Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 175:

Chương 175:





Đám người phụ họa: "Đúng vậy!"

Hứa Dao: "......"

Hứa Dao hết đường chối cãi, vừa vặn lại nhìn thấy cách đó không xa là đám người Hoắc Tư Tước đang đứng ở cửa chính.

Cô ta liền gào lên: "Đồng chí cảnh sát, đứa nhỏ mà bọn họ đang ôm chính là quỷ! Không tin các người đi ra ngoại thành mời đại sư của chùa Minh Giác đến xem, xem rồi sẽ biết là tôi đang nói thật!"

Đám người im lặng, không nói nên lời.

"Đến bây giờ còn mạnh miệng, còn nói xấu đứa nhỏ xinh đẹp như vậy nữa!"

"Đúng thế! Đây là bệnh không nhẹ rồi?"

"Đồng chí cảnh sát, mau mau mang người đi đi!"

"Đúng! Đây là đang phát bệnh, không may làm bị thương chúng ta thì làm sao bây giờ?"

"Mấy chú cảnh sát ơi, đáng sợ quá!"

......

Đồng chí cảnh sát thấy dân chúng vừa tố cáo vừa yêu cầu, lại nhìn Hứa Dao cứ mở miệng ra là nói chuyện ma quỷ, không có cách nào đành phải cưỡng chế mang người đi.

Đồng thời mang cả Hoắc An An đang hôn mê đi cùng.

Lúc đi qua đám người Hoắc Tư Tước, Hứa Dao tựa như bị điên mà hô to.

"Các người hãy tin tôi! Đứa nhỏ này thật sự là ma quỷ! Con bé thật sự chính là quỷ!"

......

Sau đó tất cả mọi người đều khinh bỉ và mắng chửi.

"Đồ điên!"

"Bệnh tâm thần!"

"Con cái nhà ai không biết, nhìn tuổi cũng không lớn, tuổi còn rất trẻ mà sao đầu óc lại như thế?"

"Thật sự nên đưa đi bệnh viện tâm thần kiểm tra một chút!"

......

Hứa Dao lửa giận công tâm, cuối cùng không thèm để ý đến quy tắc của cơ quan ngành đặc biệt, dù có chuyện gì cũng đều không thể ra tay đối với người bình thường.

Thừa dịp đồng chí cảnh sát nắm lấy một tay cô ta kéo đi đang mở cửa xe, thì một lần nữa móc ra hai lá bùa con rối từ trong túi, dùng tốc độ nhanh nhất dán vào trước ngực và trên lưng của hai người cảnh sát, đồng thời nhanh chóng kích hoạt bùa chú.

"Đứng im cho tôi!"

Hứa Dao nghĩ chỉ cần bây giờ có thể lợi dụng bùa con rối điều khiển hai người cảnh sát này, thì cũng không sợ đám người vây xem không tin mình.

Tể Tể còn chưa kịp lên tiếng, Bách Minh Tư đứng ở cửa khóe miệng bỗng mỉm cười, đưa tay vẽ mấy nét vào trong không khí, sau đó nhẹ nhàng đẩy về phía Hứa Dao bên kia, lặng lẽ kêu lên một chữ.

"Phá!"

Hoắc Tư Tước cùng Hoắc Tư Thần đồng thời nhìn về phía Bách Minh Tư, Bách Minh Tư cười cười với bọn họ.

Mà bên kia, hai đồng chí cảnh sát đã tận mắt nhìn thấy Hứa Dao lại phát bệnh ngay tại chỗ, không biết dùng cái gì đốt lên một lá bùa, lúc đầu còn vì cô là con gái lại còn mang theo một đứa nhỏ đang hôn mê bất tỉnh nên vẫn còn rất lịch sự, hòa nhã với cô ta.

Lúc này nhìn thấy như thế, nếu còn khách khí nữa chắc sẽ khiến dư luận phẫn nộ hơn.

Hai đồng chí cảnh sát trên tay dùng sức hơn, một người mở cửa xe, một người thô bạo trực tiếp đẩy Hứa Dao đang không dám tin vào trong xe.

"Đàng hoàng mà thành thật một chút đi!"

Hứa Dao giận không thể nhịn nổi: "Các người thả tôi xuống! Tôi nói đều là thật! Có người cố ý phá bùa chú của tôi!"

"Nhất định là Minh Tể Tể! Chính là con bé đó!"

......

Mãi cho đến khi xe cảnh sát rời đi, đám đông còn có thể nghe được từ trong miệng Hứa Dao đầy lời nói điên cuồng.

Bé tò mò bắt lấy ngón tay của Bách Minh Tư, bé nói rất nhỏ chỉ đủ mấy người họ nghe được.

"Anh Minh Tư, vừa rồi anh vẽ cái kia...... Giống như lúc chị Hứa Dao làm ra bùa vậy!"

Hoắc Tư Tước nhíu mày: "Không nhìn ra! Lợi hại!"

Hoắc Tư Thần: "Vẻ mặt của chị Hứa Dao quá kích động! Giống như sắp sụp đổ vậy! Anh Minh Tư, anh thật lợi hại!"

Bách Minh Tư ngại ngùng cười cười: "So với ông nội cùng cụ nội của anh thì anh chỉ mới nhập môn thôi."

Hoắc Tư Tước vỗ bả vai cậu: "Như thế đã rất lợi hại rồi!"

Nói xong lại bổ sung: "Tâm lý Hứa Dao chắc là đã sụp đổ. Dù sao thì đúng là có quỷ mà không có ai tin cô ta! Mà tính cách của cô ta lại quá cáu kỉnh,vội vàng xao động, không biết nên nói gì và không nên nói gì, đi vào đồn cảnh sát rồi có khi sẽ bị tra đến Tống Kiều, chắc chắc sẽ gây ra chuyện khó mà cho qua được"

Nói đến đây, đáy mắt Hoắc Tư Tước nhiễm lên hàn ý.

"Dám ở trên người Tể Tể dán bùa con rối...... Hừ!"

Hoắc Tư Thần lại nghĩ đến một người khác, lúc trước đã hạ tử thủ đối với cậu, dì Trương Tinh liên hợp cùng cả nhà ông ngoại lừa bịp bọn họ.

Vẻ mặt cậu tràn đầy chán ghét: "Đáng đời!"

Lại nghĩ tới Hoắc An An cũng bị mang lên xe đi cùng.

"Chuyện bùa con rối trên người Tể Tể, có phải Hoắc An An cũng có phần không?"

Hoắc Tư Tước: "Không tự mình ra tay nhưng cũng nhất định là đồng lõa!"

Cho nên lúc Hứa Dao nói ra thân phận của Hoắc An An, bọn họ mới làm như không thấy, sống chết mặc bây.

Mà hai chú cảnh sát cũng rất chân chính cương trực không thiên vị.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch