Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 392: Thương Loan Thanh Long

Chương 392: Thương Loan Thanh Long




Dịch giả: Thanh Thanh

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Ở lại một ngày tại Huyên Thảo Sơn Bảo, vừa vặn có thể chậm rãi chờ Tiểu Thanh Trác hoàn thành chập biến.

Quả nhiên, theo tu vi của mình tăng lên, tốc độ chập biến cũng nhanh hơn nhiều so với trước đó.

Chúc Minh Lãng nhớ lúc Tiểu Bạch Khởi hóa kén, mình ở Thuần Long học viện đến nửa tháng, lúc đó Tiểu Bạch Khởi mới thể hiện rõ ràng sự biến hóa, bây giờ chỉ cần tốn có một ngày.

Ngay lúc Chúc Minh Lãng mới dùng xong bữa tối, thì cái kén màu xanh kia đã có dấu hiệu nở ra rất rõ ràng.

Từng đường vết nứt hiện ra ở bên ngoài kén xanh mềm mại có tính bền dẻo cao cũng tựa như băng tuyết gặp ánh nắng mặt trời vậy, đang từng chút từng chút tan ra.

Mà đêm qua nó mới ăn tiểu linh trùng màu xanh tròn tròn, nhưng hôm nay đã hoàn toàn biến dạng, lọt vào mi mắt là một đôi cánh xinh đẹp, hiện ra một loại ánh sáng màu hoàn mỹ, nhìn gần thậm chí có thể nhìn thấy một chút ánh sáng xanh lờ mờ.

Thân thể của nó linh lung, tựa như chim nhưng so với chim thì càng hùng tráng hơn, cái đầu to lớn uy vũ trước đó của nó không còn nữa, thay vào đó là đầu chim tước vô cùng ôn nhu, mà chi trước của nó cũng không thấy, chỉ có móng vuốt giống như hùng ưng, về phần cái đuôi, lại trở thành bốn chùm, tinh tế mềm mại, nhìn qua giống như là cành liễu mỏng manh đang phất phới, phát ra ánh sáng màu xanh lóng lánh mang theo mấy phần thánh khiết, trông rất hoa mỹ!

Ấu Long.

Hiện tại Tiểu Thanh Trác lại trở về hình thái Ấu Long.

Nhưng Tiểu Thanh Trác trong thời kỳ Ấu Long lúc trước, Chúc Minh Lãng đã nhìn thấy qua, tựa như một con chó nhỏ, đôi cánh cũng không có rộng lớn như vậy, đường cong càng không có vẻ đẹp như thế, thay vào đó càng lộ ra một cỗ thú tính nhiều hơn.

Bây giờ cỗ thú tính và hình thú của Tiểu Thanh Trác không thấy đâu nữa, thay vào đó nó linh động và cao quý giống như Thanh Tước và Thanh Ưng, điều này ngược lại khiến Chúc Minh Lãng có chút không thể tưởng tượng được.

Đây là Tiểu Thanh Trác phát triển theo hướng Thần Mộc Thanh Thánh Long sao?

Hay là nó đã hoàn toàn chập biến thành một loại rồng khác, huyết mạch và chủng tộc đã hoàn toàn khác biệt!

"Chập biến thành một con Thanh Ưng Long? ?" Chúc Minh Lãng lẩm bẩm một mình.

Tiểu Thanh Trác còn quá nhỏ, không thể nhìn từ bên ngoài của nó mà nhận ra những chỗ đặc biệt cụ thể nào.

"Đây là Thương Loan Thanh Thánh Long, nó đã có được huyết mạch của Thanh Hoàng!" Cẩm Lý tiên sinh tức giận mắng.

Chúc Minh Lãng há to miệng.

Không biết vì sao, chỉ nghe qua tên là hắn đã thấy rất giống người chơi hệ nạp tiền rồi! (dg: Nguyên văn là bất phàm nha :v)

Quan trọng nhất chính là, Chúc Minh Lãng không nghĩ tới nguồn năng lượng Hoàng Oa ba vạn năm do mình dẫn dắt kia, lại có thể giúp Tiểu Thanh Trác tái tạo lại huyết mạch!

Tất nhiên Thanh Hoàng cao hơn Thanh Mộc Long, hơn nữa huyết mạch Sâm Lâm Cự Long của mẫu thân Tiểu Thanh Trác tựa như đã hoàn toàn biến mất, bây giờ Tiểu Thanh Trác thành Thanh Hoàng kết hợp với huyết mạch Thần Mộc Thánh Long, trở thành Thương Loan Thanh Thánh Long!

Huyết thống này không biết cao hơn bao nhiêu lần so với trước đây, mặc dù Tiểu Thanh Trác được gọi là Thần Mộc Thanh Thánh Long, nhưng trong xương cốt của nó còn có một nửa huyết mạch là Sâm Lâm Cự Long, nên có những hạn chế nhất định!

Huyết mạch Thanh Hoàng dung hợp với Thần Mộc Thanh Thánh Long, đây mới thật sự là chúa tể thiên nhiên!

"Ta đã nói với ngươi rồi, ngươi nhặt được bảo, mỗi một lần luân hồi chập biến, bọn chúng sẽ biến thành loại long chủng có huyết thống càng ưu tú hơn, Thương Loan Thanh Thánh Long, loại long chủng này không thua gì Sát Tinh Long, bồi dưỡng tốt sẽ dễ dàng bước vào cấp bậc Long Vương!" Cẩm Lý tiên sinh nói tiếp.

Trong linh vực, Thiên Sát Long Vương mơ mơ màng màng tỉnh lại, nó nghiêng cái đầu lạnh lùng tàn bạo, nhìn về phía Ấu Long vừa mới ấp ra.

Cái mũi ngửi ngửi, Thiên Sát Long Vương tựa như rơi vào trầm tư.

Nó nhớ lúc nó vừa đến, cái ổ đó có một con Thần Mộc Thanh Thánh Long có huyết thống không tinh khiết đang ngủ, sao bây giờ lại biến thành một con Thanh Long bảo bảo rồi? ?

Linh vực này, có phải là có quỷ không!

Mặc dù Thanh Long bảo bảo còn nhỏ, nhưng khí tức phát ra, hình như không hề nhỏ yếu chút nào.

Hơn nữa Thiên Sát Long còn cảm nhận được sự uy hiếp.

Đổi lại là lúc cạnh tranh tàn khốc trong thiên nhiên rộng lớn, nhìn thấy loại Ấu Long có huyết thống cực cao này, Thiên Sát Long nhất định sẽ cắn chết nó, bởi vì một khi loại rồng này trưởng thành, nó có thể sẽ gây ra mối đe dọa cho lãnh địa của mình!

. . .

Chúc Minh Lãng ôm Tiểu Thanh Long ở trong linh vực đi ra, nghe thấy tiếng kêu như khát sữa, liền biết nó đang đói bụng.

Tiểu Thanh Trác chập biến quá nhanh, đến nỗi Chúc Minh Lãng còn không biết nó ăn cái gì, sau đó hắn liền nhìn thấy Tiểu Thanh Loan Long đang gặm lấy những lá dâu phỉ thúy kia.

Lại còn ăn lá cây!

Hình như lá dâu phỉ thúy này rất có dinh dưỡng, phù hợp với khẩu vị của rồng.

"Ngươi nhìn nó, tựa như một sinh mệnh mới vừa mới ấp ra, hơn nữa ngươi có chú ý không, sự thiếu hụt trong cơ thể nó cũng hoàn toàn biến mất rồi!" Cẩm Lý tiên sinh đột nhiên vui mừng nói.

Chúc Minh Lãng cũng đang nghiêm túc quan sát.

Đúng như Cẩm Lý tiên sinh nói, vết thương to lớn mà Thanh Trác đã phải hứng chịu lúc nhỏ đã biến mất.

Xương cốt, các cơ quan nội tạng và rất nhiều huyết thống quan trọng của nó đều vô cùng hoàn hảo!

Bản thân Thần Mộc Thanh Thánh Long đã là loại long chủng khá tốt, nếu không phải bởi vì vết thương làm ảnh hưởng, thì khi nó trưởng thành có lẽ còn vượt qua cả Băng Thần Bạch Long.

Mà bây giờ Tiểu Thanh Trác có được huyết mạch Thanh Hoàng, trở thành Thương Loan Thanh Thánh Long, không chỉ huyết thống cao quý không biết gấp bao nhiêu lần, mà ngay cả tàn long bám mãi theo nó cũng khép lại!

Vấn đề lớn nhất trên cơ thể Tiểu Thanh Trác chính là tàn long.

Hiện tại đã được giải quyết hoàn mỹ, tiềm lực của nó không thể nào lường trước được!

Trên mặt Chúc Minh Lãng cũng lộ ra nụ cười, tiểu gia hỏa này cũng xem như là khổ tận cam lai, cuối cùng nó đã có thể thoát khỏi vết thương to lớn mà lúc nhỏ đã phải chịu, không còn có bất cứ thứ gì có thể ngăn cản nó bay lượn trên cửu thiên!

Tốc độ trưởng thành của Tiểu Thanh Thánh Long khá nhanh, vừa mới ăn xong lá dâu phỉ thúy, là có thể nhìn thấy trên làn da thịt đầy đặn bóng loáng của nó mộc ra đầy lông vũ, nhất là ở trên đôi cánh Thương Loan kia, mỗi một cây lông vũ đều giống như một kiện tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, sau khi hoàn toàn dài ra, loan vũ tuyệt đẹp này sẽ khiến nó càng thêm thần tuấn phi phàm, giống như con cưng của thượng đế tạo ra!

"Lại đi tìm cho nó một ít Ngô Đồng Linh Lộ, chẳng mấy chốc nó sẽ có thể kế thừa được một số năng lực cường đại từ huyết thống chủng tộc." Cẩm Lý tiên sinh nói.

Ngô Đồng Linh Lộ không mua được ở trên Sơn Bảo này, Chúc Minh Lãng không tiếp tục ở lại đây nữa, lập tức xuất phát đi đến Mạn thành ở Nghê Hải.

. . .

Mạn thành là một tòa thành ở biên giới Tây Hải, tòa thành vô cùng ưu nhã này tọa lạc ở trong biển cạn màu trắng, trong đó có một bộ phận ở ngay trong biển, lấy vô số cây san hô có sắc thái xinh đẹp làm tảng đá, khiến cho các tòa lầu, cổ tháp, thải điện có phong cách mới lạ đặc biệt.

Nhớ lần trước đến đây, đúng lúc Chúc Minh Lãng đứng dưới trời chiều, nhìn dị quốc này chìm ngập trong ánh mặt trời màu vàng ấm áp, một khung cảnh mỹ lệ và rực rỡ làm rung động lòng người này sẽ làm cho tất cả những người tôn thờ sự lãng mạn đều phải hòa tan trước nó.

Chúc Minh Lãng mang theo một chút tiếc nuối, hắn sẽ rất vui nếu dẫn Lê Vân Tư tới đây, có một hải thành như thơ như hoạ thế này, nắm tay nàng cùng nhau dạo bước, trò chuyện một vài kiến thức thú vị và yên tĩnh ở cùng nhau, tuyệt đối là một loại hưởng thụ không gì sánh bằng.

Nhưng khi Chúc Minh Lãng đến bên bờ biển, lúc hắn nhìn qua bãi cát dài màu trắng, thì phát hiện chẳng biết tại sao Mạn thành này đã mất đi sắc thái đã từng có, tất cả kiến trúc, tất cả những cây san hô ngũ quang thập sắc tạo nên họa lâu đều tựa như phai màu.

Toàn bộ Mạn thành, phảng phất như bị bao phủ bởi một tầng u ám và đen nhánh, ngay cả nước biển xung quanh tòa thành này cũng không còn màu xanh biếc nữa!

"Tình huống gì đây, ta đi nhầm nơi rồi sao, nơi này vì sao lại trở nên ô nhiễm đến như vậy?” Chúc Minh Lãng có chút kinh ngạc, càng không thể tin được.

Ngắn ngủi mấy năm, Mạn thành ở Nghê Hải này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch