Tựa như sư tử đang đi săn đàn sói, đã cắn chết đầu lĩnh của đàn sói, tiếp theo chính là lúc hưởng thụ vị ngon của thịt sói, đột nhiên một con chuột thảo nguyên lại chui ra từ phía sau, trộm mất một ít thịt vụn....
Lúc này, con Hỏa Xi Long bị gãy mấy cái răng đã xoay người qua đây, đứng ở bên cạnh Triệu Dự, lúc mà bộ lông liệt diễm dư tợn, cường thế lay động giống như ngọn lửa đang nhảy múa!
Hỏa Xi Long cao ngạo nhìn chằm chằm Chúc Minh Lãng, y hệt như là chủ nhân của nó, tràn đầy khinh thường!
Chúc Minh Lãng không trả lời, hắn đối mặt với Hỏa Xi Long, bình tĩnh mà thong dong, trong lòng bàn tay phải có từng tia vệt lửa đang dọc theo vân tay hắn từng chút một thi triển!
“Ngươi bây giờ còn có thể chạy trốn, ta không ngăn cản ngươi.”
“Nhưng ngươi cũng phải chạy thật nhanh, phải nhanh hơn Hỏa Xi Long của ta phi thăng, bằng không thì ngươi còn chưa tìm được chỗ tránh nạn thì Chúc Minh Lãng ngươi đã trở thành miếng thịt tươi đầu tiên mà Hỏa Xi Long của ta phi thăng thành Vương rồi!”
“Bản lĩnh trốn của ngươi cũng không tệ, rất nhiều năm trước đã đào thoát từ dưới vuốt của Long Quân của ta, lần này không biết ngươi còn có thể bình yên vô sự hay không.”
Tiểu hoàng tử Triệu Dự ung dung không vội tự thuật, trên thực tế trong phần thong dong này lại là tự tin nhường nào, tự tin một Chúc Minh Lãng làm gì có đủ bản lĩnh để gây cản trở mình, để cho hắn trốn, cũng trốn không thoát lòng bàn tay của mình!
“Rồng này không tệ.” Chúc Minh Lãng dùng tay chỉ Hỏa Xi Long nói.
“Đó là đương nhiên, trong thiên hạ luận đứng đầu Hỏa Thương Long thì cũng là Hỏa Xi Long của ta.” Trong giọng nói của Triệu Dự lộ ra mấy phần kiêu ngạo.
Tu vi của Thánh Chúc Long Vương quả thực cao hơn Hỏa Xi Long, nhưng này cũng chỉ là tạm thời, Hỏa Xi Long một khi phi thăng thành Long Vương, liền nhất định sẽ có được thần hồn mệnh cách, tiếp theo tốc độ tăng tu vi của nó sẽ nhanh hơn Thánh Chúc Long Vương.
Thánh Chúc Long Vương đã là con rồng trân quý của thế gian, nhưng mà so với Hỏa Xi Long thì vẫn kém xa.
Cũng chính là có Hỏa Xi Long, Triệu Dự mới không để lực lượng của Chúc Môn cùng An Vương phủ ở trong mắt!
Huống chi, hắn là hoàng tử cao quý, dầy xéo một cái tiểu nội đình Chúc Môn, giết một đám người An Vương phủ, vậy thì thế nào, thật sự còn có người dám hưng sư vấn tội hắn hay sao??
Được mấy người có thân phận tôn quý như hắn.
Hỏa Xi Long sau khi phi thăng, ẩn nấp mấy năm, lại có bao nhiêu người dám tranh hùng với hắn?
“Là Tổ Long sao?” Chúc Minh Lãng hỏi tiếp.
“Không sai!”
“Không bằng thay đổi trò chơi đi, con Hỏa Xi Long này đã cao minh như vậy, liền xem thử nó có đỡ được một đòn của ta hay không đi!” Chúc Minh Lãng lúc này cũng cười phá lên, dáng vẻ tươi cười cũng không có vẻ tùy tiện, vẫn ấm áp thong dong như vậy.
“Ha ha ha, ngươi đang hù dọa ta sao, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta nhìn không ra, trên người ngươi đã không có bất cứ tu vi thần phàm nào sao??” Tiểu hoàng tử Triệu Dự nói.
“Không phải từng nói với ngươi sao, ta hiện tại là Mục Long sư.” Chúc Minh Lãng nói.
Lúc nói đến đây, tay phải Chúc Minh Lãng từ từ giơ lên, bàn tay, cổ tay, cánh tay của hắn đã xuất hiện hoa văn hỏa hồng tinh tế dày đặc, khiến cho hắn làn da như là trải qua đúc lửa rèn luyện, toả ra ánh vàng, tỏa ra Sí Quang!
“Mục Long sư ?????” Tiểu hoàng tử Triệu Dự cười đến cong cả người, một bàn tay hắn vịn ở bên Hỏa Xi Long thần uy đang lượn lờ bên người mình, tiếng cười bắt đầu biến dạng nói: “ Ngươi là Mục Long sư, đúng đúng đúng, ngươi bây giờ là Mục Long sư, vậy rồng ngươi đâu, gọi ra đây để cho ta kiến thức một chút một chút...”
“Như ngươi mong muốn.” Chúc Minh Lãng đột nhiên duỗi tay về phía trước, ánh mắt có thần huy nở rộ, khí chất ôn hòa tản mạn kia cũng trong nháy mắt này xảy ra thay đổi!
Có một khí thế, như mùa hạ đột nhiên xuất hiện cuồng phong, cuốn hết tất cả khí nóng trong mảnh địa mạch này, cũng quét khắp nơi, tàn phá bừa bãi trong địa mạch này, trên người Chúc Minh Lãng lúc này liền tản mát ra dạng khí tràng này, mà lại không chỉ đơn thuần là nóng bức, mà là phần thiên phệ địa hừng hực!!
Sợi tóc bay lên, lại lộ ra Kim Xán Viêm Mang từ trong đen nhánh.
Viêm cơ đỏ thẫm trải rộng cánh tay phải của Chúc Minh Lãng, hơn nữa còn dang dọc theo toàn thân nhanh chóng lan ra, từ cánh tay đến lồng ngực, từ lồng ngực đến toàn thân, nhục thể phàm thai của Chúc Minh Lãng dường như trong chớp nhoáng này lột xác thành Viêm Thánh Chi Khu, mỗi một khối da thịt, mỗi một khối cốt nhục, đều lộ ra Dung Viêm Chi Mang!
“Kiếm Linh Long!”
Một tiếng gọi, khí chất lại lần nữa xảy ra thay đổi lớn, đôi mắt kia của Chúc Minh Lãng trở nên nóng bỏng như liệt diễm thiêu đốt!
Trong Hỏa Nhị địa mạch kia, Kim Khí Kiếm Bao đã sớm rút đi tất cả xác ngoài, chuẩn xác mà nói đây là Kim Khí Long Kiển, bọn chúng nâng một thanh cổ kiếm được rèn luyện thành chí thánh chí tiên.
Cổ kiếm này hừng hực huy hoàng, ở giây phút Chúc Minh Lãng gọi tên nó, nó cuốn lên hỏa vân hừng hực, phi toa mà qua, hỏa văn toả sáng kia rơi vào trên bàn tay Chúc Minh Lãng!
“Kiếm Vẫn kiếm pháp —— Chu Tước Kiếm!”
Kiếm hỏa nở rộ, lúc Chúc Minh Lãng cầm kiếm trong tay thì cũng đã thành thạo di chuyển, tư thế hắn xuất kiếm rõ ràng vô cùng chậm rãi, nhưng trên người hắn lại xuất hiện chồng ảnh, theo Kiếm Linh Long rơi vào trong lòng bàn tay, khí tràng hừng hực lúc trước kia như là một con Du Long từ ngàn xưa, toàn thân xích hồng, chỉ gặp ảnh nó không thấy thân nó, ở xung quanh Chúc Minh Lãng có linh kiếm đang bay lượn quanh năng lượng dồi dào!!
Khí phách này dường như là Hỏa Nhị địa mạch siêu việt cuốn lên hỏa triều xao động, dường như khi Chúc Minh Lãng nắm lấy thanh kiếm này mới thật sự là hóa thân của Hỏa Diễm Thần Nhị.
Kiếm chém ra, còn có thể nghe một tiếng kêu to, ngay sau đó một con Chu Tước Cổ Thần bay ra từ trong kiếm Chúc Minh Lãng!!!
Da của Chu Tước Cổ Thần do hỏa dịch cực kỳ tinh khiết ngưng tụ thành, mỗi một phiến lông vũ càng do xao động hỏa dịch khuếch tán mà cấu thành, kiếm khí tràn đầy khí hồng là xương cốt Chu Tước Cổ Thần, không giống như là thứ huyễn hình thành, càng giống là Chu Tước chân chính giáng lâm, do một thanh kiếm kinh thế này của Chúc Minh Lãng gọi ra, bao trùm thế gian hết thảy sinh linh, thần thánh đến mức không cho phép khiêu khích xâm phạm!!
Nụ cười trên mặt Tiểu hoàng tử Triệu Dự đã sớm đọng lại, lúc này hắn mới ý thức được Hỏa Xi Long của mình trước đó đã gặm phải một thứ kiên cố đó là gì.
Là một thanh kiếm, là Kiếm Linh biến thành một con rồng!!
Chúc Minh Lãng từ sớm đã luyện hóa ở trong Hỏa Nhị địa mạch này trước cả mình!!
“Ầm ầm ầm ầm ầm oanh!!!!!!!!!!!!”
Vết tích địa mạch kịch liệt lay động, Chú Tước Kiếm xẹt quanh hang động này, bên dưới ầm vang sụp đổ, có thể so với dãy núi như là nham thạch dưới lòng đất đập xuống khiến cho cả địa mạch này bị vùi lấp.
Hỏa Xi Long như một con trùng béo phì, bị Chu Tước túm đi, chẳng thể nào chống cự hay giãy dụa!
Có thể nhìn thấy Hỏa Xi Long thần uy đang bị thiêu đến thối rữa dưới thân kiếm, nó rõ ràng cũng có được Liệt Hỏa Chi Lân,Viêm Hỏa Chi Cơ, nhưng khi Chúc Minh Lãng huy động một kiếm này, bản thân kiếm uy đã có thể chém Hỏa Xi Long thành ngàn mảnh hơn nữa còn có Thần Hỏa hơn hẳn thuộc tính hỏa của Hỏa Xi Long đang hừng hựng đốt cháy!
Cái gọi là đệ nhất Hỏa Thương Long, lại đang kêu la thảm thiết trong ngọn lửa thiêu đốt kia, bị thiêu đến chỉ còn lại có một bộ xương!!
Chu Tước Kiếm lướt qua trên đỉnh đầu Tiểu hoàng tử, Hỏa Xi Long mà chính mình vẫn lấy làm kiêu ngạo lại bị một kiếm chém chết, chấn kinh cùng hoảng sợ đồng thời, linh ước bị đứt gãy truyền đến sự thống khổ, khiến cho toàn thân tiểu hoàng tử Triệu Dự kịch liệt co quắp!!