Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 490: Phong tinh cùng hỗn loạn hỏa dịch

Chương 490: Phong tinh cùng hỗn loạn hỏa dịch




Dịch: Quăn Quăn

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

An Thanh Phong, Triệu Doãn Các cùng một vị Khôi Lỗi Sư công chúa. . .

Mà thanh âm vị Khôi Lỗi Sư công chủ kia nghe vào lại có mấy phần quen thuộc.

Là hoa khôi Lục Mạt? ?

Vậy người bị mình đốt thành tro tàn kia?

Hẳn cũng không phải thân thể chân chính của nàng, đó chỉ là khôi lỗi của vị công chúa này!

Khó trách nàng không phản kháng, cũng không cầu xin, càng không hề phun ra nửa điểm tin tức có giá trị.

Lúc ấy cũng là lần đầu tiên Chúc Minh Lãng sử dụng Luyện Ngục đồng vực, hỏa hầu nắm giữ được cũng không thành thạo, cũng không chú ý kiểm tra loại thân thể khôi lỗi này, chưa từng nghĩ rằng nàng chỉ dùng một con khôi lỗi để ám sát của mình!

Không tệ a, Triệu Doãn Các. . .

Bây giờ đã có chút thông minh lên, thế mà mời được một Khôi Lỗi Sư lợi hại nhường này tới đối phó mình.

Lực chú ý của Chúc Minh Lãng đặt ở trên người An Thanh Phong cùng Khôi Lỗi Sư công chúa.

Có lẽ Triệu Doãn Các vẫn là cái bao cỏ Triệu Doãn Các kia, nhưng người chân chính lợi hại chính là An Thanh Phong cùng Khôi Lỗi Sư công chủ này.

Nếu mình vì chuyện ám sát mà thẹn quá hoá giận, tới tìm Triệu Doãn Các tính sổ, người rơi vào trong cái bẫy này chính là mình.

"Gia hỏa này là muốn sống hay là muốn chết, muốn bắt sống thì phải tìm hắn nhanh một chút, thực lực của hắn không kém. Muốn chết, thì quá đơn giản." Khôi Lỗi Sư công chúa nói.

"Sống đi, Chúc Hoắc còn có một chút giá trị."

"Có giá trị gì, ngay cả cơ hội đi Chúc môn bí cảnh lần này hắn cũng không có, hừ, Chúc Minh Lãng không khỏi cũng quá coi thường Triệu Doãn Các ta, lại sai khiến một tên rác rưởi như thế tới đối phó ta?" Triệu Doãn Các khinh thường nói.

Câu nói này rơi vào trong lỗ tai Chúc Minh Lãng, thần sắc Chúc Minh Lãng lập tức có biến hóa.

Chúc môn bí cảnh. . .

Vô luận là thời gian xuất phát tiến về bí cảnh, hay là thành viên Chúc môn tiến vào bí cảnh, ở Chúc môn đều là chuyện phi thường cơ mật.

Triệu Doãn Các làm cách nào biết vài ngày trước bọn họ đi đến Chúc môn bí cảnh, lại làm thế nào biết Chúc Hoắc bị loại bỏ ra ngoài?

Cùng ngày hôm đó đồng hành chỉ có tám người.

Chúc Vọng Hành, bốn trưởng giả, Chúc Minh Lãng, Chúc Dung Dung, cùng vị nữ đường chủ không nói câu nào kia.

Bên trong tám người này, có nội ứng của bọn hắn? ? ?

Trong lòng Chúc Minh Lãng cuộn lên gợn sóng!

Đây chính là Chúc môn bí cảnh, cấm địa bí mật nhất, thần thánh nhất, mà trong toàn bộ tiểu nội đình, người có tư cách bước vào nơi đó cũng chỉ có tám người bọn họ này!

Chúc Hoắc trên cơ bản có thể bài trừ hiềm nghi.

"Đầu tiên, chuyện chúng ta đi bí cảnh lần này, nhất định không có khả năng để bất luận kẻ bên ngoài nào ngoại trừ tám người chúng ta biết. . ."

Chúc Minh Lãng tỉ mỉ suy nghĩ một lần, cuối cùng vẫn nhận định, trong tám người bọn họ nhất định có phản đồ!

. . .

Bên trong trà các, Chúc Hoắc còn đang khổ cực chèo chống, thương thế trên người hắn đã dần dần gia tăng.

Đối mặt nhiều khôi lỗi như vậy, Chúc Hoắc mới chỉ giết được mấy con, có thể nghĩ muốn thoát thân là rất không có khả năng.

Theo tổn thương gia tăng, kiếm pháp mà Chúc Hoắc đủ khả năng thi triển cũng có hạn, tốc độ của hắn chậm lại, thân pháp cũng không còn linh xảo như trước đó.

Ngay lúc hắn đang dần dần kiệt lực, Chúc Hoắc thấy được một hạt bụi như thủy tinh phát ra ánh sáng, không hiểu bằng cách nào bay xuống ngay bên cạnh hắn. . .

Làm thành viên hạch tâm cảu Chúc môn, hắn đương nhiên biết loại tinh thể hạt tròn này là cái gì, đó chính là phong tinh bồ công anh, nhưng nơi này là ruộng trà, vì sao lại xuất hiện những Tiểu Linh thể này.

Đột nhiên, một bình chất lỏng màu đỏ thắm không biết từ chỗ nào ném qua, bình chất lỏng kia rơi vỡ tan tành ở trên mặt đất, ngay sau đó một cỗ hỏa diễm kinh khủng từ bên trong một bình hỏa dịch nho nhỏ này bạo phát ra, trong nháy mắt đốt cháy vùng ruộng trà hắn đang đứng!

Chúc Hoắc sững sờ một lúc, nhưng rất nhanh hắn liền phản ứng lại.

Hắn lập tức giơ kiếm trong tay lên, đột nhiên hướng về phía những hạt tròn phong tinh kia cực tốc chém tới.

Hạt tròn phong tinh vỡ nát, lập tức càn quét ra hơi thở phong bạo mạnh mẽ!

Hạt tròn phong tinh có trên trăm cái, sau khi đánh nát hết thảy, bên trong ruộng trà lập tức sinh ra một cỗ khí lãng đáng sợ!

Khí lãng vô cùng mãnh liệt, nó đem hỏa dịch nóng cháy đáng sợ kia cuốn vào, cũng tăng lên năng lượng trong hỏa dịch!

Một trận gió lốc mang theo viêm bạo khuếch tán bốn phía, trong khoảnh khắc thôn phệ mảnh đồng ruộng lịch sự tao nhã này.

Những khôi lỗi vây công Chúc Hoắc kia căn bản chưa từng gặp qua loại lực lượng này, một đám người đều bị hỏa dịch thêm phong tinh sau khi vỡ nát sinh ra viêm tức thiêu chết! ! !

Chúc Hoắc so với những người khác càng rõ ràng hai thứ đồ này là cái gì, ngay lập tức hắn đã trốn đến khu vực ngược hướng gió, mượn trận viêm tức bạo ngược kinh hãi thế tục này trốn về phía một phương hướng khác trong núi trà. . .

Quán chè cách ruộng trà cũng không xa, Chúc Hoắc càng cố ý đem phong tinh hướng về nơi này quét tới, thế là cỗ Liệt Diễm cực nóng cực mạnh mẽ này xông về phía Triệu Doãn Các, Khôi Lỗi Sư công chủ cùng An Thanh Phong!

Ba người này cũng không có chút phòng bị nào, bị sóng nhiệt cuôn cuộn nuốt chửng, quán chè hóa thành hư không, ba người sử xuất tất cả đồ vật bảo mệnh, nhưng vẫn bị viêm tức mạnh mẽ này hất bay, thiêu đốt đến mình đầy thương tích!

Bọn hắn cách khá xa, mà tu vi lại tương đối cao, miễn cưỡng mới không bị trực tiếp đốt cháy đến chết.

Nhưng những cao thủ vây công Chúc Hoắc kia lại không có một kẻ nào có thể còn sống sót, bọn hắn thậm chí không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một trận viêm tức kinh khủng như rồng nổ tung, sau đó đã bị thiêu đốt đến ngay cả tro cốt cũng không thừa!

. . .

Chúc Hoắc chạy vội tới đỉnh núi, hắn quay đầu nhìn thoáng qua ruộng trà hóa thành biển lửa sau lưng, ánh mắt nhìn chăm chú lên đám người Triệu Doãn Các đều bị ngọn lửa làm trọng thương. . .

Hắn cắn răng, lại không hề có ý rời đi.

Xách lấy kiếm trong tay, hắn chuẩn bị giết trở về.

Vì trùng hoạch tín nhiệm, hắn nhất định phải giết chết Triệu Doãn Các, huống chi một kẻ dám can đảm ám sát công tử duy nhất của Chúc môn, nếu không đem hắn diệt trừ, chẳng phải là vũ nhục đối với Chúc môn!

Chúc Hoắc quyết tâm, dù phải tự mình táng thân trong biển lửa, hắn cũng phải đem Triệu Doãn Các làm thịt.

"Chớ đi." Đột nhiên, một người ngăn ở trước mặt Chúc Hoắc.

"Công tử!" Trong lòng Chúc Hoắc hoảng sợ nhìn người trước mắt.

Giờ phút này hắn mới ý thức được người vừa rồi trợ giúp mình thoát đi, cũng chế tạo trận Liệt Hỏa thịnh yến này chính là Chúc Minh Lãng.

"Công tử, đây là cơ hội tuyệt hảo để giết chết Triệu Doãn Các, thậm chí còn có cơ hội diệt trừ An Thanh Phong. . ." Chúc Hoắc nói.

"Triệu Dự còn ở phụ cận, đi thôi, ngươi đã làm được rất khá." Chúc Minh Lãng lắc đầu.

Chúc Hoắc tự nhiên biết Triệu Dự là ai, một hoàng tử sắp Phong Vương, nếu như hắn ở đây, vô luận mình làm cách nào cũng không thể ám sát thành công.

Quả nhiên, ngay khi vẫn còn lưu lại ở đỉnh núi, Chúc Hoắc thấy được một đầu Thánh Chúc Long xuất hiện ở biên giới ngọn lửa đang lan tràn kia, tu vi Thánh Chúc Long kia rất kinh khủng, lại dựa vào thân thể của mình chặn đứng Liệt Diễm đang tiếp tục lan tràn tứ phía. . .

Triệu Doãn Các, An Thanh Phong, Khôi Lỗi Sư công chủ đều được đầu Thánh Chúc Long này bảo hộ phía sau, miễn miễn cưỡng cưỡng thoát khỏi nguy cơ bị thiêu đốt liên tục mà chết cháy, chỉ là Chúc Hoắc cũng không nhìn thấy những người khác hiện thân.

"Kia là Thánh Chúc Long vương! !" Chúc Hoắc kinh ngạc không thôi nói.

Còn may Chúc Minh Lãng đã ngăn cản hắn kịp thời, nếu không hắn vừa mới nhảy ra, đoán chừng lập tức sẽ đâm thẳng vào dưới vuốt con Thánh Chúc Long Long Vương này, trong nháy mắt sẽ bị mất mạng!

Có thể bức Triệu Dự hiện thân, Chúc Minh Lãng đã rất hài lòng.

Chúc Hoắc có thể giết Triệu Doãn Các hay không, đối với Chúc Minh Lãng mà nói không trọng yếu, trọng yếu là hắn có nguyện ý đi làm hay không. . .

"Phản đồ không chỉ có Vương Kiêu cùng Mầm Thịnh, bọn hắn cũng chỉ là tiểu nhân vật, phản đồ Chúc môn chân chính ở trong tám người cùng chúng ta tiến về bí cảnh." Chúc Minh Lãng nói với Chúc Hoắc.

Chúc Hoắc có chút không dám tin tưởng lời nói này của Chúc Minh Lãng.

Tám người tiến về Chúc môn bí cảnh, thế nhưng chính là những người quyền uy nhất tiểu nội đình Cầm Thành đó! !

Nếu như trong này có phản đồ, tiểu nội đình chẳng phải sẽ tương đối nguy hiểm sao!

. . .

P/s: Nếu đọc tới chương mới nhất của Mục Long Sư bản dịch mà vẫn đang đói thuốc, đề cử một bộ truyện khác cũng rất hay của team Dịch Giới là Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn ạ!!!! Main bẩn bựa, có hệ thống, rất biết cách trang bức đánh mặt, đã dịch được gần 700 chương, nếu chưa đọc hãy ghé qua ủng hộ team nhé!!! Siêu cảm ơn các đạo hữu....






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch