Mặc dù trong lòng Chúc Vọng Hành có rất nhiều nghi hoặc, cũng đang âm thầm lo lắng an nguy của Chúc Minh Lãng nhưng hắn vẫn dựa theo Chúc Minh Lãng nói mà đi làm.
“Là hỏa ngạnh này sao?” Tiểu hoàng tử Triệu Dự cách một khoảng, chỉ vào thứ bao quanh hỏa dịch kia.
Hắn cũng không hoài nghi quá lớn với Chúc Vọng Hành.
Đã đến hiện tại, Triệu Dự cũng không cảm thấy Chúc Vọng Hành còn có thể dùng thủ đoạn gì.
Huống chi cho dù không có Chúc Vọng Hành chỉ dẫn, hắn cũng có thể thúc đẩy lần độ kiếp này, Hỏa Xi Long là Tổ Long, bản thân đã có được thần hồn mệnh cách nhất định, có thể nói Hỏa Nhị địa mạch này là vì để nó phi thăng độ kiếp mà được sinh ra!
Từ trên xuống dưới của Hỏa Xi Long được liệt diễm chi lân bao trùm, bắt đầu tới gần Hỏa Nhị địa mạch, nó vươn móng vuốt, thử phá hỏa ngạch kia đi.
Vừa đụng vào thứ này thì hỏa dịch xao động lập tức phun trào lên, có thể nhìn thấy hỏa ngạnh lại hóa thành từng xúc tu lửa, như một con Liệt Diễm Chương Ngư Vương!
Xúc tu lửa vung vẩy, trói chặt Hỏa Xi Long, sau đó từng chút từng chút một kéo Hỏa Xi Long vào trong hỏa dịch xao động kia.
Hỏa Xi Long cũng là vật phi phàm, nó giương đầu lên, toàn thân ngọn lửa màu vàng óng bỗng bạo tăng, kim hỏa dồi dào lượn lờ ở trên lân phiến cực lớn của nó, khiến cho bản thân con Hỏa Xi Long này trở nên cường thế cuồng diễm trở nên càng thêm thần võ cao quý, hình thể cũng bởi vì loại Hoàng Bạo Viêm này mà to lớn mấy phần!
Những xúc tu lửa huyễn hóa ra kia không cách nào túm được Hỏa Xi Long, móng vuốt Hỏa Xi Long lại đập xuống liên tiếp khiến cho hỏa ngạnh này bị hung hăng xé nát!!
Hỏa Xi Long lại tiến vào mấy phần, nó ỷ vào Hoàng Bạo Viêm Lân của mình giống như Bất Tử Hỏa Phượng Hoàng vậy, hoàn toàn không e ngại bất cứ linh hỏa dị diễm gì.
“Tiếp tục, phá hỏa ngạnh, thần nhị kia sẽ giúp ngươi tấn thăng Long Vương!” Triệu Dự nở nụ cười.
Mỗi một phiến hỏa ngạnh đều có tính công kích rất mạnh, bọn chúng sẽ huyễn hóa thành một số hình thái của sinh linh viễn cổ, lúc này khi Hỏa Xi Long phá miếng thứ hai thì trong hỏa dịch xao động kia đột nhiên cuốn lên một tầng sóng lửa, trong sóng lửa màu đỏ một con Liệt Diễm Khoát Du cổ xưa đột nhiên vọt ra, đụng tới phía con Hỏa Xi Long.
Con Sí Diễm Khoát Du cổ xưa mà thần thánh kia, toàn thân đều có Khôi Hồng Viêm, trên lưng lại có từng cái từng cái gai nhọt nóng bỏng, vênh váo hung hăng!
Hỏa Xi Long há mồm liền cắn , như là con Tổ Long Chúa Tể liệt diễm này hoàn toàn không để mấy thứ huyễn hóa thành kia vào ămts!
Sau đó, một hỏa ngạnh khác lại lần lượt hóa thành Hỏa Điệt, Viêm Kình, Liệt Vinh, Xích Quỳ...
Hỏa Xi Long mặc dù tu vi chỉ là đỉnh vị cấp Quân, nhưng nhìn ra được thực lực mà nó biểu hiện ra còn hơn cả tu vi này, so với trong cấp Quân thì cũng là vô địch, đối thủ cùng cấp bậc có khi cả đám đánh cũng chưa chắc có thể chống lại.
Giải quyết hết tất cả hỏa ngạnh huyễn hình ra, trên người của Hỏa Xi Long mặc dù có một chút vết thương, nhưng nhìn ra được con Hỏa Xi Long này vẫn sục sôi ý chí chiến đấu như cũ.
“Thần Nhụy, đây chính là thứ mà chỉ có sinh vật có thần mệnh chi cách mới xứng thứ nắm giữ...” Đôi mắt kia của Triệu Dự đã lộ ra vẻ cuồng nhiệt cùng hưng phấn.
Vào cấp Quân thì linh tư của thế gian liền trở nên thiếu rất nhiều, nhất là thứ để trùng kích cấp Vương, cho dù là ở trong thánh thổ tại Vân Chi Long Quốc thì hàng năm có thể thu thập được thứ mà làm cho cấp Quân tiến giai vào cấp Vương đều vô cùng ít ỏi.
Thần Nhụy này, quá mức hoàn mỹ, năng lực Hỏa Linh ấn náu ở giữa ấy không chỉ có thể giúp cho Hỏa Xi Long phi thăng, cũng có thể vì nó mà tạo ra thần hồn mệnh cách!
Tương tuyền rằng sinh vật có được thần hồn mệnh cách, trên con đường tu hành căn bản không có trở ngại gì, không có cái gì bình cảnh, càng không có cái gọi là độ kiếp, bởi vì bọn họ vốn là sinh vật của Thần Linh, việc tu hành đối bọn họ thì cũng chỉ là từng chút từng chút một rút đi phàm thai tục hồn!
Hỏa Xi Long có đầy đủ tư cách huyết mạch, bây giờ lại đạt được thần nhị này giúp nó gột rửa thân thể tục cốt, trở thành Long Vương cũng chỉ là bắt đầu để nó thành thần!
“Mệnh cách?” Đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay Chúc Minh Lãng nghe được từ này.
Nhưng mà hiện tại cũng không phải là lúc để suy nghĩ chuyện này, Chúc Minh Lãng vẫn ẩn núp, kiên nhẫn chờ đợi.
“Đi thôi, thỏa thích cắn nuốt Thần Nhụy này, từ nay về sau, không có người còn dám nói nửa chữ không với chúng ta!!” Đôi mắt Triệu Dự híp lại, hắn đứng ở chỗ có khoảng cách nhất định với Hỏa Nhị, nhưng hắn đã có thể cảm nhận được năng lượng cường đại thần tính Hỏa Nhị kia đánh tới.
Đắm chìm vào ánh sáng mà Thần Nhị phát ra, thân thể của mình giống như cũng đang thu nạp thần khí này, có một loại cảm giác như đang gột rửa tạp chất.
“Ngao!!!!”
Hỏa Xi Long gầm lên một tiếng, hiển lộ rõ ràng khí phách của Tổ Long.
Lúc này nó bay vào trong Thần Nhị, hỏa dịch xao động không thể nào làm bị thương loại Tổ Long được sinh ra từ lửa này được.
Nó mở miệng rồng ra, tham lam không gì sánh được cắn về phía thần nhị!
“Keng!!!!!!”
Răng rồng giống như là gặm phải kim loại cứng rắn nào đó, Hỏa Xi Long phát ra một tiếng hét thảm, răng của Tổ Long sắc bén kiên cố thế mà nát mấy cái!
Thứ Địa Mạch Hỏa Diễm Thần Nhị này, tại sao lại như vậy cứng rắn, không phải là như những hỏa dịch yên tĩnh kia ẩn chứa lực lượng cường đại, lại mềm mại ôn hòa như suối nước hay sao!
“Chuyện gì xảy ra, thần nhụy này sao giống như kim loại thế?” Tiểu hoàng tử Triệu Dự quay đầu, chất vấn Chúc Vọng Hành.
Chúc Vọng Hành cũng không cách nào giải thích.
Trên thực tế, Hỏa Diễm Thần Nhụy nhìn qua có chút kỳ quái, như là một cái nụ kim loại hoa to lớn, cái này hình như có một chút không giống lắm với Thần Nhụy mà mình nhìn thấy trước đó.
Tựa hồ là bị quấy nhiễu mà phẫn nộ, liền thấy Thần Nhụy đột nhiên lắc lư đứng lên, mà kim loại hỏa bao bắt đầu mở ra từ đỉnh cao nhất, từng cánh từng cánh hoa kim loại hỏa ở giữa mở ra, không phải là Thần Nhị vây quanh gì, rõ ràng là một thanh tuyệt thế linh kiếm!
Thân kiếm này đỏ bừng, sáng long lanh như được rèn luyện, xuyên thấu qua thân kiếm kia thậm chí có thể nhìn thấy có một loại như mạch máu, minh văn huyết mạch đang toả ra một loại thần trạch, chói lóa mắt, thần bí mà lại cổ xưa!
Hỏa ngạnh sẽ hình thành một chút sinh vật, quấy nhiễu một số người mơ ước Thần Nhị, như vậy bản thân Thần Nhị cũng sẽ huyễn hình??
Cho nên một thanh Linh Hỏa Kiếm này sinh ra từ trong kim loại kiếm bao, chính là một khảo nghiệm cuối cùng của Thần Hỏa??
“Ai! Lén lén lút lút, cút ra đây cho bản hoàng tử!” Đúng lúc này, năng lực nhận biết bén nhạy của Triệu Dự đã nhận ra một người khí tức.
Người này không phải là đám người đã gần chết nửa tàn của Chúc Môn, An Vương phủ, Triệu Dự tin tưởng vững chắc dưới vết tích địa mạch này không có bất kì người nào có thể uy hiếp chính mình.
Hắn nghiêng đầu nhìn phía Chúc Dung Dung.
Chúc Dung Dung không biết từ lúc nào đã biến mất, giống như là bị người nào đưa đi, dù sao hai chân Chúc Dung Dung đã bị trọng thương, mọt mình nàng cho dù là muốn bò, cũng rất khó leo ra ngoài.
Người mang Chúc Dung Dung đi tất nhiên là Chúc Minh Lãng.
Nhưng rất nhanh hắn lại quay trở về, lần này không có trốn trốn tránh tránh.
“Chúc Minh Lãng???” Rất nhanh, Triệu Dự thấy rõ bộ dáng của người này.
Mới đầu Triệu Dự còn có hơi căng thẳng, cho là mình đã bỏ sót mất một vị cường giả nào đó, nhưng mà sau khi nhận ra Chúc Minh Lãng thì ý cười trên mặt hắn từ từ lộ lên.
“Ta còn tưởng là ai, hóa ra là tiểu tặc nhà ngươi này, tĩnh lặng hỏa dịch chính là ngươi lấy đi nhỉ.” Triệu Dự nói.
Hắn cười đến thân thể đều hơi lắc lư, trong lời nói, trong tươi cười, trong động tác đều biểu hiện ra ý khinh thường và trào phúng với sự hiện diện của Chúc Minh Lãng.