Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 178:

Chương 178:





"Hoắc Tư Thần! Bất luận như thế nào thì em ấy vẫn là Tể Tể! Là em gái của chúng ta!"

Hoắc Tư Thần trả lời qua loa: "Biết biết! Cũng bởi vì Tể Tể là em gái của chúng ta, em mới...... A?"

Một tay bổ xuống gáy em trai ngốc đang kích động, Hoắc Tư Tước thuận thế đỡ lấy: "Anh cả, em đưa Tư Thần trở về trước, cẩn thận khuyên bảo em ấy cũng để em ấy tiêu hóa tin tức một chút!"

Hoắc Tư Thần: "......"

A a a!

Có phải mấy anh có bệnh?

****0:

Nhìn Hoắc Tư Tước vác Hoắc Tư Thần rời đi, Bách Minh Tư vội vàng lên tiếng.

"Đợi đã, anh cảm thấy khả năng hai người đã hiểu lầm Tư Thần rồi."

Dù sao Tư Thần cũng là người duy nhất trong mấy anh em nhà họ Hoắc thấy một màn Tể Tể lấy đầu xuống mà.

Sẽ không đến mức sau khi biết Tể Tể là con gái ruột của Minh Vương sẽ có ý đồ động thủ với Tể Tể.

Chẳng lẽ đang sống yên lành tự nhiên muốn đi tới Địa Phủ báo danh sớm?

Hiển nhiên là không phải!

Cậu phán đoán hành động của Hoắc Tư Thần khi nhào về phía Tể Tể, chắc hẳn là quá kích động.

Hoắc Tư Tước khiêng Hoắc Tư Thần đưa lưng về phía bọn họ mà xua xua tay, cứ thế mà rời đi.

Bách Minh Tư: "......"

Hoắc Tư Cẩn ôm Tể Tể, thơm cái trán của bé.

"Tể Tể đừng lo lắng, anh ba của em chính là nhất thời không nghĩ thông, chờ lát nữa chúng ta trở về, em ấy chắc chắn sẽ ổn."

Tể Tể lo lắng nha.

Lúc đầu trong lòng anh cũng không ngừng rung động về thân phận của Tể Tể, nhưng hiện tại Hoắc Tư Cẩn lập tức vứt tin tức kia ra sau đầu, hiện tại Tể Tể vui vẻ là quan trọng nhất.

Anh nhìn thoáng qua Bách Minh Tư, quyết định mang Tể Tể ra ngoài đi dạo, chơi đùa tận hứng mới thôi.

Cho dù là con gái ruột của Minh Vương đại nhân, thì cũng vẫn chỉ là một đứa nhỏ ba tuổi rưỡi.

Chỉ cần dời đi lực chú ý, sau đó tạo ra niềm vui cho bé thì bé đã quên đi chuyện không vui trước đó.

Trong câu lạc bộ có đầy đủ các trang thiết bị, cần cái gì cũng có đều có.

Hoắc Tư Cẩn rất nhanh đã chọn được điểm đến, ôm Tể Tể cùng Bách Minh Tư đi vào khu giải trí dành cho trẻ em.

Trong câu lạc bộ có một công viên nước rất rộng lớn dành cho trẻ em.

Khách có thể tới câu lạc bộ này không phú thì quý, sân mặc dù rất lớn, nhưng cũng không có nhiều trẻ em đang chơi mặc dù còn đang là mùa hè.

Hoắc Tư Cẩn rất hài lòng.

Anh và cha của mình rất giống nhau, thích thanh tĩnh.

Tể Tể mũm mĩm, trắng nõn mềm mại, Hoắc Tư Cẩn cùng Bách Minh Tư, một người lạnh lùng thờ ơ, một người lạnh lùng uy nghiêm.

Có mấy cô gái tinh mắt mới nhìn thoáng qua đã nhận ra Hoắc Tư Cẩn.

"Người kia chính là thiếu gia Hoắc Tư Cẩn của nhà họ Hoắc đúng không?"

"Đúng đúng đúng, là anh ấy! Nhà họ Hoắc chỉ có mấy người, nhưng chỉ có Tư Cẩn thiếu gia giống với người cầm quyền của nhà họ Hoắc, nhìn qua vô cùng lạnh lùng, người khác chớ lại gần."

"Quả nhiên là đẹp trai!"

"Nhìn đôi chân dài kìa!"

"Bên cạnh anh ấy là...... Người thừa kế tương lai của nhà họ Bách?"

"Chắc là vậy!"

"Nhà họ Bách không là gì với nhà họ Hoắc, nhưng hai nhà này có quan hệ vô cùng tốt, Tư Cẩn thiếu gia rất khó tiếp cận, mặc dù Minh Tư thiếu gia lạnh nhạt, nhưng bình thường cũng không làm khó con gái, nếu không một lúc nữa chúng ta đi qua làm quen với Minh Tư thiếu gia?"

"Đợi đã! Anh Tư Cẩn ôm một đứa nhỏ trong ngực kìa......"

"Đó là em gái của anh ấy, gia chủ nhà họ Hoắc mới vừa nhận một bé gái làm con nuôi, hình như gọi là ...... Minh Tể Tể phải không?"

"Minh Tể Tể? Họ Minh? Sao họ này nghe như điềm xấu vậy?"

"Ừm, đúng là có chút xui xẻo, dù sao thì chữ Minh...... Đều làm cho người ta lập tức nghĩ đến Minh giới, nói chung là có liên quan đến người chết."

"Ngay cả họ cũng không đổi, có thể thấy đứa nhỏ này cũng không được người cầm quyền của nhà họ Hoắc yêu thích! Cũng không biết vì sao lại được nhận nuôi."

"Tôi nghe nói Hoắc phu nhân rất thích con gái, nhưng nhà họ Hoắc chỉ có ba người con trai, cho nên mới nhận nuôi một bé gái, chắc là để Hoắc phu nhân an tâm ra đi."

"Thôi, quan tâm những cái đó làm gì, dù gì cũng chỉ là một đứa nhỏ không được yêu thích mà thôi, vẫn là quan tâm Tư Cẩn thiếu gia đi, anh ấy đang ôm đứa bé ấy đến đây, chắc là để cho đứa bé này chơi cầu trượt nước”

......

Có một cô gái mười tám mười chín tuổi, đang ở độ tuổi mới biết yêu, nhìn thấy Hoắc Tư Cẩn đi tới gần, ánh mắt của cô ta đã dán chặt vào người anh.

Đáy mắt Hoắc Tư Cẩn hiện lên vẻ chán ghét, mắt lạnh nhìn thẳng, ôm Tể Tể đến bậc thang bên cạnh cầu trượt nước.

Tinh thần của Tể Tể không tốt, ỉu xìu buồn bã.

Hoắc Tư Cẩn sờ sờ đầu Tể Tể, giọng nói vô cùng ôn nhu.

"Tể Tể, em có muốn chơi cầu trượt nước không?"








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch