Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 177:

Chương 177:





"Chuyện có lớn đến đâu, mặc kệ Tể Tể làm gì không tốt, anh ba cũng sẽ không trách em! Nếu thật có sai, thì cũng còn có cha, còn có ba người anh trai bọn anh, là do không chăm sốc tốt cho em, đều là lỗi của mọi người!"

Đôi mắt được bao phủ bởi một lớp sương mù dường như đã sáng hơn, hàng mi nhỏ lại nhẹ nhàng rung lên.

"Thật sao?"

Hoắc Tư Thần vỗ ngực gật đầu.

"Đương nhiên!"

Nói xong còn dùng cùi chỏ đụng Hoắc Tư Cẩn cùng Hoắc Tư Tước, hất đầu một cái.

"Đúng không, anh cả, anh hai?"

Hoắc Tư Cẩn, Hoắc Tư Tước: "......"

Tể Tể là con gái ruột của Minh Vương, Minh Vương, chuyện này là thật không hề giả!

Đây thật là......

Bách Minh Tư nhìn không được, cậu tằng hắng một cái, nhắc nhở Hoắc Tư Thần còn chưa kịp phản ứng.

"Tư Thần, em còn nhớ rõ cái lần mà Tể Tể cùng em chơi trò chơi ở trong phòng không?"

Hoắc Tư Thần: "......"

Cả người Hoắc Tư Thần cứng ngắc!

Cậu nhìn Tể Tể ở trước mặt, lại nghĩ tới Tể Tể không có đầu mà vẫn trông rất đáng yêu kia!

Không chỉ có vậy, còn có lúc cậu tỉnh dậy sau khi bị dọa ngất, chính Tể Tể đã lấy xuống tròng mắt của mình......

Ánh mắt chờ đợi khi Tể Tể nhìn cậu, muốn cùng cậu chơi bắn bi thủy tinh!

Cho nên vừa rồi trước khi Tể Tể che miệng nhỏ, đã nói gì?

Hoắc Tư Thần bắt đầu nhớ lại.

Sau đó khuôn mặt nhỏ của Hoắc Tư Thần dần dần vặn vẹo.

Tể Tể vội vàng nắm tay của anh ba: "Anh ba, anh......"

Hoắc Tư Thần không nuốt nổi nước miếng, thanh âm không tự giác mà phát run.

"Cho nên, Tể Tể...... em thật sự là con gái ruột của Minh Vương đại nhân?"

Tể Tể: "......"

Bé cũng nuốt nước miếng, có chút sợ hãi nhìn sắc mặt của anh ba đang dần dần trắng bệch.

Bé cảm thấy bé sắp mất anh ba.

Bởi vì anh ba dường như cực kỳ sợ hãi.

Bé vội vàng lên tiếng, giọng nói cũng trở nên lắp bắp.

"Anh ba, anh đừng sợ Tể Tể, … hiện tại Tể Tể có thể xem là người, Tể Tể sẽ không hại anh, Tể Tể sẽ bảo vệ anh ba."

Hoắc Tư Thần: "......"

A a a a!

Tể Tể thừa nhận!

Em ấy đã thừa nhận!

Tể Tể nhà cậu… mẹ nó, thật sự là con gái ruột của Minh Vương!

Em gái của cậu lại là con gái ruột của Minh Vương!

Vậy cậu là anh ba của bé có phải là được đi ngang ở Địa Phủ?

Một luồng máu nóng xông thẳng lên đỉnh đầu, trước đó khuôn mặt của Hoắc Tư Thần hơi trắng bệch, lúc này đã bắt đầu đỏ lên, sau đó hai mắt khẽ đảo, ngã xuống đất.

Tể Tể từ trong ngực anh cả, hoảng sợ nhào về phía Hoắc Tư Thần: "Anh ba!"

Hoắc Tư Tước cùng Bách Minh Tư nhanh tay chạy tới đỡ Hoắc Tư Thần đang ngã xuống, Bách Minh Tư vội bắt mạch cho cậu.

"Tể Tể đừng lo lắng, anh ba của em chỉ bị ngất đi thôi."

Bé rơi nước mắt.

"...... Hu hu hu...... Đều là Tể Tể không tốt, Tể Tể dọa anh ba sợ ngất đi rồi!"

"Hu hu hu......"

Hoắc Tư Cẩn đã tiêu hóa xong tin tức em gái mình chính là con gái ruột của Minh Vương, cũng nghĩ là Hoắc Tư Thần bị dọa ngất, vì trấn an Tể Tể, anh không thể không nói dối.

"Không phải, Tể Tể sai rồi, anh ba không phải bị em dọa ngất, thằng bé là thật vui mừng!"

Hoắc Tư Tước cùng Hoắc Tư Cẩn không mưu mà hợp, cũng nghĩ là em trai ngốc nhà mình đã bị dọa ngất.

"Đúng! Tể Tể! Con gái ruột của Minh Vương rất tuyệt nha, anh ba của em là do quá kích động, nhất thời không khống chế tốt cảm xúc, cho nên mới ngất đi."

Bách Minh Tư cũng không nghĩ được gì, nhìn thấy bé khóc cũng luống cuống tay chân, lúc này cũng quay qua an ủi bé.

"Không sao, Tể Tể, anh ba của em rất nhanh sẽ tỉnh lại."

Kết quả Tể Tể càng khóc càng dữ dội.

Bách Minh Tư nghĩ đến trước đó Hoắc Tư Thần nhìn thấy Tể Tể không mang đầu đã bị dọa ngất, hiện tại nhìn Hoắc Tư Thần lại ngất đi, lấy tay vỗ trán.

Can đảm này......

Hoắc Tư Tước hoặc là không làm, đã làm thì làm đến cùng, trực tiếp cầm lấy ly nước đá bên cạnh, quay đầu đổ xuống mặt Hoắc Tư Thần.

Hoắc Tư Thần bị nước đá xối đến giật mình một cái, trong nháy mắt đã nhảy dựng lên.

Hoắc Tư Thần chuẩn bị đánh người bên cạnh là Bách Minh Tư cùng với Hoắc Tư Cẩn đang chuẩn bị vỗ vỗ mặt em trai: "......"

Bé lại oa oa khóc lớn: "...... Hu hu hu...... Nấc!"

Hoắc Tư Thần bị xối cho ướt nhẹp lúc này hiển nhiên còn chưa có nhớ tới chuyện trước khi ngất đi, cậu nhìn trừng trừng Hoắc Tư Tước, sau đó quay đầu cáo trạng Hoắc Tư Cẩn.

"Anh cả! Anh hai bắt nạt ......"

Lúc ánh mắt nhìn thấy Tể Tể trong ngực Hoắc Tư Cẩn, Hoắc Tư Thần đang nổi giận đùng đùng muốn cáo trạng trong nháy mắt đã ngậm miệng.

Cậu lần nữa trở nên kích động, gương mặt ửng đỏ, hô hấp bắt đầu nặng nề, sau đó nhào về phía Tể Tể.

Hoắc Tư Cẩn hiểu lầm em trai bởi vì vấn đề thân phận của Tể Tể mà muốn động thủ với Tể Tể, anh nhanh tay bế Tể Tể lên, thần sắc nghiêm nghị nói.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch