Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 444: Kỹ thuật diễn y như thật

Chương 444: Kỹ thuật diễn y như thật




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Giả dối âm hiểm.

Hơn nữa trong lúc Chúc Minh Lãng đi lại trên Ma đảo này, hắn không chỉ một lần cảm thụ được sự giám thị của Tuyệt Hải Ưng Hoàng.

Nó trông không giống một con hùng ưng thống trị cả hải vực này, ngược lại nó giống một con chuột ẩn nấp trong hang ngầm, chỉ dám chờ đám sinh vật cường đại suy yếu ngã xuống mới ra ngoài diễu võ dương oai.

Chúc Minh Lãng trốn trong một khe đá, Tuyệt Hải Ưng Hoàng từ chỗ cao đáp xuống, cái mỏ màu vàng mổ xuống mỏm đá, nơi đó lập tức nát bấy.

Chúc Minh Lãng thuận thế lăn vào trong cốc, đám đá bị đập nát suýt nữa đã chôn vùi hắn.

Tuyệt Hải Ưng Hoàng nhìn thấy Chúc Minh Lãng chật vật như vậy càng đuổi theo không buông.

Đương nhiên nó vẫn rất kiêng kỵ Thiên Sát Long vương ở bên cạnh Chúc Minh Lãng...



Lúc đến đáy cốc, Chúc Minh Lãng mới gọi ra Thiên Sát Long.

Lần này Thiên Sát Long xuất hiện cũng không còn sự uy vũ dũng mãnh như trước, lực vẫy cánh cũng có chút nhẹ đi.

Nó cũng không lựa chọn cứng đối cứng với Tuyệt Hải Ưng Hoàng, mà nó lợi dụng địa hình phức tạp của sơn cốc này để đối đầu với Tuyệt Hải Ưng Hoàng.

Tuyệt Hải Ưng Hoàng dò xét mấy lần, mỗi lần đều thấy Thiên Sát Long có dáng vẻ bệnh tật, vì vậy tùy ý thả Hàn Quán lên một nhánh cây gần đó, sau đó liên tục đánh vào mấy hòn đá làm chúng lăn tới sơn cốc!

Sơn cốc này có đến mấy tầng kết cấu, tầng cao nhất là dãy vách đá gồ ghề với những mỏm đá cao ngất, dốc cao mà sâu thẳm, trông như một cây cầu bắc ngang từ bầu trời đến sơn cốc.

Ở tầng giữa là lớp thảm thực vật và dây leo mọc ngược, đám dây mây này giống như bện lại với nhau tạo nên một cái võng lớn, chúng nằm ngang ngăn cách phần cao nhất của sơn cốc và phần giữa của cốc.

Tầng cuối cùng chính là các loại như ám cốc, sông ngòi và khe hở, tất cả đều sâu không thấy đáy, quanh co uốn khúc giống như những khu mộ cổ âm u.

Lúc này Thiên Sát Long đang ở dưới khu vực có địa hình phức tạp kia, Tuyệt Hải Ưng Hoàng là bá chủ không trung, nhưng ở nơi có địa hình phức tạp này thì nó không linh hoạt bằng Thiên Sát Long.

Tuyệt Hải Ưng Hoàng không thể trực tiếp chui vào trong những cái khe kia nên dứt khoát bay lên không sau đó lao thẳng xuống, năng lượng màu vàng óng một lần lại một lần cuồn cuộn nổi lên phá hủy cả sơn cốc này!

Nó biết hiện tại phần lớn năng lực của Thiên Sát Long đã bị mùi hương lạ kia áp chế, nếu muốn giết chết nó phải nhân cơ hội này!

Sơn cốc bị phá hủy, đất đá hỗn loạn, đá ở tầng trên cùng của sơn cốc không ngừng rơi xuống, kéo theo tất cả cây cối, dây mây rơi xuống thâm cốc...

Thiên Sát Long không còn chỗ nào trốn tránh nên chỉ có thể đối mặt chính diện, nó giương đôi cánh phóng ra mấy ngàn cột sáng hủy diệt!

Dưới trạng thái bình thường, tinh văn trên cánh Thiên Sát Long có thể đồng thời phóng ra cả mấy ngàn cột sáng hủy diệt, cả một tòa thành đều có thể tan thành mây khói dưới sự công kích này.

Nhưng nó nhìn qua rất yếu, cũng rất mệt mỏi.

Loại công kích này không thể trực tiếp làm Tuyệt Hải Ưng Hoàng bị thương, Tuyệt Hải Ưng Hoàng trốn thoát và cùng lúc đó không gian mười mấy dặm xung quanh Thiên Sát Long đột nhiên cuộn xoáy lên.

Trong lúc phi hành, dòng khí lưu đã bị Tuyệt Hải Ưng Hoàng khuấy động, mà nước dưới sông cũng bị cỗ lực lượng này cuộn trào lên!

Tuyệt Hải Ưng Hoàng càng lúc càng nhanh, dòng sông dưới đáy cốc cũng dựa theo quỹ đạo chuyển động của nó mà từ từ tạo ra một cái lồng nước vô cùng to lớn, hoàn toàn vây khốn Thiên Sát Long ở bên trong!

Dòng nước bị khuấy động cuốn vào không khí, sau đó lại đổ ập xuống dưới tựa như đang tiến hành thanh tẩy Thiên Sát Long, Thiên Sát Long há miệng ra, muốn phóng ra long hỏa để phá vỡ cái lồng bằng nước sông này, nhưng thứ nó phóng ra chỉ là loại khí thể mục nát, tựa như trong ngực nó đều tràn đầy loại khí thải này!

Đôi mắt Tuyệt Hải Ưng Hoàng càng ngày càng phát ra hào quang sáng ngời.

Thiên Sát Long đã không còn bao nhiêu khí lực nữa!

Đây là cơ hội tuyệt hảo để giết nó!!

Công kích của thủy lồng đập lên người Thiên Sát Long khiến nó thương tích đầy người.

Hoa văn trên người đều hoàn toàn mờ đi, ngay cả cặp sừng óng ánh trên đầu nó như vương miện, giờ đây trông nó chẳng khác gì một hòn đá màu xám bình thường!

Thiên Sát Long lảo đảo, sau khi bị dòng sông này áp chế, hơi thở của nó ngày càng yếu hơn, ngay cả giữ cho thân thể đứng vững cũng có chút miễn cưởng.

Nó đong đưa cái đuôi, muốn chạy trốn. . .

Một màn này đối với Tuyệt Hải Ưng Hoàng mà nói thực sự rất quen thuộc!

Khi vẫn còn là một con ưng bình thường, lúc nó bắt giết độc xà trên bình nguyên bát ngát, một khi thân thể con rắn đó phủ phục xuống đất, thân thể giãy giụa tán loạn, chính là lúc nó đang chấn kinh!

Long Vương??

Đến Ma đảo này thì cũng chỉ như một con rắn sặc sỡ nhỏ bé mà thôi!

Tuyệt Hải Ưng Hoàng thừa thắng xông lên, nó vỗ cánh, bộ móng vuốt sắc bén như kim cương ma sát với các tảng đá trên mặt đất tạo nên âm thanh vô cùng chói tai, âm thanh này khiến cho con mồi càng thêm hoảng hốt mà chạy bừa!

Truy kích đến cuối sơn cốc, đó là một thác nước, Tuyệt Hải Ưng Hoàng đột nhiên tăng tốc, cánh nghiêng sang hai bên để bảo trì tốc độ cực nhanh của nó trong tình huống bay song song với mặt nước, móng vuốt sắc nhọn vồ chuẩn xác vào đầu của Thiên Sát Long!

Một kích này, đủ tạo thành vết thương trí mạng có thể móc ra cả óc của một con Long Vương.

Ngay lúc đó, Thiên Sát Long vương chợt xoay người lại, chiếc sừng vốn không có chút ánh sáng nào, bây giờ lại toát ra ánh sáng tà dị nồng đậm tựa như một cây trường thương hung hăng đâm thẳng về phía bụng dưới của Tuyệt Hải Ưng Hoàng!

Tuyệt Hải Ưng Hoàng kinh hãi, sao Thiên Sát Long lại bỗng dưng khỏe mạnh lại rồi!!

Tuyệt Hải Ưng Hoàng vội vội vàng vàng nghiêng người, tránh né sừng rồng đang bất ngờ đâm tới, nhưng Thiên Sát Long vương như đoán trước được, nó xòe ra đôi tà dực đầy tinh không ngũ sắc, mỗi tinh văn phóng ra một cỗ năng lực cực lớn mà trước nay chưa từng thấy, khí tức hủy diệt nồng đậm như đập thẳng vào mặt!

Ô hóa xạ tuyến!

Hơn một vạn tia sáng, uy lực còn hung mãnh hơn lúc giao tranh ban đầu, chúng nó giống như những ngôi sao hắc ám đang tỏa sáng trên bầu trời, lực phá hủy kinh khủng chỉ tập trung vào một khu vực duy nhất, chính là nhắm thẳng vào toàn thân Tuyệt Hải Ưng Hoàng.

Lông vũ vàng óng ánh hóa thành hư không.

Lớp da ưng cứng rắn hóa thành hư không!

Tuyệt Hải Ưng Hoàng kêu thảm một tiếng, trong thời gian ngắn đã bị ô hóa xạ tuyến đâm thủng vô số lỗ trên thân thể, đồng thời toàn bộ lông vũ và da của nó đều hóa thành hư không, biến thành một con ưng máu me ngu ngốc...

Tuyệt Hải Ưng Hoàng cũng không hổ là thánh linh sống hơn hai vạn năm, trong lúc nó đang trong tình trạng đau khổ thế này mà vẫn còn sót lại chút ý thức sinh tồn mãnh liệt.

Trong tiếng kêu thảm thiết, từ cổ họng nó còn phát ra một tiếng hót, tiếng hót này nghe còn kinh khủng hơn so với tiếng sấm sét, trong khoảng cách gần như vậy, khiến cho người ta đầu đau như sắp nứt ra, Chúc Minh Lãng có cảm giác như màng nhĩ muốn nổ tung.

Thiên Sát Long cũng bị âm thanh sấm sét này làm cho choáng váng, lúc nó thanh tỉnh lại thì thấy Tuyệt Hải Ưng Hoàng đã bò về phía thác nước trong thung lũng, tính men theo dòng sông trong thung lũng để trốn ra đại dương.

Tuyệt Hải Ưng Hoàng có thể ngự thủy, trốn trong biển có thể tránh được một kiếp.

"Còn muốn chạy, ngươi có biết lão tử diễn có bao nhiêu vất vả không hả!" Chúc Minh Lãng lạnh lùng lên tiếng.

Thiên Sát Long lập tức đến gần thác nước trong thung lũng, nó ngước đầu lên, có một cỗ năng lượng hào hùng đang dao động ở vùng yết hầu!

"Rào rào!!!!!"

Sát Tinh Long phóng ra một cột hỏa long bay thẳng đến thác nước, thác nước nguy nga đó lập tức bị thay thế bởi sát tinh long viêm...

Thác nước chảy vào đầm nước, nước trong đầm nước lại chảy vào biển, dưới ngụm hỏa long mạnh mẽ mà Thiên Sát Long phun ra, tựa như một ngọn hắc hỏa tan vào dòng nước xuôi dòng, nó nung đỏ cả thác nước, biến thác nước thành một dòng chảy rực lửa, nó cũng đốt cháy cả đầm nước, biến đầm nước thành một lò luyện khổng lồ, càng khiến cho cửa sông nho nhỏ trong nháy mắt biến thành một biển lửa màu đen!

Tuyệt Hải Ưng Hoàng không còn chỗ ẩn trốn...

Nó chỉ có thể thống khổ thừa nhận nỗi đau cháy da cháy thịt này.

Đã không còn lông vũ và lớp da bảo vệ, thân thể máu me của nó nhanh chóng bị long viêm ăn mòn, thân thể bị thiêu rụi trong ngọn lửa long viêm nóng chảy!

Một thánh linh hơn hai vạn năm, cuối cùng vẫn không chạy thoát khỏi long viêm vô tình của Thiên Sát Long, nó dần dần mất đi khí tức sinh mệnh trong dòng chảy hắc hỏa!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch