Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 16: Cô nhi viện

Chương 16: Cô nhi viện




Dù một người trong đó thể hiện không giống newbie.

Tần Phong cũng không thèm quan tâm suy nghĩ của những người này, hắn không thấy hứng thú, vẻ mặt hơi lạnh lẽo cứng rắn, uyển chuyển từ chối một vài người hỏi thăm.

Cũng may, xe sắp đến nơi!

Một lần có ba chiếc xe chạy đến, lực lượng vũ trang đều rất cường đại, xe đến dã ngoại mỗi sáng sớm đều khá nguy hiểm.

Nhưng số người trong ba chiếc xe này cũng không ít.

Tần Phong cảm giác xung quanh chật chội, hàng hóa chỉ có thể áp sát lên trần xe, không nhịn được nhíu mày.

‘Nếu sau này vẫn muốn đến dã ngoại, vẫn phải mua một chiếc chiến xa, nhưng làm vậy thì phải xây dựng tiểu đội!”

Nếu không xe dã ngoại sẽ bị bỏ lại bất cứ lúc nào, trừ khi có được Không gian trụy siêu lớn.

Nhưng chỉ có thổ hào mới dùng được vật kia!

Tần Phong nhìn thoáng qua Lục Manh vô cùng suy yếu.

Về phần đám người Vương Khải bị nhóm người cô lập, tất nhiên không ngồi trên chiếc xe này.

Có lẽ không khí trên xe thật sự không tốt, Tần Phong cảm giác tiểu gia hỏa vẫn ngủ say trong ngực lại giật giật.

Túi áo của Tần Phong còn rất lớn, hiện tại Tiểu Bạch chỉ lớn khoảng nửa bàn tay lại còn có thể xoay người.

“Đừng lộn xộn!”

Tần Phong vỗ túi, ở đây nhiều người hỗn tạp, xem ra mẫu thân của Tiểu Bạch có thực lực không yếu, gen đời sau tốt đẹp, con non có thể thuần hóa bồi dưỡng, nếu bị những người khác để mắt đến chắc chắn sẽ có rắc rối.

Cũng không biết có phải cảm giác quá nhạy bén hay không, Tiểu Bạch không động đậy nữa, Tần Phong cũng thả lỏng hơn.

Giơ cổ tay lên suy nghĩ, Tần Phong tìm được số bộ đàm mới thêm vào hôm qua.

Tiết Hưng Phúc!

“Chỗ ta có ít đồ, ngươi còn thu không?” Tần Phong viết lại chiến lợi phẩm của mình rồi gửi đi.

6 giờ sáng, Tiết Hưng Phúc còn đang mơ màng ngủ, chờ sau khi nhìn rõ trên máy truyền tin viết cái gì lập tức bò dậy.

“Thu!”

Cảm giác của Tiết Hưng Phúc rất nhạy bén, thiếu niên này không bình thường.

Chỉ mới một ngày mà thôi, trong tay đối phương lại có thêm nhiều đồ như vậy.

Phải biết rằng, hôm qua hắn ta thông qua tài liệu tìm hiểu được, Tần Phong mới chỉ vừa tiêm thuốc thức tỉnh mà thôi.

Nhưng bây giờ nhìn đồ vật gửi đến, Tiết Hưng Phúc cảm thấy người này rất khó lường.

“Đổi thuốc cường hóa!” Tần Phong lại gửi tin tức.

“Ngươi còn muốn đổi thuốc cường hóa, đây là dự định đổi 80 ống à? Dù ta có giá cả nội bộ thì định mức một tháng cũng không nhiều như vậy!”

Tần Phong lại cười nhạt, thật ra những thuốc cường hóa này không có tác dụng quá lớn với hắn nhưng lại có liên quan với tiền tệ.

Ở thời đại này, dù Liên bang có ban bố tiền giấy, càng nhiều người vẫn tin tưởng trao đổi đồ vật và đồ vậy.

Dù sao những món đồ này cũng chân thực hơn!

“Vậy thì đổi cấp F!”

Bên Tiết Hưng Phúc do dự nửa ngày, mới cắn răng trả lời: “Được!”

“Thuận tiện ta còn có một bộ tài liệu thú tướng, có thể đổi một khẩu súng năng lượng không?”

Tiết Hưng Phúc: “…”

Rốt cuộc thiếu niên này có năng lực lớn đến mức nào, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn kiềm chế lòng tò mò của mình, lựa chọn đồng ý.

Tần Phong hài lòng gật đầu, bây giờ mình vừa sống lại, có đồng bọn chiến lược thế này cũng rất không tệ!

Nửa giờ sau, điểm xuất phát đến dã ngoại căn cứ Thừa Bắc, Tần Phong xuống xe đi đến bên cạnh một chiếc xe trông như bình thường, kéo cửa ghế sau ngồi vào trong, chiếc xe nhẹ nhàng chạy đi, Lục Manh và Lý Dao Dao xuống xe chậm đã mất tung tích của Tần Phong.

“Người này thật sự là im hơi lặng tiếng rời đi, ta còn dự định mời hắn ăn cơm!” Lục Manh ôm ngực, hơi oán trách nói.

“Hắn ở trong căn cứ Thừa Bắc, kiểu gì sau này cũng gặp được!” Lý Dao Dao khẽ than thở một tiếng, trong lòng mất mát, cảm thấy thật ra Tần Phong cũng không đặt bọn họ ở trong mắt.

Điều này khiến một Dị năng giả hệ thủy như nàng cảm giác được sự chênh lệch rất lớn.



Trên xe, Tần Phong căn bản không biết suy nghĩ của hai người, bèo nước gặp nhau, mình cứu được đối phương đã coi như là ân tình, không cần thiết phải quan tâm newbie như bảo mẫu.

Trên xe, Tiết Hưng Phúc hưng phấn nhìn tài liệu tươi mới, tính toán những thứ này có thể đổi được bao nhiêu cống hiến.

Tần Phong cũng lấy được thứ mình cần, ba ống thuốc cường hóa cấp F, hai mươi ống thuốc cường hóa cấp G, còn có một khẩu súng năng lượng.

Thuốc cường hóa trị giá hơn 40 vạn, cũng gần bằng giá những hung thú bị hắn giết, còn súng năng lượng lại tròn hai mươi vạn, giá trị một con Lang ngao bằng những thứ này.

Đây đều là số tiền mà người bình thường phải tốn nửa đời mới có thể kiếm được.

Cho nên rất nhiều thanh niên trai tráng ở trong căn cứ muốn kiếm tiền tài phi nghĩa đều phải sống ngày tháng liếm máu trên lưỡi đao, ra ngoài săn giết dị thú, sau đó lại mua sắm thuốc cường hóa để cường hóa bản thân, nhưng không ai biết mỗi lần rời khỏi khu vực còn có thể trở về nữa không.

“Được, cho ta xuống ở đầu đường phía trước!” Tần Phong nói.

“Được, có thứ gì tốt nhớ tìm ta!”

Tiết Hưng Phúc cười híp mắt nói, hoàn thành đơn hàng này cũng khiến hắn ta thấy rất vui vẻ.

Tần Phong xuống xe nhìn đám người đi qua đi lại trên đường phố, bước chân khựng lại.

Trong nháy mắt, hắn không biết mình nên đi con đường nào, chẳng mấy chốc hắn đã nghĩ lúc này mình nên trở về cô nhi viện.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch