Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 433: Bạch Vu Nga trên biển

Chương 433: Bạch Vu Nga trên biển




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Một tiếng ầm vang lên, sấm sét cùng mưa đồng loạt rơi xuống, một trận mưa lớn không có dấu hiệu nào bỗng dưng xuất hiện, tựa hồ là từ một đóa Lôi Vân to lớn bên trong vùng viễn hải của Nghê Hải bay tới, bao trùm trọn bộ tòa thành ở bên trong, ngay sau đó là một trận mưa to.

Sóng biển xoay tròn, thủy triều màu xám cùng màn trời mông lung liền thành một khối với nhau, mưa bụi phiêu linh, để tòa thành sáng sủa rạng rỡ bên bờ biển giống như là một bức tranh bị giội nước lên, đang không ngừng phai màu, làm cho người ta không nhìn thấy rõ.

Ngày mưa, Tiểu Dã Giao rất vui vẻ, nó giống như một gốc hoa màu nhỏ, đang không ngừng hút lấy khí tức mưa móc tràn ngập lôi đình.

Chúc Minh Lãng cảm thấy cực kỳ nhàm chán.

Bờ biển này, khí hậu biến hóa làm cho người ta không kịp chuẩn bị.

Lúc đầu hắn còn định mang theo Tiểu Thanh Trác đã tỉnh ngủ đi xa một chút, khiêu chiến một vài Ma Linh cường đại hơn, nhưng hết lần này tới lần khác một cơn mưa giông ở trên biển đổ bộ vào, đa số sinh linh đều sẽ trốn vào bên trong sào huyệt của bọn chúng, không nhìn thấy bóng dáng đâu.

"Chúc Minh Lãng, Chúc Minh Lãng, chớ ngủ a!!" Ngoài cửa, tiếng gõ cửa vang lên dồn dập.

Chúc Minh Lãng ngáp một cái, giữa trận mưa lớn thế này, nghe tiếng mưa rơi như đánh đàn tấu, không đi ngủ thì có thể làm gì?

"Có chuyện gì?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Một đoàn Bạch Vu Nga, tựa như là bị kinh hãi bởi trận bão đột nhiên xuất hiện này, cánh của bọn chúng bị thấm ướt, không bay lên được, bị gió lớn thổi tan trên mặt biển, nhìn giống như ngân phiếu bay vào vịnh biển ở phụ cận cao viện chúng ta, mọi người đều đang bắt giữ, ngươi tranh thủ thời gian đến mau đi, nếu bỏ lỡ sẽ thua lỗ lớn!" Hồng Hào kích động hưng phấn nói.

"Bạch Vu Nga là cái gì?" Vẻ mặt Chúc Minh Lãng đầy nghi hoặc.

"Ta cũng mới vừa nghe người ta nói, loại Bạch Vu Nga này là một loại dạ sinh linh vô vùng đặc biệt ở Nghê Hải, cánh của bọn nó vào thời điểm trăng tròn sẽ hấp thu ánh sáng của ánh trăng, ở ngay chỗ phần đuôi của bọn nó sẽ sinh trưởng ra một thứ giống như nhụy hoa. Cho nên một con Bạch Vu Nga chẳng khác gì một gốc nhụy hoa Nguyệt Hoa, Nguyệt Hoa ở trên thị trường bán được giá cả bao nhiêu, ngươi không thể nào không rõ được?" Hồng Hào nói.

"Cái này ta biết, vấn đề là toàn bộ khắp Thuần Long cao viện cùng với Mạn thành có nhiều người như vậy, tất cả mọi người đều bắt giữ những Bạch Vu Nga này, chúng ta có thể bắt được mấy con đâu?" Chúc Minh Lãng không phải người thích chạy theo mù quáng.

"Đại ca, ta cảm thấy ngươi vẫn nên đi với ta nhìn xem, nhìn thấy rồi ngươi tuyệt đối sẽ không nói như vậy, nhất định là trận mưa bão sấm chớp này đã phá vỡ rừng cây sào huyệt của những Bạch Vu Nga này, chúng nhiều đến mức ngươi không có cách nào hình dung được!" Hồng Hào nói.

Che dù lên, Chúc Minh Lãng cũng muốn đi theo Hồng Hào để xem cái gì gọi là cảnh tượng Bạch Vu Nga.

"Ngươi đi thì đi, còn ôm một cái gối đầu màu lam làm gì, ngươi dự định đi đến Vũ đình để ngủ à!" Hồng Hào tức giận nói.

"Á, đây là Tiểu Huỳnh Linh ta mới nuôi." Chúc Minh Lãng nói.

". . ." Hồng Hào cẩn thận quan sát một phen, mới phát hiện bên trên cái gối mềm mại xinh đẹp màu xanh này đột nhiên xuất hiện một đôi mắt tinh linh rất lớn!

Thật đúng là tinh linh a!

Lúc nó nhắm mắt lại, xác thực cùng với gối tròn tinh mỹ không khác gì nhau.

"Nó tương đối dính người, ta đành mang theo nó đi cùng." Chúc Minh Lãng bất đắc dĩ nói.

Mặc dù Tiểu Dã Giao cũng chỉ vừa mới chào đời, nhưng tâm trí thì thành thục hơn một chút, tự lực cánh sinh, sau khi Chúc Minh Lãng cho nó ăn một chút thịt bò, nó liền tiến hành tẩy vảy ngay bên trong dông tố.

Nước mưa mang theo khí tức lôi điện có thể khiến giao long cảm thấy thoải mái, đồng thời cũng có thể ma luyện ấu vảy của bọn chúng, tóm lại Tiểu Dã Giao là một đứa trẻ rất chăm chỉ, cũng rất độc lập.

Tiểu Huỳnh Linh thì hoàn toàn khác biệt.

Nhất định phải ôm nó mới được.

Nghe được tiếng sấm, nó liền chui vào trong ngực Chúc Minh Lãng, con mắt cũng không dám mở ra, lại càng không cần phải nói đến đôi tai nhọn kia, hoàn toàn gục xuống, triệt để biến thành một con tiểu mao cầu.

Chúc Minh Lãng đành phải ôm nó đi lại.

Trải qua mấy ngày bồi dưỡng, Tiểu Huỳnh Linh cùng Tiểu Dã Giao đều rất khỏe mạnh đang không ngừng lớn lên, thân thể lại nẩy nở hơn một chút, Chúc Minh Lãng liền có thể tiến hành linh tư cường hóa, nhờ vậy có thể giúp bọn chúng sớm tiến vào giai đoạn sinh trưởng kế tiếp, hướng vào quá trình hóa rồng.

"Bạch Vu Nga cùng với Tiểu Huỳnh Linh này của ngươi, chắc là cũng xem như cùng một chủng loại tiểu tinh linh đi." Cẩm Lý tiên sinh bay ra, không bơi qua bơi lại trên không trung giống như thường ngày.

"Cẩm Lý tiên sinh biết Bạch Vu Nga?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Tiểu sinh mệnh có thể hấp thu thiên địa tinh hoa đều đặc biệt hiếm hoi, Bạch Vu Nga bình thường đều sinh sống ở vùng rừng rậm ngập nước, bên trên các hòn đảo, nếu tính đến số lượng thì chỉ có vẻn vẹn một hai con, kỳ thật lấy đẳng cấp tu vi hiện tại của ngươi, xác thực không cần thiết lãng phí thời gian đi bắt giữ chúng, nhưng nếu chúng kết nhiều thành đàn thành đống, tình huống sẽ không giống nhau, Tiểu Bạch Khởi cần năng lượng Nguyệt Hoa. . ." Cẩm Lý tiên sinh nói.

"Ừ, mặc dù không biết lúc nào thì bọn chúng mới phá kén, nhưng sớm vì chúng nó chuẩn bị một chút linh tư khó thu thập này cũng tốt." Chúc Minh Lãng nói.

"Chúc Minh Lãng, ngươi có thể hướng dù về phía ta một chút hay không, ngươi để ta chịu mưa lạnh như vậy, thích hợp sao!" Cẩm Lý tiên sinh tức giận nói.

Chúc Minh Lãng nhìn một đầu cá vàng óng ánh trốn ở dưới dù che mưa của mình. . .

Cái này, cá còn sợ dính mưa sao?

Lời này cuối cùng hắn vẫn không nói ra miệng, Chúc Minh Lãng đành phải thoáng dời vị trí cây dù, che mưa cho Cẩm Lý tiên sinh.

Hồng Hào đi ở phía trước quay đầu lại nhìn thoáng qua Chúc Minh Lãng, khuôn mặt hiện lên đầy vẻ nghi hoặc.

Chúc Minh Lãng nuôi Ấu Linh, một con so với một con càng quái dị.

Một cái gối, một con cá bay. . .

"Tiểu Huỳnh Linh ngoại trừ năng lực có thể chắt lọc linh khí, còn có bản lĩnh gì nữa sao?" Cẩm Lý tiên sinh hỏi.

"Những ngày này ta cũng đang thử, tạm thời không có phát hiện gì." Chúc Minh Lãng nói.

"Ba ~" Tiểu Huỳnh Linh đột nhiên cọ qua cọ lại trong ngực Chúc Minh Lãng, lỗ tai cũng dựng lên, giống như một mũi tên chỉ về một đảo nhỏ gần cao viện.

"Hình như nó phát hiện được đồ vật nó cảm thấy hứng thú." Cẩm Lý tiên sinh nói.

Cho dù là Cẩm Lý tiên sinh học rộng tài cao, hiểu biết của nó đối với Tiểu Huỳnh Linh này cũng không phải quá nhiều, chỉ là ý nghĩ của nó cùng Chúc Minh Lãng rất giống nhau, giá trị của Tiểu Huỳnh Linh tuyệt đối siêu việt hơn ấu long Lôi Công Long, năng lực của nó thực sự quá đặc thù, nếu bồi dưỡng thật tốt, thật sự sẽ là một cái giếng mây linh khí rất tiện lợi!

"Đi xem một chút đi." Chúc Minh Lãng nói.

Chúc Minh Lãng cũng không tiếp tục đi theo Hồng Hào, mà dựa theo hướng Tiểu Huỳnh Linh chỉ đi đến bán đảo gần cao viện.

Đi đến nơi đây, Chúc Minh Lãng nhìn thấy trên mặt biển tối tăm mờ mịt lại bị bao phủ bởi một tầng màu trắng ướt sũng, nhìn giống như bông, trông có vẻ vô cùng hùng vĩ.

Dưới mưa to mạnh mẽ, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những Bạch Vu Nga giống bông vải này bay đến không trung, nhưng đều bị sức mạnh vô tình đánh rơi xuống, thân thể bọn chúng nhẹ nhàng như tờ giấy cũng không lo chìm xuống dưới hải dương, cho nên tất cả đều lơ lửng ở trên mặt biển sóng vỗ.

"Ba ba ba!"

Tiểu Huỳnh Linh nhảy cẫng lên, nó từ trong ngực Chúc Minh Lãng nhảy xuống, nhảy nhót về phía một thánh đàn bên trên bán đảo.

Cùng lúc đó, Chúc Minh Lãng nhìn thấy toàn bộ lông mềm mại màu lam của nó phát sáng lên, tỏa ra ánh sáng lưu động như nước.

Chúc Minh Lãng nhanh chân đuổi theo, trong lòng âm thầm buồn bực.

Tiểu gia hỏa rõ ràng không có chân, sao có thể nhảy vọt đến vui vẻ như vậy, chẳng lẽ nó dựa vào thịt mềm trên cái bụng tròn vo của nó?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch