“Ngươi biết thứ này sao?” Lão quan viên Chu Thu dò hỏi.
“Ta cũng không biết nó là cái gì.” Chúc Minh Lãng trả lời.
Có nhiều thứ Chu Thu cũng không cần biết quá rõ.
Chúc Minh Lãng cảm tháy nói cho lão biết sự thật có khi còn hại ngược lại lão.
Chu Thu gật nhẹ đầu, chính lão cũng không muốn biết đây là thứ gì, chỉ cần Chúc Minh Lãng đồng ý mang nó đi thì chính là trợ giúp lớn nhất đối với lão rồi.
Thành Hoàng Diệp giờ đã không chịu nổi cảnh tàn phá nữa rồi.
“Vậy ngài có thể nhận lấy nó không, lấy cảnh giới của ngài không chừng nó sẽ có trợ giúp cho ngài trong tương lai.” Chu Thu nói.
“Đồ mà Nghiêm tộc đang tìm...” Chúc Minh Lãng lộ vài phần do dự.
“Đại ân nhân yên tâm, dù là người già hay trẻ nhỏ đều tuyệt đối không có ý hại ngài, bây giờ vật này chỉ có mình ta mới biết giấu ở đây, cũng chỉ có mình ta biết tặng nó cho ngài, cho dù sau này có người Nghiêm tộc đến hỏi thì cho dù ra sao ta cũng sẽ không nói ra miệng, ngài đã cứu chúng ta, ta sao có thể khiến ngài dính vào phiền phức.” Chu Thu nói.
Chúc Minh Lãng gật nhẹ đầu, thu Vĩ Nhị của Bạch Phượng Hoàng vào trong.
Chu Thu thấy Chúc Minh Lãng cuối cùng cũng đáp ứng, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ bởi vì thứ này mà mỗi ngày lão đều ngủ không ngon giấc, lo lắng ngày nào đó người Nghiêm tộc sẽ đến thành Hoàng Diệp lật tung cả thành lên, mà lối làm việc của bọn họ lại tàn nhẫn như thế thì không biết sẽ làm hại bao nhiêu người thì mới bỏ qua đây.
Trước mắt thì thứ này cuối cùng cũng bỏ đi được rồi, trong lòng Chu Thu chợt thấy an tâm hơn rất nhiều.
...
Nghỉ ngơi một ngày, đến ngày thứ ba đám người đi đến sào huyệt của Tích Thủy Yêu.
Trong sào huyệt của Tích Thủy Yêu kỳ thật cũng chẳng còn nhiều Tích Yêu, chủ yếu là mấy con Tích Dịch Yêu cổ đỏ cường mạnh kia.
Tiểu Hắc Long đến kỳ trưởng thành mà dùng mấy con Tích Dịch Yêu này để lịch luyện thì cũng chẳng có lợi gì, Chúc Minh Lãng liền đơn giản làm một vị trưởng giả lão sư đi cùng các bạn học của mình một chuyến thôi.
Rất thuận lợi để tiêu diệt hết những con Tích Thủy Yêu còn sót lại, tin chắc rằng trong vòng bốn, năm năm tới thì thành Hoàng Diệp cũng sẽ không bị loại quái vật này tập kích.
Dọc đường về, Chúc Minh Lãng luôn nghiên cứu Nhụy Vỹ của Bạch Phượng Hoàng kia.
Càng tìm hiểu thì càng khiến cho người ta thấy kinh hãi.
Vốn không biết là con Bạch Phượng Hoàng kia là Thánh Linh bao nhiêu vạn năm, Nhụy Vỹ của nó lại thu nạp được tinh hoa của thiên địa nhật nguyệt, trong đó chứa năng lượng siêu việt Nguyệt Hoa Chi Thạch mà lúc ấy Mạnh Băng Từ đưa cho Chúc Minh Lãng.
Đây chính là Nguyệt Hoa Chi Thạch ba triệu kim, nhưng mà so sánh với Vĩ Nhị của Bạch Phượng Hoàng thì chính là thua kém không bằng nổi.
Thật sự là nhặt được bảo vật!
Ở một toà thành Hoàng Diệp nhỏ nhoi vậy mà còn cất giấu một báu vật như thế này, chắc hẳn là do mấy năm nay mình làm việc thiện tích đức nên cuối cùng ông trời cảm động nên mới cố ý để sứ giả Bạch Phượng Hoàng ban cho mình một món quà ông trời cho như thế này!
Sau này vẫn nên hành hiệp trượng nghĩa thật nhiều, giống như lần nguy cơ này của thành Hoàng Diệp, nếu như mình không ra tay thì có khi Nhụy Vỹ của Bạch Phượng Hoàng kia có lẽ sẽ vĩnh viễn bị giấu trong vò rượu của hầm rượu ấy, không thì cũng là không biết bị tên ác đồ nào cưỡng ép cướp đi mất...
Về tới Thuần Long cao viện, Chúc Minh Lãng dùng hộp ngăn năng lượng cất kỹ Nhụy Vỹ của Bạch Phượng Hoàng đi.
Năng lượng tinh hoa bên trong rất khổng lồ, đồng thời thuộc tính lại phù hợp với Tiểu Bạch Khởi, giữ lại cho Tiểu Bạch Khởi khẳng định là không có vấn đề gì hêt.
Loại linh vật cấp bậc này hẳn là có thể dùng khi Tiểu Bạch Khởi từ kỳ thành niên tiến vào kỳ hoàn toàn, có thể trợ giúp nó đột phá tới cảnh giới Long Vương.
Cho nên chỉ cần Tiểu Bạhc Khởi thành công hoàn thành lần luân hồi chập biến thì khẳng định thành Bạch Long Long Vương cũng không có bất kỳ vấn đề gì hết!
...
Về tới học viện Chúc Minh Lãng giao phó ủy nhiệm nhận được một nghìn học phần.
Chúc Minh Lãng đổi một chút hồn châu chủng tộc Giao Long dùng để hỗ trợ Tiểu Dã Giao đã rút được phàm thai tục cốt.
Lần này biểu hiện của Tiểu Dã Giao cũng rất tốt, tất cả đã giết được bốn con Tích Thủy Yêu, mặc dù ba con sau đều có sự giúp đỡ của những người dân cường tráng nhưng cũng coi như là đang bảo vệ các cư dân ở thành Hoàng Diệp.
Đáng tiếc tuổi của Tiểu Dã Giao còn quá nhỏ lại không thể vào trong Linh Vực để tẩm bổ được, nếu không thì đã chẳng mấy chốc mà đã thuế biến rồi.
Lại bỗi dưỡng một hồi thì Chúc Minh Lãng có thể để Tiểu Hùynh Linh đến tặng linh khí như thế có thể khiến cho Tiểu Dã Giao biến thành một con Tiểu Linh Giao, cách hóa rồng cũng sẽ càng gần thêm một bước.
Trước mắt thì Tiểu Huỳnh Linh còn có một nhiệm vụ quan trọng hơn đó chính là giúp Tiểu Thanh Trác tiến giai vào kỳ thành niên!
Thương Loan Thanh long ở kỳ thành niên lại rất quan trọng nên Chúc Minh Lãng cũng không hi vọng sẽ xuất hiện tình huống thất bại, cho nên cố ý bỏ ra rất nhiều tiền mua Linh Noãn Thạch.
Linh Noãn Thạch có chứa linh khí, học viện còn có một tòa chính là dùng Linh Noãn Thạch xây lên làm đài tu luyện, ở nơi đó tu luyện sẽ đạt được hiệu quả càng cao.
Nhưng mà từ sau khi Tiểu Huỳnh Linh ăn nhầm một thành trì ở bờ biển thì Chúc Minh Lãng cũng không dám tùy ý làm loạn.
Vẫn nên thành thật dùng tiền của mình mua, để cho Tiểu Huỳnh Linh hấp thu những Linh Noãn Thạch có phẩm chất cao rồi sau đó sẽ rèn luyện lại một lần.
Tiểu Huỳnh Linh không ăn đồ thường, nó chỉ ăn duy nhất một thứ chính là linh mạch, kỳ thật Linh Noãn Thạch có chứa năng lượng khá ít, so sánh với linh mạch chân chính thì kém hơn rất nhiều, cũng may Chúc Minh Lãng tiết kiệm được kha khá, mua nhiều một chút như vậy cũng miễn cưỡng mà bằng được một tiểu linh mạch...
Sau khi hấp thu hết tất cả Linh Noãn Thạch thì Tiểu huỳnh linh giống như một con Tiểu Tinh Linh uống say vậy, thỉnh thoảng còn ở lên một cái, cực kỳ đáng yêu, Chúc Minh Lãng dùng tay vuốt ve lông tơ của Tiểu Huỳnh Linh!
Trong lông tơ lam ấy ẩn chứa một lượng linh khí khổng lồ, cảm giác giống như đụng phải điện nhung vậy, ngón tay hơi tê tê.
“Được rồi, đột phá được thành niên kỳ hay không thì phải trông cậy vào ngươi rồi!” Chúc Minh Lãng nói.
Tiểu Huỳnh Linh rất hưng phấn, nó thích nhất làm hai chuyện, một là thu nạp linh vận của trời đất ở xung quanh thân, hai là dùng nó làm quà tặng cho người hoặc là rồng mà mình thích.
Nó rất thích Tiểu Thanh Trác, thỉnh thoảng lúc mà tiểu Thanh Trác đang đứng im luyện tập ngược gió ở trên không thì nó nằm nhoài trên đầu Tiểu Thanh Trác hấp thu Phong Linh trên bầu trời, đáng tiếc là Phong Linh trên bầu trời lại không chứa được, nếu không thì có rất nhiều nguyên tố năng lượng có thể làm quà tặng cho người khác.
“Ba ba ~~”
Toàn bộ lông của Tiểu Huỳnh Linh bắt đầu tản ra tĩnh điện, Thương Lam Nhung như từng nhánh điện tỏa ra một mảnh thần thánh huy quang sáng chói không gì sánh được!
Trong lúc nhất thời, trong không khí dường như tồn tại một màn tơ lôi điện tinh tế lại dày đặc, khiến cho toàn thân da thịt của người ta đều hơi tê tê lại giống như ngâm cả người vào trong suối nước nóng làm cho cơ bắp lẫn xương cốt thư giãn cả người....
Toàn bộ lông vũ của Thương Loan Thanh Long khẽ dựng lên, hoa văn Phượng Hoàng đẹp đẽ kia ngay lập tức hấp thu linh to như quang huy này, linh tơ chảy vào trong vũ văn của nó, khiến cho toàn bộ lông vũ đều như nhuộn thành màu xanh huy hoàng đến cực điểm.
Mỗi một cọng lông vũ đều phát sáng lên, tựa như hấp thu liệt dượng tạo thành một luồng thánh quang nồng đậm, bao phủ khắp người Tiểu Thanh Trác, ngay sau đó Tiểu Thanh Trác ở trong thánh quang này mà từng chút một thoát thai hoán cốt, thánh vũ mới từ từ mọc ra từ da thịt, lông cổ lại càng hoa lệ đến cực điểm khẽ phất phơ, giống như một con Thanh Phượng hoàng chân chính!
Kỳ thật, Chúc Minh Lãng cũng chỉ là muốn thử một lần, xem xem khi Tiểu Huỳnh Linh lấy linh khí làm quà tặng cho thì có thể giúp long sủng đột phá hay không, khi nhìn thấy Tiểu Thanh Trác thuế biến ngay lập tức rồi bước vào kỳ thành niên thì tràn đầy mặt đều là vẻ mừng rỡ!
Thật sự thành công rồi!!
Thương Loan Thanh Long đã qua kỳ trưởng thành tiến vào kỳ thành niên!
Tu vi của nó còn tăng vọt ngay tức khắc mà còn nhẹ nhàng vượt qua cấp Quân, đang hướng tới gần trung vị cấp Quân!!