Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 142:

Chương 142:





Tể Tể vừa quay qua thì nhìn thấy: "Anh Minh Tư, sao vậy?"

Bách Minh Tư nhìn âm khí đang gần trong gang tấc sắp bao phủ bọn họ thì vội vàng lên tiếng: "Chuẩn bị vẽ bùa, nhưng chiếc bút tự nhiên...... Xù lông."

Lúc bé mở miệng, trong nháy mắt chiếc bút lông lại khôi phục bộ dáng trước đó.

Bách Minh Tư: "......"

Hoắc Tư Thần phát hiện tốc độ xe càng lúc càng nhanh, cậu lo lắng nhắc nhở Tể Tể.

"Tể Tể, sao em còn chưa bắt đầu ăn, không ăn chúng ta sẽ xong đời luôn đó!"

Tể Tể vươn bàn tay nhỏ ra ngoài cửa sổ, trong tay cầm chiếc bút lông.

Bàn tay nhỏ không ngừng khuấy khuấy quay quay ở bên ngoài.

Sau đó các anh trai trong xe đều nhìn thấy, âm khí kinh khủng lạnh lẽo giống như ác quỷ muốn ăn thịt người đã bị quấy thành một con quỷ khổng lồ.

Mà ngón tay mập mạp của bé vẫn còn đang khuấy động như vẽ bùa!

Các anh trai: "......"

Là bọn họ tóc ngắn kiến thức nông cạn!

Thật!

Tiểu quỷ ở trong xe phía trước: "......"

Điều này không khoa học!

Tể Tể không vội xử lý âm khí bên ngoài, mà cầm bút lông nhìn một chút, nhăn lông mày lại trông rất không hài lòng.

"Không nghe lời à......"

Bút lông không dám chạy ra khỏi tay của bé, các anh trai thấy ở trên kính chắn gió xuất hiện mấy chữ lớn màu đen.

"Tôi sai rồi, về sau tôi tuyệt đối nghe lời, tiểu đại nhân tha mạng nha ~~~~"

Hoắc Tư Thần không dám tin: "Con quỷ này có phải là đang làm nũng không?"

Bút Tiên: ...... Chuyện làm nũng là chuyện mà Bút Tiên làm tốt nhất đấy?

Bé rất lãnh khốc, cầm bút lông sau đó ném ra ngoài.

"Nũng nịu thì làm được gì, đánh thắng được con quỷ kia thì giữ lại, đánh không thắng...... Bản Tể Tể ăn mày!"

Bút Tiên: ......

****0:

Ném bút lông ra bên ngoài, bé há miệng nuốt mấy ngụm liền xử lý xong âm khí ở bốn phía, trong xe, bốn người anh trai phát hiện tiểu quỷ ở trong xe phía trước đang nhỏ dần đi một cách rõ ràng.

Sau đó, bọn họ nhìn thấy chiếc bút lông mà Tể Tể ném ra ngoài đang dung nhập vào chiếc xe kia, kế tiếp bên trong chiếc xe kia đã cuồn cuộn khí đen.

Âm khí quá nồng đậm, cho dù bọn họ có mắt Âm Dương, cũng không có cách nào mà nhìn xuyên thấu qua được đám âm khí kia để nhìn xem tình huống đang xảy ra ở bên trong.

Hoắc Tư Thần sốt ruột: "Tể Tể, chiếc bút kia có đánh thắng được con tiểu quỷ đó không?"

Con tiểu quỷ kia rất ác độc, vừa ra tay đã muốn mạng người!

Thậm chí có thể là đã hại qua vô số mạng người!

Đây tuyệt đối là ác quỷ!

Tể Tể nhìn đằng trước xem xét: "Có thể là vậy! Con quỷ ở phía trước đã bị ăn mòn âm khí hơn phân nửa rồi! Vậy mà đánh không lại...... thì Bút Tiên kia quá vô dụng rồi! Quá vô dụng mà giữ lại thì tương lai cũng không bảo vệ được anh Minh Tư, còn không bằng cho Tể Tể làm đồ ăn vặt!"

Các anh trai: "......"

Tể Tể thật lợi hại!

Hoắc Tư Thần không có một chút lo lắng.

Đèn xanh sáng lên, chiếc xe trước mặt tiếp tục chạy, bọn họ lại theo sát phía sau.

Hoắc Tư Thần muốn nhịn nhưng không thể nhịn được nữa.

"Tể Tể, em lợi hại như vậy, em đến cùng là ai vậy?"

Tể Tể cười khúc khích, ôm cánh tay của anh ba.

"Tể Tể chính là Tể Tể nha, là con gái của cha, là em gái của các anh!"

Hoắc Tư Cẩn sợ em trai cứ hỏi sẽ làm để Tể Tể nhớ tới cha ruột đã qua đời của bé, anh tranh thủ nhắc nhở Hoắc Tư Thần.

"Tể Tể nói đúng, em vĩnh viễn là em gái của bọn anh."

Kỳ quái thì thế nào?

Đã đến nhà họ Hoắc của bọn họ, làm em gái của bọn họ, thì đời này Tể Tể chính là em gái của bọn họ!

Hoắc Tư Tước sờ sờ đầu của bé, ôm bé càng chặt hơn nhưng cũng rất cẩn thận không ôm quá chặt mà làm đau bé.

Cậu nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài cửa xe, thấy chiếc xe phía trước đã một mảnh đen kịt, trước đó có âm khí cuồn cuộn dường như cũng dần lắng xuống, trầm tĩnh lại.

"Tể Tể, đánh xong rồi sao?"

Tể Tể cũng không cần nhìn, bé uốn éo vui vẻ trong ngực anh hai.

"Chiếc bút kia đã đánh thắng."

Hoắc Tư Thần vội vươn dài cổ nhìn sang, cũng chỉ nhìn thấy một màu đen kịt.

"Như thế này...... Làm sao mà phân biệt được?"

Tể Tể lại duỗi bàn tay ra ngoài cửa sổ, năm ngón tay chụm lại, chiếc bút lông bỗng xuất hiện ở bên trong bàn tay bé.

Bởi vì đánh thắng nên nó đặc biệt hưng phấn, cả chiếc bút đều đang rung lên.

Năng lượng âm khí trên cây bút đang quay cuồng dữ dội, giống như đang thể hiện cảm xúc, thậm chí còn tự động biến thành một cái mặt cười vui vẻ, đầu bút lông xòe ra, những sợi lông mềm mại lúc mở lúc đóng.

Bởi vì quá kích động, còn bắt đầu rơi rụng lông.

Cũng chỉ có bốn năm giây trôi qua, trên đầu bút lông đã rụng mất hai phần ba lông.

Lại tăng thêm âm khí đang cuồn cuộn, rất nhanh toàn bộ trong xe đều là cảnh tượng những sợi lông của chiếc bút đang bay lơ lửng, nó vui mừng quá độ không thấy đông tây nam bắc đâu cả.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch