Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 432: Khế hợp linh liên

Chương 432: Khế hợp linh liên




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Nữ vương Hà Tự quốc nhận vàng, cười khanh khách nhìn Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng vẫn duy trì tính lễ phép nở nụ cười.

"Công tử phải đi sao?" Nữ vương Hà Tự quốc mở miệng hỏi.

"Đúng vậy, hôm nay ta rất hài lòng rồi." Chúc Minh Lãng nói.

"Sau khi ngươi ra khỏi cung điện ngươi cũng phóng sinh con Tiểu Dã Giao này vào trong vịnh đi! Coi như là tích chút công đức?" Nữ vương Hà Tự quốc đưa con Tiểu Dã Giao kia cho Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng nhìn thoáng qua con Tiểu Dã Giao đáng thương này, gật đầu một cái.



Sau khi ra khỏi cung điện Hà Tự quốc, Chúc Minh Lãng và La Thiếu Viêm quay trở về Thuần Long cao viện.

La Thiếu Viêm nhìn con Tiểu Dã Giao đó, thở dài một hơi nói: "Đây là số mệnh a, vì sao ngươi không phải là Thiên Lôi Long chứ, nếu như là Thiên Lôi Long, thì cả tòa Mạn thành này sẽ bị oanh động vì ngươi, nhưng ngươi lại là một con Dã Giao, còn suýt chút nữa đã bị người ta đem đi pha rượu rồi."

Chúc Minh Lãng đi tới bên vịnh, nhẹ nhàng thả Tiểu Dã Giao xuống nước.

Sau đó dùng nước sạch rửa đi lớp bùn đất trên người nó rồi ôm nó lên.

"Ngươi làm gì thế?" La Thiếu Viêm không hiểu nói.

"Ngươi cảm thấy một con Tiểu Dã Giao mới sinh như này, nếu thả xuống vịnh thì có thể sống được bao lâu?" Chúc Minh Lãng nói.

"Ai biết được, phải xem tạo hóa của nó thôi." La Thiếu Viêm.

"Nuôi một con Ấu Linh là nuôi, nuôi hai con cũng là nuôi, cho dù muốn phóng sinh cũng phải chờ nó lớn hơn một chút, nếu không nó chắc chắn sẽ trở thành thức ăn của mấy con sinh vật dưới biển." Chúc Minh Lãng nói.

"Ngươi cũng muốn nuôi nó a, Dã Giao cũng không phải Giao Long chính thống, linh tính còn không bằng con tiểu mao cầu trong lòng ngươi... Nhưng mà thôi không sao cả, nuôi thêm mấy con Ấu Linh cũng không sao, nghĩ thoáng ra thì, biết đâu có ngày nào đó nó đổi vận hóa rồng. Dầu gì nuôi lâu quen thuộc rồi, cũng có thể làm hộ viện, làm sủng vật có linh tính." La Thiếu Viêm gật đầu một cái nói.



Trên trán Tiểu Dã Giao không có ấn ký, có lẽ là khi vỏ trứng bị vỡ, mọi người liền biết nó không phải là Thiên Lôi Long, nên ngay cả ràng buộc linh hồn Hàn Túc cũng không làm.

Mấy con rồng vẫn còn ngủ trong kén.

Hiện tại đang là lúc Chúc Minh Lãng không có rồng để nuôi.

Dù sao cũng nhàn rỗi, nuôi thêm một con Ấu Linh cũng không ảnh hưởng gì.

Nếu thực không có linh tính, không có tiềm chất hóa rồng thì chờ khi vảy, răng nó dài ra, có được năng lực tự vệ nhất định rồi mới phóng sinh cũng không muộn.

Mới vừa sinh ra đã phóng sinh xuống biển thì không được gọi là phóng sinh, mà là chẳng khác gì bỏ mặc cho nó chết, như vậy cũng chẳng được tính là tích đức.

Nữ vương Hà Tự quốc đương nhiên cũng biết, nên mới mượn tay Chúc Minh Lãng thả nó đi chết.



Chúc Minh Lãng ấn lên dấu ấn linh hồn ràng buộc trên trán của Tiểu Dã Giao, cũng thuận tiện cho hắn liên kết với nó.

Tâm tình của Tiểu Dã Giao xuống rất thấp.

Trong thời gian nó bị phong ấn trong trứng, nó đã có thính giác và xúc giác.

Nó có thể cảm nhận được sự che chở cẩn thận và chờ mong của mọi người đối với nó.

Sự ra đời được mọi người chờ mong, nhưng sau khi sinh ra lại trở nên ti tiệt tột cùng, từ thiên đường rớt xuống địa ngục, dù nó nghe không hiểu tiếng người, xem không hiểu sắc mặt, nhưng nó vẫn có thể cảm nhận được sự chán ghét, cười nhạo và sự phẫn nộ kinh khủng của người kia!

Chúc Minh Lãng đút cho nó ăn ít thịt bò non mềm.

Tiểu Dã Giao cũng không có cự tuyệt, từ từ ăn.

"Đừng khổ sở, không phải tất cả sinh linh vừa sinh ra đã có thân phận cao quý phi phàm, bên cạnh ta có rất nhiều đồng bọn, chúng nó vừa ra đời còn nhỏ yếu hơn so với ngươi." Chúc Minh Lãng lại đút thêm chút sữa bò cho tiểu dã giao.

Tiểu Dã Giao vùi đầu uống sữa, trên cái đầu nhỏ của nó lênh láng toàn là sữa, nhưng nó vẫn chăm chú nghe Chúc Minh Lãng nói.

"Mấy ngày trước, có vị viện trưởng nói qua, học viên cao quý chính là ở chỗ, bất luận một người có nghèo yếu hèn mọn đến mức nào, chỉ cần nỗ lực học tập, thì ngươi có thể lột xác, có thể kiêu ngạo đứng trên thế giới này."

"Rất nhiều người cảm thấy, Mục long sư phải có ánh mắt phi phàm, tìm được sinh linh có tiềm lực vô cùng, bồi dưỡng thành một con rồng vô song."

"Nhưng trong mắt của ta, một Mục long sư chân chính, cho dù chỉ là một tiểu sinh linh rất bình thường, thì cũng có thể dựa vào năng lực của mình mà khiến tiểu sinh linh đó phát triển thành chúa tể chí cao."

"Tiểu Dã Giao, ngươi rất may mắn, ta chính là một Mục long sư như thế."

"Cho nên ngươi không cần chán nản, cũng không cần phải thống khổ vì bản thân không phải là Thiên Lôi Long, tu hành cho tốt, tương lai vùng Nghê Hải này nhất định sẽ có một vị trí cho ngươi."

Tiểu Dã Giao rướn thân thể nhỏ nhỏ với đôi mắt chưa hoàn toàn nảy nở nhìn chăm chú vào nam tử ôn hòa này.

Đột nhiên.

Tiểu Dã Giao há miệng, ngấu nghiến ăn phần thịt bò mềm rồi lại uống từng hớp từng hớp sữa lớn.

"Vậy nên Tử Long đâu?" Bỗng nhiên, một giọng nói già dặn từ sau lưng vang lên.

Thật chẳng biết xấu hổ a!

Một Mục long sư gà mờ như ngươi lại nói ra những lời này.

Cẩm Lý tiên sinh cũng cảm thấy ngại giùm cho Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng xấu hổ cười cười.

Hắn nhìn thoáng quá một vài tử lân miễn cưởng nổi lên trên cơ thể của Tiểu Dã Giao, có chút sắc tím, có được xem là Tử Long không?

Cẩm Lý tiên sinh đong đưa cái đuôi, lượn quanh Chúc Minh Lãng, Tiểu Dã Giao và Tiểu Huỳnh Linh vài vòng, cũng không biết là đang tức giận hay là đang suy tư, trong miệng phát ra những âm thanh kỳ quái nhưng lại không nghe hiểu nó đang nói cái gì.

"Không phải vẫn chưa ký kết linh ước sao, một con Tử Long thật tốt đương nhiên ta cũng muốn có, hiện tại nuôi mấy con Ấu Linh làm dự trữ trước vậy." Chúc Minh Lãng nói.

Bây giờ hắn chỉ mới có năm con rồng mà thôi.

"Cũng được, cũng nên nuôi thêm một ít Ấu Linh, hai con này cũng không tệ lắm, từ từ nuôi, không lâu sau sẽ mất đi dã tính, bắt đầu có linh tuệ." Cẩm Lý tiên sinh nói.

Dù sao linh ước vẫn còn trống, vậy thì không sao.

Trước đây Cẩm Lý tiên sinh có căn dặn Chúc Minh Lãng phải nuôi nhiều Ấu Linh một chút.

Như vậy sau này linh ước có nhiều chỗ trống rồi thì lựa chọn chủng loại rồng cũng nhiều lên.

Giữa rồng và rồng, thật ra vẫn tồn tại linh liên phù hợp, chúng nó có năng lực có thể hỗ trợ lẫn nhau, thậm chí trong lúc chiến đấu còn có thể phát huy uy lực càng mạnh mẽ hơn.

Ngũ hành long, chính là kiệt tác mạnh nhất của khế hợp linh liên.

Rồng thuộc tính kim, rồng thuộc tính thủy, rồng thuộc tính hỏa, rồng thuộc tính mộc, rồng thuộc tính thổ.

Nếu Mục long sư có thể tập hợp đủ năm con rồng ngũ hành này, sau đó sử dụng linh hồn của mình ràng buộc ngũ hành của chúng lại thì có thể có được đằng ấn ngũ hành.

Đằng ấn ngũ hành này chẳng khác gì dùng số tiền lớn để trang bị cho năm con rồng đó một kiện long khải phòng ngự.

Ngoại trừ ngũ hành khế hợp linh liên còn có sự cộng hưởng phát huy của các thuộc tính khác, huyết thống, chủng tộc.

Quy luật khế hợp linh liên này có thể nói là kỹ thuật cao nhất của Mục long sư, Mục long sư bình thường quả thật là không dùng nổi, có thể thu được một hai con rồng đã không tệ rồi, làm sao có thể khiến cho tất cả rồng thu được đều hoàn mỹ phù hợp với nhau.

Sỡ dĩ Cẩm Lý tiên sinh luôn cường điệu cần một con Tử Long là vì năng lực của Tử Long rất phù hợp với những con rồng khác của Chúc Minh Lãng.

Chỉ cần điều chỉnh một chút thuộc tính, huyết mạch của mỗi con rồng thì có khả năng hình thành khế hợp linh liên đầu tiên rồi.

Đương nhiên với tư cách là một Mục long sư, Chúc Minh Lãng cũng có thể tạo ra một khế hợp linh liên giả, đó chính là chế tạo cho mỗi con rồng một bộ long khải hoàn mỹ cao cấp.

Vũ trang toàn thân, còn là trang bị kỹ thuật tối cao, đúng vậy, đúng vậy, đây coi như là ưu thế của Chúc Minh Lãng!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch