Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 312: Mèo vờn chuột

Chương 312: Mèo vờn chuột




DG: Vương Linh

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Băng Thần Bạch Long ở phía trước, xung quanh nó là một cỗ sương mù trắng như băng tuyết, đang ở trong khoảng không trên vách núi lan tràn ra ngoài.

Nói tới cũng kỳ quái, những loại thực vật bình thường khi gặp phải khí tức băng lãnh cực hạn như vậy đã sớm bị đóng băng hết rồi, nhưng đám dây đằng xanh biếc này lại chẳng mảy may chịu chút ảnh hưởng nào, chỉ có lớp vỏ ngoài màu xanh biếc kia là có hơi chút bám sương trắng mà thôi.

Đám Tang long kia, chúng nó đương nhiên không có năng lực chống chọi lại với giá rét mạnh như những Thiên Đằng này, từng con từng con đều nhìn chằm chằm vào Băng Thần Bạch Long, đến khi phát hiện hướng mà Băng Thần Bạch Long đang lao tới là chỗ của bọn chúng thì chúng nó cũng đồng loạt phát ra những tiếng kêu chói tai!

Rất nhanh sau đó, bọn Tang long này liền hành động, chúng nó trèo lên những độ cao khác nhau trên cây mây, có con có tốc độ nhanh hơn thì vào trong vách núi, mà những con Tang long có cánh thì trực tiếp bay ra ngoài nghênh đón mấy vị khách không mời mà đến này!

Những giác ma thụ quả này hiển nhiên đã được chúng nó xem như là trân bảo, không cho phép bất cứ sinh vật nào khác đến tranh đoạt.

"Xèo xèo chi!!!"

Đám Tang long có cánh dơi trong lúc bay nhanh, thân thể chúng như bẹp lại, khiến chúng nhìn trông giống những lưỡi dao sắc nhọn, chúng bay xẹt qua tàng cây nào thì nhánh cây đó lập tức bị chém đứt.

Chúng nó vẫn giữ trì thế trận như thế, phát động tấn công một cách có tiết tấu.

Nhưng loại tấn công có nhịp điệu như này trong mắt Chúc Minh Lãng lại chẳng khác nào là đang lần lượt bay đến chỗ chết vậy.

Băng Thần Bạch Long còn sở hữu một đôi cánh chim phụ, điều này có nghĩa là nó không chỉ có thể sải cánh bay lượn như hùng ưng mà còn có sức mạnh tấn công mạnh mẽ nữa, cũng có thể bay lượn linh hoạt như chuồn chuồn hồ điệp, né tránh sự tập kích của đối phương sau đó lại cho đối phương một kích trí mạng.

Trên không trung đám Bức Dực Tang Long này hoàn toàn không phải đối thủ của Băng Thần Bạch Long, Băng Thần Bạch Long thậm chí không cần thi triển bất kỳ pháp thuật huyền thuật nào cả, chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân mà chiến đấu, tiêu hao một chút thể lực đã có thể giết chết hết đám Bức Dực Tang long này rồi.

"Bạch Khởi, không cần tốn thêm thời gian với mấy con Tang long giảo hoạt này nữa, chúng nó đang ăn vụng giác ma thụ quả!" Chúc Minh Lãng rất nhanh sau đó đã chú ý tới điểm này.

Thì ra đám Bức Dực Tang Long này đang cố tình lao vào tìm chết.

Chúng nó ngửi được long quân khí tức của Băng Thần Bạch long, cũng biết Bức Dực Tang long không phải đối thủ của nó, nhưng nhờ vậy mà những con Tang long khác mới có thể tranh thủ thời gian mà hưởng dụng sức mạnh của giác ma thụ quả.

Chỉ cần ăn một quả, Tang long liền biến thành Ma ảnh Tang long, có được thực lực chủ cấp.

Lại dựa vào ưu thế số lượng, chúng nó có thể đánh với Băng Thần Bạch Long một trận.

"Du ~~~~"

Băng Thần Bạch Long nghe thấy mệnh lệnh, đôi cánh ưu mỹ mà tràn ngập sức mạnh được bung ra, chỉ trong thoáng chốc đã nhìn thấy Băng Thần Bạch Long tựa như một ngôi sao bạc xẹt ngang qua bầu trời, mạnh mẽ bay về phía vách núi, trực tiếp tàn sát đám Tang long trong đó.

Mà đám giác ma thụ quả cũng không phải là mọc tùy ý trên thân cây, xung quanh mỗi giác ma thụ quả đều có một cây mây cầu có hình dáng như một cái lồng sắt sinh trưởng, cây mây cầu bảo vệ giác ma thụ quả ở bên trong, bọn Tang long phải vô cùng có kiên nhẫn mà sử dụng móc vuốt, hàm răng để phá lớp lồng sắt từ cây mây cầu này mới có thể ăn được giác ma thụ quả.

Nhưng như vậy lại tranh thủ được chút thời gian cho Chúc Minh Lãng, không có ma ảnh, những con Tang long này bất quả chỉ là những sinh vật đạt cấp tướng mà thôi, khi phải đối mặt với thực lực quân cấp thì căn bản cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Chỉ có điều những con Tang long này vô cùng thông minh, mục đích chúng tới đây là để lấy giác ma thụ quả.

Hơn nữa chúng cũng biết chỉ có ăn được giác ma thụ quả mới có thể miễn cưỡng đối kháng với Băng Thần Bạch Long, thế là chúng nó nhanh chóng chạy đến cây mây này, giống như lũ chuột đang ào ạt rúc vào hang ở dưới đất của nó vậy.

"Chúng nó giống như đang muốn chơi mèo vờn chuột với chúng ta a, đáng tiếc chúng nó chọn sai đối thủ." Chúc Minh Lãng nở nụ cười.

Nếu như Băng Thần Bạch Long mà có thân hình nặng nề như Đại Hắc Nha, khi đối mặt với bọn Tang long này mà không dùng phương thức xử lý cho tốt, thì có khả năng truy đuổi nửa ngày cũng chỉ giết được vài con, như vậy đến cuối cùng mấy quả Giác ma thụ quả này sẽ bị bọn giảo hoạt này trộm đi hết.

Băng Thần Bạch Long lại linh hoạt, nhạy cảm, mau lẹ, đôi con ngươi của nó có thể quan sát trong phạm vi rất rộng, không giống như mắt của con người chỉ có thể nhìn được những thứ ở trước mặt và hai bên thân mình thôi, những chỗ không thấy được vô cùng nhiều.

Mà khứu giác, thính giác của Băng Thần Bạch Long đã thuộc cấp bậc của loài thú săn mồi, ngay cả những con Tang long ẩn nấp dưới tàng cây rậm rạp, không nhúc nhích, nhưng trước đó khi chúng nó đang hoạt động cũng tiết ra một loại mùi, nước bọt cùng mùi da đều còn sót lại một chút trên cây mây, nhưng thứ đó đều có mùi, hơn nữa bất cứ con Tang long nào cũng sợ những sinh vật có địa vị cao, mỗi khi Băng Thần Bạch Long bay qua đám cây mà nó đang ẩn nấp, thân thể nó sẽ không nhịn được mà run rẩy, nếu phát ra âm thanh sẽ bị Băng Thần Bạch Long nghe thấy.

Những bước chân mềm mại nhẹ nhàng như mèo, khi Băng Thần Bạch Long bước đi trên cây mây, tựa hồ không phát ra bất kỳ âm thanh nào, cây mây cũng sẽ không bị uốn cong vì thể trọng của nó.

Băng Thần Bạch Long ưu nhã bước về phía trước, trước mặt nó là một viên giác ma thụ quả bị lồng sắt cây mây cầu bao bọc lấy, mà trên cái lồng sắt ấy vẫn còn sót lại vết cắn của một con Tang long.

Băng Thần Bạch long ngửi ngửi mũi, đi theo mùi hương đi về phía trước.

Mà ở đằng sau Bạch Khởi có một hàng dây mây rủ xuống.

Một con Tang long đang ẩn nấp ở phía sau, khi nó thấy Băng Thần Bạch Long đang đi theo vết nước bọt mà nó phun ra, con Tang long này thậm chí còn há lớn cái miệng đầy răng ra như thể đang châm biếm vậy!

"Bá!!" đột nhiên, Băng Thần Bạch Long vẫn đang đi phía trước giương đuôi lên, nhắm chuẩn vị trí của con Tang long đứng phía sau mà đánh tới!

Cái đuôi vốn dĩ vô cùng mềm mại không biết vì sao bỗng trở nên cứng rắn như sắt thép, một nhát đâm xuyên qua ót của con Tang long này.

Con Tang long đang trốn sau đám dây mây rủ xuống miệng vẫn còn đang há lớn, lộ ra hàm răng xấu xí, thân thể nó từ từ hiện ra bên ngoài, trạng thái ngụy trang của nó cũng bởi sinh mạng bị đoạt mất mà tự động giải trừ.

"Hắc hô ~~"

Băng Thần Bạch Long há miệng, từ trong cổ họng nó phun ra một số hạt băng nhỏ, những hạt này vô tình chạm vào không khí ngay sau đó liền lập tức hóa thành tinh thể cường đại, bọc mấy lồng cầu mây chứa giác ma thụ quả bên trong lại.

Đập đập móng vuốt lên mấy quả cầu mây bị đóng băng này, Băng Thần Bạch Long định dùng phương pháp này để đánh nát mấy quả cầu mây bảo hộ bên ngoài, sau đó lấy giác ma thụ quả bên trong ra, nhưng sau khi đập nát tầng băng kết bên ngoài, mấy quả cầu mây bên trong vẫn nguyên vẹn không bị nát bấy.

"Du???"

Tiểu Bạch Khởi cũng cảm thấy thật bất ngờ, chẳng lẽ chỉ có thể dùng răng cắn mới xé rách được quả cầu mây này?

Nếu muốn hái hết tất cả giác ma thụ quả ở đây xuống chẳng phải đến lúc đó răng cũng bị mài cho nhẵn như đá cuội rồi sao?

"Du ~~~" Tiểu Bạch Khởi kêu một tiếng, dẫn Chúc Minh Lãng qua để nghĩ biện pháp.

Mấy việc động não như này, giao cho chủ nhân là được rồi.

"Băng của ngươi cũng không thể làm giòn mấy cây mây này?" Chúc Minh Lãng cũng có chút hơi lúng túng.

Thảo nào mấy con Tang long ở lại nơi này lâu như vậy nhưng cũng chỉ có mấy con mới có thể ăn được giác ma thụ quả mà thôi.

"Du ~~~"

Tiểu Bạch Khởi biểu thị, bản thân chỉ phụ trách đi bắt mấy con Tang long thôi, còn việc lấy giác ma thụ quả thì Chúc Minh Lãng tự nghĩ biện pháp đi.

"Được, ngươi giết chết hết mấy con Tang long vẫn chưa thu được Ma ảnh ở đây đi, để ta gọi Thanh Trác đến." Chúc Minh Lãng nói.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch