Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 199: Phù Sư Hà Thanh Thiển

Chương 199: Phù Sư Hà Thanh Thiển




Dịch giả: Tiểu Hy

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Chúc Minh Lãng đem mũi kiếm chĩa xuống đất.

Ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào Triệu Thần, mà Triệu Thần cũng cảm giác được địch ý cường đại mà mạnh mẽ từ Chúc Minh Lãng.

Cốt long âm trầm kia đột nhiên gào rống một tiếng, lập tức những lăng mộ cùng các tòa thạch quan trên Cửu Quân Mộ sơn đều khẽ lắc lư, có thể nhìn đến từng sợi tử khí quỷ dị chui ra từ trong mấy tòa lăng mộ và thạch quan nhẹ bay về phía bên này.

Hấp thụ tử khí nồng đậm xung quanh, xương cốt của Cốt Long dần trở nên đen bóng, chỗ hai bên hốc mắt hiện lên hai ngọn lục hỏa âm u lãnh khốc, thỉnh thoảng lại lóe lên, khiến người nhìn vào nổi cả da gà.

Cốt Long âm trầm, nó không ngừng hấp thụ khí tức của Cửu Quân Mộ, dần dần trở nên cường đại hơn.

Đôi cốt cánh của nó dang rộng, lộ ra một cỗ khí tức hủ bại, mạnh mẽ lướt về phía Chúc Minh Lãng.

Bị kịch độc hủ bại bao phủ, Chúc Minh Lãng thử dùng kiếm phong xua tan mấy thứ cổ quái này, nhưng khí tức hủ bại này cũng không phải chướng khí bình thường, chúng nó căn bản không chịu bất cứ ảnh hưởng gì mà cứ thế khuếch tán, lan tràn……

Thân ở trong đó, Chúc Minh Lãng chỉ cảm thấy làn da xuất hiện cảm giác đau đớn, sau đó loại đau đớn này biến thành cảm giác bỏng rát, như thể cơ thể hắn bị ngâm trong ao nọc độc có thể hòa tan cơ thể người.

Chúc Minh Lãng nhảy đến chỗ cao, thoát khỏi sự vây công loại độc khí hủ bại không thể tiêu trừ này, mà giữa không trung, một đàn Long cấp quân đang vỗ cánh chờ hắn.

Cái đuôi của Tử Vân Long như roi thép quất lại đây, thế công mãnh liệt mà hung ác.

Chúc Minh Lãng lăng không đạp bộ, né tránh Tử Vân long công kích.

Tử Vân Long cùng Kim Khung Long không hổ là long Quân cấp bậc, tuy chúng nó nhiều lần bị thương, nhưng sức chiến đấu vẫn luôn tràn đầy. Chúc Minh Lãng ở giữa không trung, liên tục né hai đầu long quân giáp công.

Thoáng sau, Âm Cốt Long cũng bay lên, nó lại phun độc vũ về phía Chúc Minh Lãng.

“Kiếm Linh Long!”

Chúc Minh Lãng nhẹ lướt về phía sau, né tránh khỏi độc vũ khó thể phòng này, chờ đến khi độc vũ trở nên thưa thớt, hắn mới cùng Kiếm Linh Long nhân kiếm hợp nhất, trong chớp nhoáng, hắn như thuấn di xuất hiện cách đó một cây số. . . . .

Kiếm kình tựa Thương Long, tốc độ như tia chớp, Chúc Minh Lãng thoát khỏi Tử Vân Long cùng Kim Khung Long, bay về phía Âm Cốt Long!

Hủ Bại chi dực của Cốt Long bị một kiếm xuyên qua, trực tiếp đứt ngang giữa không trung.

Sau đó, trong nháy mắt, Chúc Minh Lãng lại xuất hiện phía sau lưng Âm Cốt Long.

Nguyệt Hoa Trảm!

Chúc Minh Lãng nâng kiếm lên, thân kiếm nóng bỏng mà cường đại bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo tựa ánh trăng!

Chúc Minh Lãng sảng khoái chém xuống Nguyệt Hoa Trảm, một đạo Mãn Nguyệt Trảm chém xuống, theo sau đó là từng đạo từng đạo Nguyệt Cung Kiếm Mang liên tục xuất hiện bay nhanh lập lòe.

Mỗi một đạo nguyệt trảm cùng hoa thiết đều trực tiếp hướng về phía Âm Cốt Long, đầu Âm Cốt Long này nhanh chóng bị Chúc Minh Lãng đánh từ không trung xuống đất, mà trong lúc rơi xuống, không biết nó lại phải nhận thêm bao nhiêu lần Nguyệt Hoa Trảm!

“Hoắc!”

Một kiếm cuối cùng, Chúc Minh Lãng hơi chần chờ một chút, mấy chiêu kiếm phía trước không chỉ khiến mặt đất nở hoa, phả ra từng làn hàn khí nồng đậm, mà còn đem Âm Cốt Long trực tiếp cắt ra thành từng mảnh, thậm chí ngay cả đỉnh Lăng Mộ Sơn cũng trực tiếp bị hắn gọt mất một góc.

Một thân tử khí quanh người Âm Cốt Long bị đánh tan, thân thể nó cũng bị cắt thành vài khúc, nằm rải rác trên mặt đất.

Lúc này, hủ bại độc khí kia cũng nhẹ nhàng tiêu tán giữa không trung, Chúc Minh Lãng đứng ở đỉnh núi Lăng Mộ Sơn vừa bị chính hắn san bằng, lại thấy một vị nữ tử dáng người nhỏ xinh không biết đã xuất hiện ở nơi này từ khi nào.

Nàng nở nụ cười với hắn, Chúc Minh Lãng cũng không biết là ý gì, cúi đầu vừa nhìn, lại phát hiện quanh thân không biết khi nào đã dán đầy Vạn Cân Phù!

Mấy tấm phù này cũng không cần dán chặt lên người hắn, chúng chỉ cần treo ở chỗ thấp, liền có thể khiến khu vực xung quanh nó sinh ra trọng lực, người bình thường đứng bên trong, tựa như phải bê trọng thiết nặng ngàn cân.

Mà chỗ này có tám tấm Ngàn Cân Phù có, vừa lúc là tám phương hướng quanh Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng ý thức được lúc mình dẫm phải phù trận của nữ tử kia thì đã không kịp đào thoát, 8000 cân trọng lượng này khiến hắn hành động trở nên có chút gian nan.

“Phù sư.” Chúc Minh Lãng hơi hơi nhăn mi.

“Phù sư Hà Thanh Thiển, mong chỉ giáo thêm.” Hà Thanh Thiển cúi cúi người nói.

Hành lễ xong, Hà Thanh Thiển hơi lật tay, trong tay nàng vậy mà nhiều ra mấy tấm Bạo Phá Phù, không chút khách khí ném về phía Chúc Minh Lãng!

Bạo phá phù nhìn như một tấm giấy vàng hết sức bình thường, nhưng khi lục văn trên đó tỏa sáng bốn phía, liền lập tức nổ mạnh, sức nổ có thể so với khu mỏ khai thác lưu huỳnh bị nổ!!

“Ầm ầm ầm!!!!!”

Chúc Minh Lãng tránh né không được, hơn nữa tay hắn cũng phải gánh chịu lực lượng của Thiên Cân Phù, muốn thi triển ra Bát Quái Kiếm Khí là có chút khó khăn.

Cũng may trên người Chúc Minh Lãng còn có một kiện bảo vật không tồi, đó chính là mị ảnh y phục lấy từ trên người Đỗ Thành, tứ thiếu chủ Tông Cung.

Mị ảnh y phục như áo choàng, hiện lên phía sau Chúc Minh Lãng, thân hình Chúc Minh Lãng tựa như biến thành mị ảnh u hồn ……

Ngay lúc Thiên Cân Phù trực tiếp bị mất đi tác dụng, mà Chúc Minh Lãng lập tức tránh khỏi khu vực bị Bạo Phá Phù oanh tạc.

“Hà cô nương, có Kim Khôi phù hay không, cho Kim Khung Long của ta mượn một tấm!” Lúc này Hoắc Thượng Quân nói.

“Có!” Hà Thanh Thiển giơ tay lên, liền thấy một tấm phù màu vàng bay giữa không trung, dừng ở trên người Kim Khung Long.

Lục văn lóng lánh, rất nhanh, toàn bộ lân phiến trên thân Kim Khung Long càng trở nên sáng chói, một tầng kim sắc quang mang bao phủ toàn thân Kim Khung Long, khiến Kim Khung Long nhìn qua như một đầu Thương Long được chế tạo từ hoàng kim, uy vũ đến cực điểm!

Kim Khung Long bị kim giáp bao trùm, nó đáp xuống, long trảo chộp về phía Chúc Minh Lãng, có thể nhìn đến lôi điện màu vàng lập lòe trên các đầu ngón tay của nó!

Chúc Minh Lãng đối mặt với Kim Khung Long khí phách kia, lại căn bản không lùi nửa bước.

Hắn đột nhiên múa kiếm giữa không trung, kiếm khí hồng lưu xuất hiện, tựa như một đầu Hồng Hoang thánh thú, bay tới xông vào cắn Kim Khung Long.

Kim Khung Long kiếm khí màu hồng bức lui, lượn vài vòng giữa không trung, dùng toàn bộ lực lượng đem hai cái đuôi quật thật mạnh xuống đỉnh núi Lăng Mộ Sơn ……

Chúc Minh Lãng lùi về phía sau, liền thấy kia long đuôi quét xuống, đem mặt đất xung quanh đập đến nát ra.

“Ngao!!!!!!!”

Tử Vân Long rít gào, thi triển Hải Vân huyền thuật!

Một tảng lớn mâu mù trắng xóa cuồn cuộn, đang sợ hơn cả nham thạch, đánh về phía Chúc Minh Lãng, đáng sợ đến cực điểm!

Chúc Minh Lãng ý thức được, hai con Long Quân này nếu không xử lý cùng lúc, quả thật sẽ khiến hắn gặp phiền toái không nhỏ.

Hắn xoay người, một kiếm uy vũ chém xuống, kiếm khí bang bạc tựa sóng thần, va chạm cùng Hải Vân Huyền Thuật của Tử Vân Long, khiến cả tòa Cửu Quân Mộ trở nên lay động kịch liệt, tựa như có thể sập bất cứ lúc nào.

Một kiếm của Chúc Minh Lãng vẫn mạnh hơn, bức lui đám Hải Vân cuồn cuộn kia về phía sau, đột nhiên kiếm của hắn chém về phía cái đuôi của Kim Khung Long!

Cả dãy núi đều bị mạnh mẽ tách làm đôi.

Chúc Minh Lãng thi triển toàn lực, cường hoành xé nát Kim Khôi Phù Giáp, trực tiếp chặt đứt cái đuôi của Kim Khung Long!!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch