng tựa như chấm dứt một cái tâm sự thật lớn, sắc mặt một lần nữa quy về bình thản, hắn đứng dậy, chắp hai tay, từ từ hướng trong động phủ đi tới.



Lúc này Phương Hành đã đem linh tửu trong hồ lô uống vài ngụm, đang từ từ luyện hóa, khôi phục linh lực của mình, vừa luyện hóa, lại cảm thấy tình huống của mình có cái gì không đúng, thân thể của hắn giống như một con dã thú, liên tục không ngừng cắn nuốt linh tửu hóa thành tinh khí, ước chừng so với bình thời dung nạp linh khí cực hạn còn nhiều hơn ra một thành.



Rõ ràng tu vi không tăng lên, nhưng linh khí nhưng luyện hóa càng nhiều, phảng phất linh khí trong cơ thể hắn, trải qua một lần đề luyện bình thường.



Thi triển Cầm Long Khống Hạc công cảm giác một chút, Phương Hành cũng rõ ràng phát hiện, chính mình thi triển môn thần thông này tựa như thuận buồm xuôi gió hơn, uy lực của nó cũng lớn một chút, dưới tình huống tu vi không thay đổi, hắn thi triển ra pháp thuật so với trước kia nhiều hơn một thành uy lực.



Tại sao lại xuất hiện loại tình huống này?



Phương Hành ôm hồ lô rượu suy nghĩ một hồi, dần dần có chút suy đoán.



Chẳng lẽ nói, cùng mình tìm hiểu trảm thủ đồ trong cơ thể xuất hiện ngọn lửa có liên quan ư?



Ngọn lửa kia, đốt cháy ngũ tạng lục phủ, kỳ kinh bát mạch, da thịt cốt tủy của mình, tương đương với rửa sạch thể phách cho mình một lần ư?



Càng nghĩ càng có khả năng này, bởi vì Phương Hành rõ ràng còn nhớ rõ, loại ngọn lửa này ở trong người đốt đốt, cảm giác kia, giống như là phá giai, mà phá giai, thường thường chủ yếu có hai loại tác dụng, Linh Động tầng hai, tầng ba, chính là rửa sạch tạp chất trong cơ thể, để cho mình có thể đạt đến cực hạn, mà Linh Động tầng bốn, chính là đánh vỡ cực hạn của mình, làm cho mình có tiềm năng cao hơn.



Mà Linh Động tầng năm, tầng sáu, lại sẽ là một quá trình rửa sạch, Linh Động tầng bảy, lại là quá trình lần thứ hai đánh vỡ cực hạn.

Linh Động bát cửu thập trọng, cũng giống như trước là một vòng tuần hoàn.



Phương Hành hiện tại hồi tưởng lại, trong cơ thể bốc cháy lên ngọn lửa này, giống như mình có một loại cảm giác phá giai.



Lửa cháy ở trong người nổi lên, cực kỳ giống cảm giác chính mình ăn vào Phá Chướng đan, đúc lại bản thân.



Như vậy suy nghĩ một hồi, Phương Hành mơ hồ cảm giác mình đoán trúng quan khiếu, nhưng cũng không dám xác định, nghĩ lại, người tóc trắng kia hẳn là hiểu rõ, liền nghĩ ra ngoài tìm hắn hỏi một chút, đi tới ngoài động nhìn lên, lại thấy hắn đang ngẩn người, liền trở lại, không mục đích trong động ngắm nghía, lại thấy động phủ cực kỳ nhã trí, đồ dùng không nhiều, cũng là vài gốc linh dược, mấy phân điển tịch mà thôi.



Nhưng chính là bố trí đơn giản như vậy, lại làm cho động phủ lộ vẻ rất có uẩn vị, dĩ nhiên, Phương Hành hoàn toàn thưởng thức không ra cái gọi là uẩn vị này, hắn chỉ là vừa đi, vừa nhìn bên trong động vật phẩm trang sức, con ngươi bắn ra tặc quang mà thôi!



Mấy viên thuốc này không sai, chính là đặt ở chỗ này quá khó nhìn, hay là ta thu đi sao!



Bình ngọc này hình như là pháp khí, đặt ở chỗ này không thích hợp, ta thu đi sao!



Ơ, mấy bản điển tịch này giá trị không ít tiền, đặt ở chỗ này đúng là uổng phí, thật lãng phí, ta đành phải tận dụng sao!



Đang cong mông thu thập bảo bối hăng say, lại có một thanh âm nhàn nhạt vang lên:



- Chọn xong chưa?



Phương Hành cười hắc hắc, buông xuống một cây linh dược mới vừa mất nhiều sức để nhổ lên, nói:



- Không sai biệt lắm.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch