Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 313: Kiếm có phổi sao?

Chương 313: Kiếm có phổi sao?




Dịch giả: Băng Băng

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Giác Ma thụ quả còn khó thu hoạch hơn trong tưởng tượng, thừa dịp những Tang Long này còn không nguyện ý từ bỏ những Giác ma thụ quả, phải mau chóng cướp lấy những trân bảo này mang đi.

“Ách!!!!”

“Ách!!!!”

Một loại tiếng kêu bén nhọn khó nghe từ trên vách núi truyền đến.

Chúc Minh Lãng ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy một con Tang Long phần cổ to ra, đang không ngừng phát ra loại tiếng kêu cổ quái này.

“Là loại Tang Long có thể bắt chước tiếng người.”

Chúc Minh Lãng lưu ý đến con Tang Long này khác biệt.

Mới đầu, Chúc Minh Lãng còn tưởng là Quỷ Âm Tang Long này là đang chỉ huy quần thể Tang Long, nhưng những Tang Long kia chỉ trốn ở trong dây leo, tận lực tránh né Băng Thần Bạch Long cường thế.

Chẳng lẽ là đang kêu gọi những đồng bạn khác?

Chúc Minh Lãng chỉ huy Kiếm Linh Long, Kiếm Long từ phía sau vách núi quấn đi lên, trước chém Quỷ Âm Tang Long này lại nói.

Loại Tang Long này, không chỉ có thể bắt chước tiếng kêu cứu của nhân loại, mà tiếng kêu của những sinh vật khác cũng có thể bắt chước, mà Quỷ Âm Tang Long có được loại năng lực này, mục đích chỉ có một, chính là lợi dụng sự bi thảm của đồng loại để dẫn dụ con mồi tới!

Lê Hoa câu có mấy trại lớn không nói, còn có vô số thôn xóm nhỏ, sợ là đã có hàng trăm hàng ngàn người chết bởi tiếng kêu cứu này.

Quỷ dị, tàn nhẫn, xảo trá, ác độc, loại Quỷ Âm Tang Long này giữ lại không được, bọn chúng cũng thường là đầu lĩnh của tất cả Tang Long!

Quả nhiên, thực lực của Quỷ Âm Tang Long mạnh hơn các Tang Long khác, tính cảnh giác của nó càng khủng bố, Kiếm Linh Long lặng yên không tiếng động bay đến phía sau vách núi, không ngờ Quỷ Âm Tang Long này đã nhận ra, lập tức biến mất khỏi tầm mắt Chúc Minh Lãng.

“Có thể tìm thấy nó không?”

Chúc Minh Lãng dùng tâm niệm câu thông với Kiếm Linh Long.

“Hưu ~”

Kiếm Linh Long đang đuổi, nhưng mà trên vách núi, quái thạch lởm chởm, cây cối dây leo tầng tầng lớp lớp, muốn tìm được Quỷ Âm Tang Long kia cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

“Bạch Khởi, ngươi tiếp tục.”

“Du ~~~”

Hình như Tiểu Bạch Khởi rất ưa thích loại trò chơi bắt chuột này, không phải thuần túy va chạm lực lượng, mà là đọ trí thông minh.

Tang Long phi thường am hiểu ngụy trang, lúc ấy Chúc Minh Lãng tiến vào trại thứ nhất trong Lê Hoa câu, đã từng lướt ngang qua mấy con Tang Long đang ngụy trang dưới vách đá, thế nhưng hắn lại hoàn toàn chẳng hề cảm nhận được sự tồn tại của bọn chúng.

Cho nên đối với Băng Thần Bạch Long, tìm ra những Tang Long này đúng là một chuyện có tính khiêu chiến.

Nó ưa thích khiêu chiến, như vậy mới có thể càng thêm thú vị.

...

Chúc Minh Lãng vừa rời đi tới khu vực dây leo chống, lại nhìn thấy Thần Mộc Thanh Thánh Long đang chở Lê Tinh Họa đến đây, phía sau là Đại Hắc Nha một mặt mờ mịt.

Đại Hắc Nha đang hết nhìn đông tới nhìn tây, nhìn cây cối, nhìn hoa trên đất, lại thấy sơn đằng, cuối cùng Đại Hắc Nha cho ra một kết luận.

“Úc!”

Chủ nhân, không tốt rồi.

Chúng ta nhỏ đi!

Đại Hắc Nha một bộ dáng rất hốt hoảng, hai móng vuốt chi sau hơi ngắn không biết nên để vào đâu.

“Sao lại chạy tới đây, những Tang Long này rất giảo hoạt, tốt nhất chớ tới gần.” Chúc Minh Lãng hỏi.

“Tang Long đang kêu gọi vật kia.” Lê Tinh Họa chỉ bầu trời sau lưng.

Cây cối che chắn, ngay từ đầu Chúc Minh Lãng còn không thấy cái gì, một lát sau từ trong những khe hở của những phiến lá tươi tốt kia bỗng nhiên phát hiện một sinh vật đáng sợ toàn thân xanh mơn mởn, túi độc phồng lên đang bay tới nơi này!

Là Thượng Cổ Độc Dăng Long!!!

Độc Dăng Long này không biết đã sống bao nhiêu năm, trên đầu nó lại mọc ra ma giác!

“Kiếm Linh Long, Kiếm Linh Long, đừng đuổi Quỷ Âm Tang Long kia, trước giải quyết Thượng Cổ Độc Dăng Long này, bọn chúng là cùng một bọn!” Chúc Minh Lãng vội vàng hô.

Hiển nhiên Độc Dăng Long đã phát hiện Chúc Minh Lãng, hình thể của nó không lớn, nhưng làm một con ruồi, nó bây giờ có được thể trạng của một con voi, bản thân đại biểu nó ở trong di tích này tu hành gần vạn năm!

Gia hỏa này tương đối đáng sợ, Thần Mộc Thanh Thánh Long và Lôi Thương Bạo Long đều khó có khả năng là đối thủ của nó.

“Phốc!!!!!”

Túi độc của Thượng Cổ Độc Dăng Long nhúc nhích, đột nhiên phun ra nọc độc nóng hổi hướng về phía một mảnh cổ thụ che trời này, những nọc độc này trong khoảnh khắc xuyên qua những đại thụ to lớn, cao hơn trăm mét kia, lại càng không cần phải nói những chiếc lá kia, trong nháy mắt đều hoàn toàn biến mất!

Chúc Minh Lãng mang theo Lê Tinh Họa và hai con rồng tranh thủ thời gian bỏ chạy xuống sườn núi.

Dây leo chống trời không hổ là dây leo chống trời, bọn chúng cứng cỏi chống phân huỷ, Thượng Cổ Độc Dăng Long phun ra nọc độc cường hiệu đều không thể làm cho bọn chúng thối rữa.

Đằng mộc bao trùm vách núi cao, một vòng hồng quang xẹt qua, Kiếm Linh Long từ trên vách núi lao xuống, thân kiếm chỉa thẳng vào Thượng Cổ Độc Dăng Long, kiếm hồng lăng lệ nhộn nhạo lên một tầng lại một tầng mang theo uy lực gợn sóng lui tán, làm cho Thượng Cổ Độc Dăng Long không còn dám tới gần.

“Giải quyết nó, chúng ta đi lấy Giác Ma Quả Thực.” Chúc Minh Lãng nói với Kiếm Linh Long.

Kiếm Linh Long ngăn trước mặt Thượng Cổ Độc Dăng Long, toàn thân nó tản ra một luồng hơi lạnh, Thượng Cổ Độc Dăng Long thì nhìn chằm chằm kiếm linh đặc thù này, từng con mắt trên đầu giống như mã não xanh kia nhìn chằm chằm Kiếm Linh Long.

Kiếm Linh Long xuất kiếm, nhanh như thiểm điện, thẳng quán trường không.

Nhưng ở trong mắt Thượng Cổ Độc Dăng Long, hành động của Kiếm Linh Long lại rất chậm chạp, ánh mắt dày đặc kia của nó, có thể phân tích hoàn mỹ động tác của bất cứ sinh vật nào, đến mức mọi hành động phức tạp, nhanh chóng nhưng ở trong đầu Thượng Cổ Độc Dăng Long chiếu ra hình ảnh đều sẽ rất chậm chạp.

Công kích của Kiếm Linh Long bị Thượng Cổ Độc Dăng Long tuỳ tiện tránh đi.

Mà liên tục xuất kiếm, thế công như vũ bão, hỗn loạn lăng lệ, có thể nhìn thấy kiếm quang đầy trời, nhưng Thượng Cổ Độc Dăng Long lại có thể tìm ra khe hở trong kiếm võng do kiếm quang dệt ra.

Khiến Kiếm Linh Long phi thường kinh ngạc và khó chịu, tốc độ của nó trong cùng cấp bậc hẳn là không có sinh vật nào có thể vượt qua, Độc Dăng Long này lại né tránh cực kỳ nhẹ nhõm, giống như cho dù Kiếm Linh Long lại đột phá một trọng nữa, tốc độ xuất kích tăng lên gấp đôi cũng không thể nào làm bị thương một mảnh vảy của Thượng Cổ Độc Dăng Long này.

Không có Chúc Minh Lãng dẫn dắt, Kiếm Linh Long chỉ có thể tự mình chiến đấu.

Kiếm Linh Long cũng có linh trí của mình, thậm chí nó có cảm xúc!

Bản kiếm linh rất tức giận!

Cho dù là Thượng Cổ Độc Dăng Long cũng không có lý do nào có thể không cần tốn nhiều sức né tránh công kích của nó!

Phải nhanh hơn!

Còn phải không có dấu hiệu biến ảo nào mới được!

Kiếm Linh Long ma luyện tốc độ kiếm của mình, nó sẽ không cam lòng bị một sinh vật hoá thạch trêu đùa!

Trên thực tế, Kiếm Linh Long đang bất mãn tốc độ của mình thì đồng thời Thượng Cổ Độc Dăng Long càng thêm tức giận và nghi hoặc không hiểu.

Trước đó, Thượng Cổ Độc Dăng Long gặp phải đối thủ cũng có phi thường quỷ dị, không bằng nói trong một đống nham thạch đản sinh ra Nham Linh Ma, nhìn bề ngoài thì tựa như một đóa hoa lớn vô hại, nhưng lại có thể dễ dàng nuốt trọn cả một con Ma Long, nhưng dù là vậy thì cái loại khí linh trước mặt này còn kỳ dị hơn!

Thời kỳ Thượng Cổ, mặc dù kim loại đã sớm ra đời, nhưng binh khí kim loại trải qua trí tuệ nhân loại cải tạo, hoàn toàn không thể nào tồn tại, lại càng không cần phải nói dụng cụ này còn tu luyện ra linh trí, càng huyễn hóa thành rồng!

Độc của nó, đối với Kiếm Linh Long không có tác dụng gì.

Mà loại độc khí có thể làm thối rữa lục phủ ngũ tạng của nó thì càng không cần nhắc tới.

Kiếm có phổi sao?

Cần hô hấp sao?

Kỳ thật Thượng Cổ Độc Dăng Long so với Kiếm Linh Long càng phát điên hơn, cuồng bạo hơn, nóng nảy hơn!

Vì sao thế gian lại không công bằng như vậy, sinh ra loại linh vật không có chút nhược điểm nào thế này?

Mà tạo hình của người ta còn tuấn dật ưu mỹ như vậy!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch