Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 113: Hồn châu đầy đất (1)

Chương 113: Hồn châu đầy đất (1)




Dịch Giả: BK

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

“Phanh!!”

Một quyền đánh ra, vị nữ hùng giả này cuống quít triệu hồi ra khải ảnh chống đỡ.

Đáng tiếc năng lực phòng ngự của khải ảnh này không đủ vững chắc, huống chi Triển Ngạn lại còn là cường giả chủ cấp.

Khải ảnh của vị nữ hùng giả kkia vỡ nát, thân thể cồng kềnh bị đánh đến lõm xuống, máu tươi phun ra.

Lôi Côn Thương Long gào thét, toàn thân nổi lên thiểm điện sắc bén lăng lệ, trông giống như những chiếc roi điện to lớn đỏ sậm, giương lên quật về phía thân thể Triển Ngạn.

Triển Ngạn vội vàng thối lui né tránh, mà hai đầu Long Tướng đỉnh vị không ngừng nhào tới, suýt nữa cắn xé nát một cánh tay của Triển Ngạn …

“Du ~ ~ ~ ~”

Một tiếng ngân dài vang lên, ánh trăng sáng rọi không biết từ lúc nào hạ xuống, thoạt nhìn trông có vẻ nhu hòa, nhưng không bao lâu sau liền giống như những thanh nguyệt mang lợi kiếm chém xuống xuyên qua đại địa.

Lôi Côn Thương Long trôi nổi giữa vùng trời thấp, những Nguyệt Huy Quang Kiếm này đâm về phía cơ thể cương nham của nó, vốn còn là những thanh lợi khí sắc bén đủ để xé đôi đại địa, nhưng khi đánh lên người của Lôi Côn Thương Long này lại chẳng tạo ra nổi một vết thương nhỏ nào.

Da dày thịt béo, sức phòng ngự của Lôi Côn Thương Long này không tệ, còn ghê gớm hơn tưởng tượng rất nhiều.

“Bạch!”

Đột nhiên, một thân ảnh ẩn nấp từ trong hàng trăm hàng nghìn Nguyệt Huy Lợi Kiếm hiện ra, hung hăng phóng đến trên lưng Lôi Côn Thương Long.

Đó là long vỹ chập của Băng Thần Bạch Long, ẩn giấu trong huyền thuật Nguyệt Huy Lợi Kiếm, Lôi Côn Thương Long dùng nhục thể cứng rắn chống đỡ trăm ngàn Nguyệt Huy kiếm mang, nhưng nó tuyệt đối không ngờ rằng chiếc long vỹ không có chút ấn tượng nào này lại có thể đục một lỗ xuyên qua cả cơ thể cương nham của nó!

Nhục khải, cương cơ, trước chiếc vỹ chập cường đại này cũng chẳng khác gì tờ giấy mỏng.

Dù phòng ngự có dày hơn, cơ thể có cường đại hơn đi nữa thì chỉ cần bị Băng Thần Bạch Long tìm được cơ hội và góc độ thích hợp, đều có thể dễ dàng bị xuyên thủng như thường!

Lỗ thủng tuy không lớn, nhưng máu lại không cầm được, cứ thể chảy ròng ròng, Lôi Côn Thương Long phẫn nộ gào rống, toàn thân vậy mà lại phát ra lôi bạo cuồng lực, hùng hổ vọt tới trước mặt Băng Thần Bạch Long

Băng Thần Bạch Long đứng lơ lửng giữa không trung, bay múa như thần điệp, mặc cho con Thương Long cuồng bạo này tùy ý tấn công như nào cũng khó đụng tới nửa sợi lông của nó.

Hơn nữa, Lôi Côn Thương Long này càng điên cuồng bạo ngược, nó lại càng dễ lộ ra sơ hở, Băng Thần Bạch Long vẫn một mực duy trì sự bình tĩnh như kẻ săn mồi thực thụ, ngay lúc Thương Long điên cuồng đến gần, nó mạnh mẽ dùng vỹ chập đánh vào sơ hở!

Từng đạo lãnh mang đó, da rồng dù cứng rắn đến mấy cũng không đỡ nổi, ngay cả xương cốt cũng bị xuyên thủng.

Băng Thần Bạch Long tựa hồ cũng biết Lôi Côn Thương Long này sinh mệnh ngoan cường, da thịt như sắt thép, mấy loại huyền thuật và ma pháp tầm thường chưa chắc đã có thể làm nó xây xát nổi, cho nên liền áp dụng phương thức tấn công trực diện như vậy …

Máu không cầm được chảy ra như miệng suối, theo những lỗ thủng càng ngày càng nhiều trên người Lôi Côn Thương Long, long huyết kia lại càng không cầm được mà chảy xuôi đầm đìa.

Vết thương bị cái đuôi chập của Bạch Khởi đâm thủng căn bản không ngừng chảy máu, mà Lôi Côn Thương Long hiển nhiên cũng chẳng có năng lực tự hồi phục đặc thù gì, chỉ thấy con Lôi Long này càng bị thương lại càng điên cuồng phóng xuất ra thiểm điện màu đỏ sậm, thiểm điện không ngừng nổ tung trong không trung, sinh ra lôi bạo tịch quyển đáng sợ vô cùng ….

Mà mỗi lần Lôi Côn Thương Long điên cuồng ác liệt như vậy, Băng Thần Bạch Long lại lùi xuống né tránh, đợi thẳng đến khi con rồng điên này lại lần nữa lộ ra sơ hở, đuôi rồng lại tiếp tục đánh xuống đục thêm vài lỗ, giống như đánh du kích!

“Bạch!!!”

Lần này, cái đuôi của Băng Thần Bạch Long đã đánh trúng chỗ yếu hại của Lôi Côn Thương Long, chính là vị trí ở phần cổ.

Từ dưới cổ của Lôi Côn Thương Long, có thể thấy bằng mắt thường máu đang phun ra như suối.

Mà lần này mất nhiều máu như vậy, rốt cuộc Lôi Côn Thương Long cũng bị choáng váng, hành động trở nên chậm chạp, uy lực của lôi điện đỏ sậm cũng trở nên yếu đi.

Nếu đổi lại là những Long vật cấp Long tướng khác, bị cái đuôi của Bạch Khởi đánh bầm dập như vậy, về cơ bản là trực tiếp bỏ mạng rồi, chỉ có con Lôi Côn Thương Long này da dày thịt béo, sức phòng ngự lại cao, đối phó lâu như vậy mới có thể khiến nó chân chính bị trọng thương.

Trên thân thể Bạch Khởi cũng xuất hiện vết tích bị thương do roi điện đỏ sậm quất trúng, quyền sư Triển Ngạn lại càng không phải nói đến, hắn triền đấu với con Lôi Long này còn lâu hơn, dĩ nhiên bị thương không ít.

“Đại thúc, người không sao chứ?” Chúc Minh Lãng thấy vị quyền sư này bị năm sáu con rồng vây công, liền dò hỏi.

“Có chút khó giải quyết, tay trái ta bị lôi điện của con nghiệt long kia làm tê liệt, bất quá không chết được, ngươi xử lý con Lôi long kia trước, những chuyện khác đều dễ nói rồi!” Triển Ngạn quần nhau với bầy rồng ở bên trong, một hồi sau mới hồi đáp.

“Thanh Trác, đi giúp ông ấy đi.” Chúc Minh Lãng nói với Thần Mộc Thanh Thánh Long đang lơ lửng trên bầu trời.

Thần Mộc Thanh Thánh Long vật lộn triền đấu với Độc Hỏa Dực Long trên không trung đã phân ra thắng bại, mào của Độc Hỏa Dực Long bị dực trảm của Thần Mộc Thanh Thánh Long chém đứt, nếu không phải vì vị hùng giả gầy trơ xương kia thu hồi lại Độc Hỏa Dực Long, Thanh Trác hẳn có thể giết nó.

Phòng ngừa xảy ra phát sinh ngoài ý muốn, Chúc Minh Lãng lại triệu hoán Hắc Nha, cũng trực tiếp cho nó mặc Thanh Ngân Trọng Khải!

Cấp bậc của nó tuy không cao, nhưng có thể dựa vào thân thể rắn chắc mà quấn lấy một đầu Long Tướng.

Triển Ngạn có Thần Mộc Thanh Thánh Long và Hắc Thương Bạo Long hai gia hỏa này giúp đỡ, tự nhiên cũng không cần tốn nhiều sức xử lý đám rồng kia!

“Giết nó, có hồn châu của Lôi Côn Thương Long này, Hắc Nha chắc chắn sẽ được lợi rất nhiều!” Chúc Minh Lãng nói với Bạch Khởi.

“Du ~ ~ ~ ~”

Bạch Khởi rất vui vẻ tình nguyện giúp đỡ các Long đệ, Long muội của nó trưởng thành, nhất là loại khiên thịt ngốc nghếch trung thành như Đại Hắc Nha, vừa khéo Lôi Côn Thương Long cũng có Cổ Long huyết mạch.

Vị nữ hùng giả kia sau khi trúng một quyền của Triển Ngạn, sớm đã hoa mắt chóng mặt bất tỉnh, ngay khi cô ta vừa tỉnh lại một chút, lại phát hiện Lôi Côn Thương Long của mình bị Băng Thần Bạch Long đánh cho tàn tạ như thế.

Máu không ngừng tuôn ra, thể lực lại cạn kiệt, phải biết rằng tia chớp đỏ sậm mà Lôi Côn Bạo Long này phóng thích lượn lờ bao quanh cơ thể, chính là lôi đình dựa vào máu thịt để triệu hoán, càng mất nhiều máu, thương lôi huyền thuật lại càng yếu.

Nhưng mà vị nữ hùng giả này lại không dám thu hồi Lôi Côn Thương Long trở về Linh vực.

Một khi thu hồi, Băng Thần Bạch Long sẽ không thể ngăn cản nữa, mấy vị cường giả Tông cung ở đây chỉ e đều sẽ mất mạng.

“Lưu lại núi xanh, sợ gì không có củi đốt.” Lúc này, vị hùng giả gầy trơ xương có Thi Bá Long nói ra.

"Lão Tam sợ là không sống nổi, thiếu chủ cũng đã. . . Chúng ta rất khó đối phó được Băng Thần Bạch Long kia."

“Đáng giận, vị Mục Long Sư này rốt cuộc là từ đâu ra, vì sao có Băng Long cấp Băng Chủ mà chúng ta lại không hề hay biết gì cả???” Nữ hùng giả cả giận nói.

“Đừng nhiều lời nữa, để cho Lôi Côn Thương Long của ngươi ở lại chặn hậu cho chúng ta rút lui, bằng không tất cả đều phải bỏ mạng ở đây!” Hùng giả gầy trơ xương nói.

Nữ hùng giả tức giận cắn chặt răng, Lôi Côn Thương Long chính là chỗ dựa lớn nhất của nàng ta, nàng ta rất không cam lòng!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch