Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 291: Cung tiễn sư

Chương 291: Cung tiễn sư




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyêt: Long Hoàng

"Vù vù ~"

Đôi môi trắng bệch nhếch lên, nàng nhìn về phía màn đêm nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Đột nhiên toàn bộ số mũi tên đang rực cháy mạnh mẽ như những ngọn nến lại bị gió đêm thổi qua dập tắt, ngọn lửa cháy mạnh hừng hực trong nháy mắt đã biến mất trong màn đêm.

Ngay sau đó những mũi tên kia cũng triệt để mất đi uy lực, chúng tựa như lá rụng mùa thu, rơi xuống đầy trong viện, nhưng lại không tạo ra bất kỳ lực tàn phá nào.

Chúc Minh Lãng nhìn Lê Vân Tư, hắn có chút xuất thần.

Chủ yếu là do bộ dạng nhếch môi hà hơi lúc nãy của nàng quá dễ thương.

Mặc dù trong lòng hắn vẫn còn nhiều điểm hoài nghi, nhưng giờ phút này địch đã đánh đến trước cửa rồi, Chúc Minh Lãng cũng không thể ngồi yên không quản được, lập tức triều hồi Linh Long kiếm ra, một thân một mình nhảy xuống con đường nhỏ đã bị binh sĩ vây chặt kia.

"Phi Kiếm Kiếm Thước."

Chúc Minh Lãng chỉ tay, Kiếm Linh Long như con thoi xuất ra, nhanh như một tia chớp, nó xuyên qua từ đầu đường đến cuối phố, vô cùng hoa lệ.

Đám binh sĩ Long Mã doanh còn chưa kịp hiểu đã xảy ra chuyện gì, thì trên người đã xuất hiện lỗ thủng, máu tươi chảy ra như suối, trong quỹ đạo lướt qua của Kiếm Linh Long, hàng loạt binh sĩ ngã xuống kêu rên trong vũng máu, thậm chí có vài người chết ngay tại chỗ!

"Quay trở lại!"

Chúc Minh Lãng vừa thu tay lại, thì trong giây lát Kiếm Linh Long ở cuối đường rạch ra một đạo kiếm hình cung cực kỳ khoa trương, đạo kiếm này tựa như vầng trăng sáng trên bầu trời, ánh sáng đó xé xác toàn bộ những binh sĩ đang đứng chen chúc trên con đường này, đầu người rơi xuống đất, tứ chi tung tóe và những thân thế bị chặt ngang người có nhiều vô số kể!

Đối với đám quân binh giết người không gớm tay này, Chúc Minh Lãng ra tay càng thêm tàn bạo, không hề chừa cho bọn họ có cơ hội sống sót!

Một đường kiếm xinh đẹp nhưng lại đáng sợ này làm cho cả đường phố bị nhuộm trong sắc máu đỏ rực rợn người, nhưng trên thanh Kiếm Linh Long lại không dính một giọt máu nào, nó đã quay trở lại bên cạnh Chúc Minh Lãng, thân kiếm đỏ thẫm, chuôi kiếm thon dài, nó bay lơ lửng mang theo hơi thở nguy hiểm và đang chờ đợi chỉ thị tiếp theo của Chúc Minh Lãng.

"Là kiếm sư, bắn chết hắn!" Vẻ mặt của gã thủ lĩnh Long Mã doanh vẫn lạnh lùng nghiêm nghị như trước, không hề có chút thương cảm nào với đám thủ hạ vừa mới chết thảm của hắn.

Quân tốt, bản thân bọn hắn chính là một vật hy sinh.

Tên đầu lĩnh kia giơ tay lên rồi nặng nề phất xuống.

Hiển nhiên đám cung tiễn sư cưỡi Long Mã kia mới là binh lính chủ chốt của Long Mã doanh bọn họ, trên hàng Long Mã cao lớn phía trước, bọn cung tiễn sư đã trãi qua huấn luyện đó vừa mới kéo căng dây thiết cung đang cầm trong tay, thì nhất thời dòng khí lưu ở xung quanh tựa như đang rơi vào trong vực sâu không đáy, nghịch lưu, đảo ngược, hỗn loạn!

"Vút vút vút !!!!!"

Mũi tên xé gió!

Một đám cung tiễn sư đồng loạt sử dụng mũi tên xé gió, những mũi tên đó được sử dụng nguyên liệu vô cùng đặc thù để làm nên, thậm chí chúng còn hấp thu từ nguyên tố gió trong đất trời để mũi tên bay nhanh hơn, lực xuyên thấu cũng trở nên mạnh hơn rất nhiều.

Loại mũi tên này, sợ là có thể bắn thủng cả mấy lớp vảy dày của đám long thú, chỉ với mấy tấm khiên, khôi giáp, chiến hào là rất khó có thể ngăn cản được chúng, những mũi tên ấy bay trong không khí tạo nên những âm thanh sắc bén, chúng nhanh chóng xuyên qua những căn phòng gần đó, vượt qua tường rào, thậm chí còn có thể đâm xuyên qua mấy căn trạch viện.

Kiếm Linh Long hóa thành kiếm hồn, tạo nên một tấm khiên màu đen to lớn chắn trước người Chúc Minh Lãng, bản thân Chúc Minh Lãng không hề bị thương tổn, nhưng mấy căn phòng là nơi trú chân của đoàn đội Mục long sư Hồ gia đã bị bắn hỏng, từng căn nhà bị sụp đổ tan hoang.

Mặc dù tu vi của những cung tiễn sư này không cao, nhưng là một đội quân được huấn luyện bài bản như trong quân đội, nên khi bọn họ cùng nhau thi triển năng lực cũng tạo ra sức phá hoại khủng bố!

"Bạch Khởi..."

Chúc Minh Lãng định triệu hồi Bạch Khởi nhưng vừa gọi đến tên thì hắn mới nhớ tới, Bạch Khởi đang trong quá trình tái tạo lại huyết mạch, cho nên nó vẫn còn đang ngủ say trong linh vực.

Nếu dùng Băng Thần Bạch Long để đối phó với mấy tên binh lính và cung thủ này, thì sẽ dễ dàng hơn nhiều, cho dù Kiếm Linh Long có sắc bén bao nhiêu, thì tốc độ giết người của nó cũng không thể nhanh bằng Băng Thần Bạch Long trực tiếp đánh ra một đòn băng thương cuốn sạch hết tất cả.

"Ngăn kiếm của hắn lại." Gã đầu lĩnh của Long Mã doanh trực tiếp ra lệnh cho đám binh lính của hắn dùng thân cản Kiếm Linh Long.

Cung tiễn sư được bảo vệ trong lớp tường thành bằng thịt người, trừ phi Chúc Minh Lãng tự mình đánh tới, nếu không sẽ rất khó có thể giết sạch hết bọn họ ở một khoảng cách xa như vậy hơn nữa còn bị ngăn cách nhiều người như thế.

"Huỳnh Hỏa Kiếm!"

Vướng bận thì vướng bận, nhưng mà giết thì vẫn phải giết.

Chúc Ming Lãng cũng không hy vọng tòa tiểu viện mà mình mới vừa dọn dẹp xong, lại bị bọn ác bá của Nhuận Vũ thành này phá hỏng.

Thanh kiếm quay cuồng múa lượn trong không khí, mũi kiếm cọ sát với không khí tạo ra tia lửa, theo tốc độ càng lúc càng nhanh dần của thanh kiếm, vố số tia lửa bùng cháy thấp sáng cả con đường nhỏ này.

Cảnh tượng rực rỡ này tựa như màn đêm đen buông xuống kéo theo cả ngàn ánh sao trời sáng lạn vậy.

"Bá bá bá bá bá!!!!"

Huỳnh Hỏa Kiếm vừa hạ, một đạo ánh lửa đánh xuống chính là một mạng, cho dù số lượng binh lính của Long Mã doanh này có nhiều hơn đi chăng nữa, thì chỉ sau một lần đối mặt với trận quần vũ hỏa kiếm này, nhân số đã bị hao tổn hết một nửa.

Cả ngàn người, chen chúc đông đúc trên con đường nhỏ này nhưng chỉ sau mấy đường kiếm của Chúc Minh Lãng đã có vô số người ngã xuống, cho dù có là đoàn quân tinh nhuệ được huấn luyện bài bản và có trang bị cao cấp đến đâu đi nữa, thì cũng không chịu nổi kiếm uy có tu vi đạt trung vị quân cấp, vậy nên từ những binh lính yếu ớt như đám côn trùng nhỏ bé đến đội binh lính cường đại của Long Mã doanh kia đều có chút run rẩy!

"Hoảng cái gì! Hắn chỉ có một thanh kiếm, có thể chém chết hết cả chúng ta hay sao, cung tiễn sư, mau bắn tên, bắn ghim hắn lên trên tường đá!" Tên cầm đầu của Long Mã doanh nổi giận gầm lên một tiếng.

Tựa như hắn cảm thấy đám binh lính này của mình cũng không ngăn nổi Chúc Minh Lãng, thế nên tên cầm đầu liền lấy ra cây Huyền thiết cung vừa dày vừa nặng của hắn, cung này vô cùng lớn, chỉ sợ là ngay cả người luyện võ cũng khó có thể nâng lên được.

Một tay của tên cầm đầu này cầm cung, còn tay kia giữ chặt mũi tên làm bằng sắt nặng trịch rồi đặt ngang lên trên dây cung được làm bằng gân rồng, theo động tác kéo căng dây cung của gã cầm đầu, dây cung cũng xuất hiện ra dị quang, khí thế đó phải nói là giống như một con hắc long đang chuẩn bị xuất thủ, cả đất trời như sắp vỡ tung dưới đòn tấn công của nó!

"Hắc long gầm thét!"

Một mũi tên bay ra, khí thế như tiếng rồng gầm, tiếng vang ầm ầm tiến tới!

Lực đạo cuồn cuộn của mũi tên cuốn hết những căn phòng đổ nát ở xung quanh, nghiền nát hết tất cả thành bột mịn.

Hắc long gầm thét càn quét đến vị trí của Chúc Minh Lãng, Chúc Minh Lãng cũng có chút bất ngờ, tu vi của tên cầm đầu này cũng không thấp, thảo nào hắn lại dám càn rỡ đến mức tìm đến nơi nghỉ chân của thành chủ mới nhậm chức để phóng hỏa tiễn giết người!

Chúc Minh Lãng vẽ ra trận bát quái để chống đỡ một mũi tên mạnh mẽ này, mặc dù bản thân hắn sẽ không bị thương, nhưng phủ viện vừa mới dọn dẹp giờ đây đã bị phá hủy sạch sẽ, không còn lại gì.

Chúc Minh Lãng thật sự rất không vui.

Nhuận Vũ thành này căn bản không có dân thường sinh sống, muốn tìm thợ mộc, thợ xây, thợ thủ công rất khó, có nhiều việc phải tự mình đi làm mới được.

Kết quả là tiểu viện sau hai ngày cực khổ sửa sang, thế nhưng lại bị đám mãng phu này phá hủy.

"Kiếm Linh Long, không cần bảo hộ sân viện nữa, giết hết bọn họ đi!" Chúc Minh Lãng đứng ở chỗ cao, lạnh lùng nói.

Ban đầu hắn còn nghĩ muốn bảo vệ tiểu viện này để tránh bị phá hủy, cho nên hắn chỉ ngăn cản bọn người kia.

Làm như vậy ảnh hưởng rất lớn đến uy lực chiến đấu của Kiếm Linh Long, vừa phải giết địch lại vừa phải nhanh chóng quay trở lại để đỡ mấy mũi tên bắn tới, bây giờ cả sân viện gần như đều bị phá hủy hết rồi, vậy cũng chẳng cần phải bận tâm đến nó nữa!

Mặc dù có chút tốn thời gian, nhưng đêm đen dài đằng đẵng, Nhuận Vũ thành này sắp phải bước vào một đêm huyết tẩy quy mô lớn rồi!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch